7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Lâm Mặc phát hiện dạo gần đây Trưởng phòng Lưu dạo gần đây có chút kì lạ, bình thường anh ta chẳng bao giờ bấm chờ mở cửa thang máy cho cậu, nhưng gần đây thì khác nha, nhìn thấy Lâm Mặc từ xa thì Lưu Chương đã nhanh tay chặn cửa thang máy để nó không đóng chờ Lâm Mặc đi vào thì lại nhanh tay bấm đóng lại, rốt cuộc là anh ta có âm mưu gì.

Phía Lưu Chương thì nhận ra rằng Lâm Mặc hình như vô cùng ác cảm với anh, cậu ấy vô cùng cảnh giác, Lưu Chương có cảm giác như chính mình là người xấu vậy đó, Lâm Mặc nhìn thấy anh thì cứ như gặp ma ấy, hết né đường này tới né đường khác, nhất quyết hạn chế đụng mặt là tốt nhất.

Ngày mai chính là sinh nhật của Lâm Mặc, tên Trương Gia Nguyên vô lương tâm đó sau khi đến ăn nhờ ở đậu nhà cậu vài hôm thì đã bay đi Bắc Kinh, bảo là phải theo đuổi cái tên alpha mới gặp nào đấy, tức chết ông mà. Cậu mở điện thoại kiểm tra hộp thư, hôm nay AK vẫn chưa nhắn cho cậu, Lâm Mặc gửi đi một tin nhắn.

"Ngày mai là sinh nhật của em, AK có thể đến đón sinh nhật cùng em không?"

Lâm Mặc gửi đi một lời đề nghị, trong lòng cứ thấp thỏm, cậu cứ hồi hộp hết đi qua đi lại trong phòng rồi lại mở điện thoại kiểm tra tin nhắn, điện thoại vẫn chưa hiện thông báo mới, chợt nghĩ không biết có nên thu hồi tin nhắn không đây.

Lưu Chương sau khi nhận được tin nhắn của Lâm Mặc, anh đã băn khoăn mất một lúc, bản thân anh dù rất muốn nhưng lại rất sợ Lâm Mặc sẽ ghét bỏ AK như cách cậu ghét Lưu Chương vậy.

"Anh đến Bắc Kinh công tác rồi"

Lưu Chương quyết định nói dối Lâm Mặc

Lúc nhận được tin nhắn của AK rằng anh không ở Thượng Hải, trong lòng có chút thất vọng, thật sự cậu rất muốn đón sinh nhật năm nay của cậu cùng AK, cậu loay hoay kiểm tra lịch trình, vừa đẹp cậu còn 2 ngày nghỉ tính thêm mai là chủ nhật, có thể nghỉ được 3 ngày.

"Nếu anh đồng ý, em có thể đến Bắc Kinh tìm anh"

Một lúc lâu sau khi chần chừ suy nghĩ, Lưu Chương nhận ra rằng Lâm Mặc thật sự rất muốn đón sinh nhật cùng mình, bản thân anh cũng không muốn lừa gạt Lâm Mặc thêm nữa, nhưng đâm lao thì phải theo lao, đành đồng ý với cậu.

"Được, khi nào đến gọi cho anh đến đón nhé"

Lâm Mặc bên này vừa nhận được tin nhắn liền vui tới nỗi muốn bay lên nóc nhà, nhún nhảy trên giường, chỉ thiếu chút nữa thôi là chiếc giường nhỏ bé phải nói lời tạm biệt rồi.

"Chờ em, em lập tức đến ngay"

Tắt điện thoại, Lâm Mặc liền nhanh tay nhanh chân kéo cái vali cũ ra, gấp vội vài bộ quần áo, cậu chợt nghĩ không biết có nên mua quà cho lần đầu gặp mặt AK không nữa, nghĩ tới nghĩ lui Lâm Mặc lôi ra một cây bút đen bỏ vào túi mang theo.

Hơn 5 giờ sáng, Lâm Mặc đáp sân bay Bắc Kinh, tuy chỉ vừa tờ mờ sáng nhưng sảnh sân bay thật sự rất đông, muốn tìm người thật sự không hề dễ một chút nào.

[0:04] Em đến rồi

[0:05] Eigei còn thức không?

[0:05] Chắc anh còn còn ngủ

"Anh còn"

"Anh đang ở sân bay"

"Em đứng cạnh máy bán nước tự động số 3"

Lưu Chương cũng vừa đáp chuyến bay trước Lâm Mặc 3 tiếng. Chỉ vừa mới đây thôi, anh quyết định sẽ gặp nói hết sự thật cho Lâm Mặc, Lưu Chương sau khi gửi đi tin nhắn liền chọn chuyến bay sớm nhất từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, một quyết định đưa ra nhưng lại không biết sẽ là đúng hay là sai.

Lưu Chương đã ngồi đây chờ Lâm Mặc được 3 tiếng rồi. Bắc Kinh đã vào mùa se lạnh, Lưu Chương vội vàng bay đến, đến áo khoác còn không nhớ cầm theo. Từ khi Lâm Mặc bước ra từ cửa hải quan Lưu Chương đã nhìn thấy cậu rồi, anh cứ đi theo cậu mãi đến tận máy bán nước tự động thì nhận được tin nhắn của cậu.

"Được, anh nhìn thấy em rồi"

"Nhìn thấy em á, anh đang ở đâu vậy?"

Lâm Mặc cảm thấy trái tim đập nhanh tới nỗi muốn bay ra ngoài, từ lần cuối nhận điểm thi đại học, đây là thứ hai cậu cảm thấy trái tim mình đập nhanh tới vậy. Lâm Mặc xoa xoa hai bàn tay lại với nhau để sưởi ấm, quay người lại liền thấy Lưu Chương đứng sau lưng mình.

"Trưởng phòng Lưu sao anh lại ở đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net