Tam tôn Trừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần H mà tui lỡ cắt và đã hứa viết lại cho các cô đây!!! Mau vào chào đón một tối toàn thịt nào!!!
_____________________
Kỳ phát tình của Giang Trừng rất nhanh liền đến.
Y thực không ngờ là nhanh thế.
Giang Trừng liền lợi dụng lúc ba huynh đệ kết nghĩa kia còn đang thưởng thức mỹ vị với rượu liền trốn vào trong nhà, định là tự giải quyết trước khi bị bọn họ biết được. Cả cơ thể Giang Trừng mềm nhũn mà nằm trên giường, áo trên bị y cởi hẳn ra, ánh trăng chiếu vào liền làm nổi bật lên da thịt trắng nõn cùng hai nhũ hoa đã căng cứng. Giang Trừng thở dốc, một tay tự đùa nghịch một bên vú, trêu đến nó sưng đỏ lên, một tay liền luồn vào trong tiết khố mà nắm vuốt tiểu côn thịt đã căng cứng. Giang Trừng thở dốc, cả cơ thể ửng đỏ lên đầy ham muốn, y liền tự cởi ra tiết khố, giải phóng cho côn thịt đã cương cứng, trên đỉnh còn rỉ chút dịch trong suốt mà tuốt lộng, bàn tay vốn đang tự nghịch núm vú đã di chuyển xuống song mông mềm mại, ngón trỏ khẽ xoa nhẹ miệng huyệt mềm mại đang chảy nước đầy cơ khát, sau đấy một đốt ngón tay liền tiến vào rồi. Tiểu huyệt bị tiến vào liền co rút, ngậm chặt lấy ngón tay trong cơ thể. Giang Trừng một tay tự tuốt lộng bản thân, tay còn lại liền tự ra vào miệng huyệt, một ngón rất nhanh liền biến thành ba ngón. Giang Trừng cắn chặt lấy ngoại bào, cố nén lại tiếng rên rỉ động tình, rất nhanh y liền bắn ra, bạch trọc liền dính lên trên giường. Giang Trừng nằm trên giường thở dốc, cố bình ổn lại nhịp thở gấp gáp, đến khi hô hấp trở lại bình thường liền đứng dậy. Thế nhưng hai chân hắn lại nhuyễn đến lợi hại, Giang Trừng vừa đứng lên liền không vững mà ngã, còn đập trúng cái bình hoa nhỏ của Lam Hi Thần để bên cạnh giường, bình hoa rơi xuống đất gây nên một tiếng choang, Giang Trừng thầm kêu không ổn, liền thấy ba người kia vội vã mà lao vào.
Nhiếp Lam Kim ba người vừa tiến vào phòng liền thấy một màn xuân sắc: Bình hoa cạnh giường đã vỡ tan, giường trên vẫn còn dính bạch trọc, mà quan trọng nhất là Giang Trừng đang nằm trên đất, nội y nửa kín nửa hở, dưới ánh trăng lại càng thêm câu nhân. Đầu vú sưng đỏ thoáng ẩn thoáng hiện, trên làn da trắng lại càng thêm nổi bật. Cả ba ngơ ra một lúc, sau đấy đồng loạt đỏ mặt, Lam Hi Thần tiến lên đem ngoại bào phủ lên người Giang Trừng, Nhiếp Minh Quyết đem người bế lên giường, Kim Quang Dao liền đi dọn dẹp đống mảnh vỡ trên sàn. Kỳ phát tình của Giang Trừng vẫn chưa hết, lại tiếp xúc với giống đực liền càng làm cho y thêm mơ hồ, cơ thể nóng bỏng kêu gào người đến xỏ xuyên. Giang Trừng không chút suy nghĩ liền kéo Nhiếp Minh Quyết vào một nụ hôn, hai tay vòng qua cổ hắn mà làm sâu thêm nụ hôn. Nhiếp Minh Quyết bị hôn đột ngột cũng bất ngờ, lại bị vị ngọt trong khoang miệng đối phương làm cho nghiện, liền lấy tay đỡ sau gáy Giang Trừng mà làm sâu sắc thêm nụ hôn này. Lam Hi Thần thấy cả hai đang hôn nhau đến quên trời đất kia, một luồng đại hoả không tên liền dâng lên, hắn không suy xét nhiều liền tiến lên, gặm cắn phần gáy trắng nõn của tiểu hồ yêu. Giang Trừng trong nụ hôn liền phát ra mấy tiếng nghẹn ngào không rõ, tiểu hồ theo bản năng mà sờ đến tính khí đã cương cứng của cả hai, không ngừng vuốt ve, trêu đến hai người gầm lên một tiếng. Lam Hi Thần ôn nhu lại đầy mạnh mẽ mà hôn lên tấm lưng để trần của thiếu niên, rất nhanh liền di chuyển đến song mông mềm mại, khẽ tách ra để lộ tiểu huyệt cơ khát đang không ngừng chảy nước, đầu lưỡi tinh ranh liền khẽ mút lấy tiểu huyệt, sau đấy liền tiến vào mà liếm láp bên trong. Nhiếp Minh Quyết thì đã rời khỏi nụ hôn, chuyển mục tiêu sang đầu vú đỏ hồng trên ngực, một bên bị gã cắn mút, bên còn lại thì bị bàn tay quanh năm cầm rùi đốn củi đầy chai sần ma sát. Giang Trừng bị đột kích hai vị trí mẫn cảm, chỉ còn biết ngọt ngào mà rên rỉ:

- Ngô...Hi Thần...Minh Quyết...đầu vú...đầu vú thật ngứa...a...Hi Thần...đừng liếm...ân a...đừng liếm nữa....thật ngứa...mau...mau tiến vào!!!
