Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hai tháng trôi qua kể từ buổi học đầu tiên của Samantha tại trường trung học Lincoln High School. Việc học tập của cô thì khỏi phải bàn với thành tích và điểm số lúc nào cũng sáng chói. Bạn thân có Ashley, và cũng tính luôn Brad. Vì Samantha và cậu ta chỉ thân thiết với nhau trong giờ Đại số nên Kimberly vẫn chưa biết có một cô gái không được xinh đẹp cho lắm thường xuyên ngồi gần nói chuyện với bạn trai mình. Nhờ mái tóc được buộc gọn hằng ngày, Samantha cũng ít bị mọi người "để ý" hơn. Chuyện ở trường nói chung tạm ổn. Như thế đã là quá tốt đối với cô.

Sau một thời gian tiếp xúc, bằng "bản năng" của một tay chơi, Brad đã đoán ra được Samantha đang có tình cảm với mình. Phản ứng của cậu ta cũng chẳng có gì gọi là bất ngờ vì biết rằng có cô gái nào lại không gục ngã trước mình. Brad lợi dụng điều này để "dụ" Samantha làm bài tập giúp và kể cả nhắc trong giờ kiểm tra.

Hôm nay có một bài test khá quan trọng. Trong khi những học sinh khác, bao gồm cả Ashley Cooper đang lo sốt vó thì Brad vẫn cứ bình thản do ỷ y lại vào Samantha.

Trước lúc kiểm tra, cô khều cậu ta và vui vẻ hỏi:

- Cậu đã ôn kĩ bài chưa?

- Chưa. - Brad nhún vai đáp.

- Trời ơi, sao cậu gan thế? - Samantha hốt hoảng với thái độ bất cần đó - Cậu có thể nhận một con F nếu trượt bài này đấy! Công sức bao lâu nay tớ hướng dẫn cho cậu sẽ là số không!

- Có gì đâu. Chỉ tại tớ bận rộn với hội bạn quá nên chẳng còn thời gian để kịp học.

- Vậy bây giờ cậu tính sao đây?

- Thì trong khi kiểm tra cậu nhắc giúp tớ một vài chỗ nhé?

- Không được! - Samantha lắc đầu phản đối - Làm thế là gian lận!

- Sao cậu kẹt xỉ vậy? Chỉ một chút thôi mà!

- Tớ không thể nhắc bài đâu, vì làm điều đó cũng chính là đang làm hại cậu đấy.

- Tóm lại cậu không muốn giúp tớ chứ gì?

- Ừm... Có lẽ thế. - Samantha vẫn cương quyết.

Brad bỗng dưng im lặng một cách kì lạ. Cô cảm thấy hơi lo lắng.

- Brad...

- ...

- Brad, cậu giận tớ ư?

- Tớ sắp trượt môn Đại số tới nơi thì còn đâu tâm trạng để mà giận ai đó chứ.

- Ờ...

- Tớ rất hối hận vì hôm qua đã đi chơi cùng bạn bè mà quên hết thời gian cho việc học. Và bây giờ thì bạn thân lại còn từ chối giúp đỡ nữa.

- Ờ... Ừm... Thôi được rồi, lát kiểm tra tớ sẽ nhắc cho cậu.

- Thật không? - Brad hớn hở.

- Nhưng phải hứa với tớ đây là lần cuối cùng đấy nhé?

- Hả?

Samantha không nói gì thêm mà chỉ nhìn lại Brad đầy ngụ ý. Cậu ta đành miễn cưỡng đáp:

- Ừm. Được rồi.

- Tốt lắm. - Cô mỉm cười hài lòng - Lúc kiểm tra thì cậu hãy ngồi thẳng lưng lên, không được động đậy, cũng không được quay đầu lại. Có gì thắc mắc cứ viết vào giấy nháp rồi truyền ra sau, tớ sẽ đọc khẽ lên cho. Nếu giáo viên bước xuống dưới thì nhớ báo hiệu cho tớ.

Thật kì lạ khi một cô gái chăm chỉ, thông minh và trung thực như Samantha lại biết về những trò gian lận này. Có lẽ hai tháng học ở trường Lincoln High School vừa qua đã giúp cô "học hỏi" được thêm nhiều thứ.

- Biết rồi mà. Mấy chiêu copy này đã quá quen thuộc đối với mọi người. Cậu đừng lo, sẽ không ai phát hiện ra đâu.

- Ừ, nhưng cũng phải hết sức cẩn thận.

- Okay.

Ashley đã nghe toàn bộ cuộc nói chuyện của hai người. Chờ cho Brad quay sang người bạn bên cạnh, cô vội kéo Samantha lại hỏi nhỏ:

- Tại sao cậu lại nhu nhược như vậy hả? Cậu chẳng có nghĩa vụ gì phải nhắc bài cho Brad! Cứ để cậu ta tự xoay xở với trí thông minh của mình, nếu có.

- Làm gì mà cậu khắt khe thế, Ashley? Đêm qua Brad đã lỡ quên mất hôm nay có bài kiểm tra. Đằng nào tớ cũng không phải lo về phần mình, nên giúp được thì giúp thôi.

- Nhưng thật bất công! - Ashley cực kì bức xúc - Trong khi tớ phải cày bài khổ sở thì Brad lại chẳng hề bỏ ra một chút công sức nào để học cả. Vậy mà vẫn ung dung vượt qua được bài kiểm tra này.

- Cậu nên thông cảm đi. Sự siêng năng của cậu rồi cũng có ngày sẽ được đền đáp. Nó sẽ giúp cậu đậu vào đại học Harvard bằng chính sức của mình.

Ashley suy nghĩ một lúc thì thấy lời Samantha nói rất đúng, nên có phần dịu bớt.

- Thôi được rồi. Nhưng hãy cẩn thận, đừng để vì tên Brad mà phải mang tội danh "gian lận trong thi cử" đấy. Không đẹp học bạ chút nào đâu.

- Ừ, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.

Giờ kiểm tra đang được bắt đầu.

Phải nói thực sự là Brad chẳng có một chữ nào trong đầu, cứ liên tục truyền giấy xuống cho Samantha. Dù biết hết cách giải đề nhưng nếu bị cắt ngang để suy nghĩ về bài khác thì cũng khó mà tập trung được.

- Sam, đọc mau lên đi... Tớ bí lắm rồi này... - Cậu ta khẽ nhắc, và đã bị giáo viên nêu tên lần thứ nhất.

- Từ từ. Cậu cứ yên tâm, đợi tớ làm xong hết sẽ đọc ngay cho.

Thế là Samantha cặm cụi ngồi tính toán tiếp. Brad gõ gõ đầu bút xuống bàn tỏ vẻ rất sốt ruột.

Còn hai mươi phút nữa mới hết thời gian. Cô vừa hoàn thành xong bài kiểm tra của mình.

- Ngồi yên lại, tớ đọc từ đầu đến cuối luôn đây.

- Ừ! Ừ!

Đang chán nản và tuyệt vọng mà bỗng dưng được nghe câu nói đó của Samantha, Brad hớn hở như bắt được tiền.

Chép được một lúc thì đột nhiên, giáo viên lên tiếng:

"Có âm thanh gì là lạ trong lớp thế nhỉ?"

Samantha im bặt, Brad vội ngưng bút lại. Cả lớp nín thở. Giáo viên bắt đầu rời chỗ ngồi và bước xuống phía dưới.

- Chà, bữa nay em làm bài tốt lắm, Nelson! So với sức học thường ngày. Cứ đà này em sẽ lên được điểm B môn Đại số đấy!

- Vâng...

Thầy cứ đứng yên ngay tại bàn của Brad làm cậu ta và cả Samantha đều cảm thấy không hề thoải mái. Ashley thì tủm tỉm cười...

Cuối cùng, ông cũng chịu quay về bàn giáo viên. Hai người thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục công việc đọc - chép.

Còn mười phút nữa, thầy giáo lại "nhá" học sinh của mình.

- Lawrence, em làm xong chưa?

- Dạ...

- Đưa thầy xem nào. Ồ, có đáp số hết rồi đây này. Thôi, em nộp bài luôn nhé!

- Nhưng...

- Không sao, thầy biết em là một học viên xuất sắc nên chẳng cần phải nán lại đến cuối giờ để sửa chữa thêm đâu. Điểm Đại số của em vẫn luôn đạt A+.

- Vâng...

Thầy giáo đem bài của Samantha lên với vẻ hài lòng, chắc bởi vì cô học trò cưng đã không làm phụ lòng mong đợi. Vậy là chẳng còn đáp số để đọc cho Brad chép nữa.

- Tớ xin lỗi.

- Cậu nhớ bất cứ chỗ nào thì cứ đọc tớ nghe đi.

- Lúc nãy đối diện với thầy tớ cuống quá nên quên sạch hết rồi.

- Vậy hả? Chán thật đấy.

- Thôi mà. Tớ nghĩ dù sao cậu cũng đã có đủ điểm được yêu cầu.

- Ừ, thì đành phải thế thôi.

Vài phút sau, giờ kiểm tra kết thúc. Giáo viên thu bài làm của học sinh lại. Brad khoác ba lô lên vai và nói với Samantha:

- Cảm ơn nhé. Nếu hôm nay mà không có cậu, chắc tớ "tiêu tùng" rồi.

- Không có gì đâu. - Cô mỉm cười đáp.

- À, tối thứ Sáu bố mẹ đi vắng nên tớ sẽ tổ chức một bữa tiệc tại nhà và mời rất nhiều người tham dự. Cậu có muốn đến không?

- T... Tiệc ư?

- Ừ. Chắc là cậu không từ chối chứ nhỉ? Sẽ rất vui đấy. Mọi người đều thuộc hội nổi tiếng của trường cả.

Đây quả thực là một cơ hội tuyệt vời để hòa nhập, đặc biệt đối với cô gái như Samantha.

- Tất nhiên rồi! Chắc chắn 100% tớ sẽ có mặt!