Lam Hi Thần bị lời mời gọi của thiếu niên làm cho suýt nữa thì manh động, bất quá rất nhanh hắn liền kiếm chế lại rồi. Lam Hi Thần ôn nhu mà liếm lấy vành tai thiếu niên, một ngón tay liền tiến vào tiểu huyệt, từng lớp nộn thịt bị ngón tay nới rộng, không ngừng mà co rút, đem ngón tay ướt dầm dề. Lam Hi Thần với Nhiếp Minh Quyết nhìn ngón tay ướt đẫm dâm thuỷ của mình, khẽ trao đổi một ánh mắt. Lam Hi Thần cởi bỏ nội y, khẽ nhấc y lên, sau đấy liền đem nghiệt căn vùi sâu vào nộn huyệt, quy đầu chuẩn xác mà đâm đến tuyến tiền liệt. Giang Trừng bị khoái cảm đột ngột đánh đến liền bắn, sau huyệt cũng vì cao trào mà co rút lợi hại. Nhiếp Minh Quyết nhìn Giang Trừng đang ngồi trên người Lam Hi Thần, hai chân bị cưỡng ép mở lớn, cảnh đẹp nơi đùi liền bị thấy hết không sót một mảnh. Gã như bị thôi miên mà tiến đến, đem một ngón tay tiến vào tiểu huyệt đã căng chặt kia. Lam Hi Thần nháy mắt liền nhíu mày, mà Giang Trừng liền là đau đến mặt mũi tráng bệch. Y không ngừng lắc đầu muốn tránh, thế nhưng một ngón tay kia vẫn không ngừng càn quấy trong cơ thể, rất nhanh liền bị thay bằng nghiệt căn của Nhiếp Minh Quyết. Hai căn cực đại côn thịt đem tiểu huyệt chống đỡ đến cực hạn, miệng huyệt bị nong ra hết cỡ, từng nếp nhăn cũng bị uốn ra phẳng lì. Tiểu côn thịt phía trước cũng vì đau mà ỉu xìu rồi.
Đúng lúc cả Lam Hi Thần với Nhiếp Minh Quyết còn đang chịu đựng dục vọng kêu gào mà nhẫn nại cho Giang Trừng thời gian thích nghi, Kim Quang Dao liền tiến vào. Vừa vào đã thấy một màn Long Dương sống động, Kim Quang Dao ngơ ra một lúc, sau đấy mới lớn tiếng mà chất vấn:
- Ai cho hai huynh ăn mảnh vậy hả? Rõ ràng đã thoả thuận là ăn chung rồi mà!!! Các huynh lợi dụng thời cơ!!!
Sau đấy nhanh như chớp mà thoát ngoại y, tiến đến bên giường liền chứng kiến cảnh Giang Trừng xụi lơ mà nằm trong lồng ngực Nhị ca, miệng nhỏ khẽ mở, tiểu huyệt mềm mại chống đỡ hai cây cực đại côn thịt lại bắt đầu chảy nước mà co rút. Lam Hi Thần với Nhiếp Minh Quyết thấy có vẻ ổn liền bắt đầu chầm chậm di chuyển. Mà Kim Quang Dao thấy đã hết chỗ ở phía dưới, liền dùng cái miệng nhỏ phía trên, bắt Giang Trừng khẩu giao cho y. Cả ba không ngừng mà dày vò cơ thể Giang Trừng, bắt y xuất đến vài lần mới buông tha cho y mà bắn. Mà lúc này, nơi chân trời phía Đông cũng đã hửng nắng, Giang Trừng bất tỉnh mà nằm trên giường, để mặc ba con sói hoang kia đem bản thân đi vệ sinh đến sạch sẽ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lại cắt nhẹ H!!! Sr mọi người, tại viết tối muộn mà ta thì hơi buồn ngủ rồi, thôi thì lần sau ta sẽ cố gắng không cắt nữa!!!! 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net