- Cậu nhớ đấy nhé. Thôi, tớ đi trước đây. Tạm biệt.

- Tạm biệt!

Brad đã khuất khỏi tầm mắt rồi nhưng cô vẫn còn đang ngây ngất vì lời mời từ cậu ta.

- Có phải cậu vừa mới được... - Ashley quá sốc nên chẳng nói được hết câu.

- Tớ có thể trở thành một trong những thành phần nổi tiếng khi tham dự tiệc do Brad tổ chức đấy!

- Chuyện này hơi kì lạ, và đột ngột.

- Thì đúng vậy, nhưng đó cũng là sự thật!

- Cậu nên cẩn thận. Đây có thể là một cái bẫy!

- Bẫy gì chứ? - Samantha ngạc nhiên.

- Brad Nelson sẽ trải ra trước mặt cậu một khung cảnh đẹp như mơ, khiến cho cậu có cảm giác lâng lâng như đang bay bổng trên mây, để rồi bất thình lình sau đó cậu ta đá vèo cậu ngã bịch xuống đất. Sẽ rất đau đấy. Brad mời cậu đến dự bữa tiệc chỉ với mục đích duy nhất: biến cậu thành trò hề!

- Thật không? - Cô cực kì lo lắng và hoang mang.

- Đúng vậy. - Ashley gật đầu đáp - Bọn nhà giàu là thế. Họ có thể sử dụng sự trêu đùa những người kém may mắn hơn mình làm thú tiêu khiển.

- Thôi mà, cậu nói nghe ghê quá. Làm gì tới mức đó chứ? Cậu không thấy trong thời gian qua Brad và tớ đã rất thân thiết với nhau sao?

- Chỉ giờ Đại số thôi.

- Vậy cũng là có rồi. Bây giờ cho dù cậu bảo thế nào đi nữa tớ cũng quyết định sẽ tham gia buổi tiệc này!

Ashley biết mình không thể ngăn cản sự háo hức của Samantha. Xét cho cùng thì đây chính là phần thưởng dành cho cô sau những nỗ lực để chiều lòng Brad. Việc được mời đi dự tiệc không phải ai bình thường cũng có cơ hội.

- Okay. Đã là dự tiệc do hội nhà giàu tổ chức thì phải ăn mặc làm sao thật sành điệu và hợp thời trang.

- Ừ ha! - Samantha sực nhớ ra - Cậu có thể giúp tớ được không? Tớ muốn bản thân mình trông nữ tính, hấp dẫn nhưng cũng đừng quá hở hang. Phong cách nổi loạn đó không hợp với tớ lắm.

- Tất nhiên rồi, Samantha Lawrence của chúng ta là một cô bạn thông minh và đứng đắn mà. Tan học xong bọn mình đi mua sắm một chút nhé?

- Như thế thì còn gì bằng!

---
Kết thúc giờ học, Samantha và Ashley ghé vào một cửa hàng thời trang dành cho teen cũng khá bình dân. Đồ hiệu đắt tiền chưa chắc đã phù hợp với những cô gái trung học. Chỉ cần chút cân nhắc, lựa chọn sẽ tìm ra được một bộ cánh diện lên người trông thật lung linh mà vẫn hợp túi tiền. Được Ashley đi theo tư vấn nên Samantha không cần phải lo lắng nữa.

Hai cô bạn ra về với những túi đồ mua sắm trên tay.

- Vậy là xong vụ quần áo rồi.

- Cậu đã bao giờ tham dự mấy buổi tiệc kiểu này chưa, Ashley?

- Cũng có vài lần, nhưng chỉ trước đây thôi. Như tớ đã kể cho cậu vụ Kimberly cạch mặt tớ vì lời từ chối nhập hội ấy. Nhưng okay, tớ chẳng cần cô ta phải đối xử ưu ái với mình. Mà tại sao cậu lại thắc mắc thế?

- Tớ chưa từng tiệc tùng nên muốn hỏi cậu về cách ứng xử và giao tiếp ở đó như thế nào thôi.

- Thì hãy cứ chủ động và tỏ ra thật tự tin. Cách này sẽ thu hút được đám đông. Nếu có nhạc thì rủ ai đó nhảy cùng. Miễn là đừng quá đà, vì lúc đó trông cậu sẽ rất ngốc nghếch, và tớ biết cậu không hề ngốc nghếch.

- Rối quá, giống như tớ phải biến thành một con người khác vậy. Hay cậu đi với tớ đến buổi tiệc luôn nhé?

- Nhưng tớ đâu có được Brad mời!

- Để tớ nói lại với cậu ấy giúp cho mà!

- Thôi thôi, không cần. Tớ chẳng ham hố gì mà gặp gỡ bọn họ. Cậu cứ đi một mình và cho mọi người thấy rằng Samantha không những học giỏi mà còn rất biết cách tiệc tùng nữa!

- Ừ, tớ sẽ cố gắng trở thành một cô gái thật hoàn hảo.

- Có thế chứ, cô bạn của tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory