Tiện Trừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Req của cô thanhnga2504 nha. Cô mau vào nhận hàng nha.
Cảnh báo: Có xôi thịt, có thịt chứ không phải chỉ có xôi trắng. Vẫn là cái cảnh báo cũ rích này (dù ta biết có đầy người chưa đủ tuổi nhưng vẫn đọc đấy nhé) nên là các tâm hồn trong trắng tránh ra nếu không muốn bị nhuộm đen nha!

_____________________
- Aha,...Nguỵ...vô sỉ...ah...tên chết....chết tiệt nhà ngưoi...ah...đừng...chỗ....ah, chỗ đó...ah~~~
Giang Trừng bị bắt nằm úp sấp trên giường, mông nhỏ vểnh cao, để lộ tiểu huyệt đỏ hồng đang không ngừng cắn lấy dương vật nam nhân. Tử y bào đã bị cởi ra gần hết, chỉ còn lại một lớp nội y mỏng còn khoác hờ trên da thịt trắng nõn, nửa hở nửa che cư nhiên lại càng thêm quyến rũ, tựa như mời gọi người đến chà đạp, lại tựa như ngại ngùng che đậy. Làn da trắng nõn phủ đầy hôn ngân, môi mỏng bạc tình bị cắn mút đến sưng đỏ còn in rõ dấu răng. Cặp hạnh mâu gày thường luôn sắc bén nay sũng nước, làm cho Giang Trừng tăng thêm vài phần nhu hoà và ma mị, lại bớt đi ba phần sắc bén vốn luôn hiện hữu trên gương mặt. Eo của y rất thon, Nguỵ Vô Tiện chỉ cần một tay là có thể ôm trọn vòng eo tinh tế này. Hai tay hắn nắm chặt hai bên eo y, để lại hai dấu tay đỏ bừng nổi bật trên làn da trắng nõn. Dương cụ thô dài không ngừng chà đạp miệng huyệt đỏ ửng, mỗi lần đâm rút đều kéo theo một lớp mị thịt đỏ ửng. Giang Trừng chỉ có thể nằm đó mà chịu đựng khoái cảm như bão lũ không ngừng bủa vây lấy cơ thể, chịu đựng cảm giác thẹn thùng khi bị đặt dưới thân nam nhân mà bị thao làm.
Nguỵ Vô Tiện nhìn sư đệ nhà hắn, cảm thấy thật muốn nhìn gương mặt dâm đãng của y, liền dừng lại, xoay người y lại mà trêu đùa. Dương cụ trong huyệt động xoáy tròn, quy đầu cực đại tại điểm mẫn cảm mà nghiền ép, khoái cảm đột ngột đánh mạnh vào ý thức Giang Trừng. Tiểu côn thịt phía trước run rẩy mà bắn ra bạch trọc, dính trên da thịt y lại càng làm cho thiếu niên nhìn thật dâm đãng. Ý thức Giang Trừng lại càng mịt mờ, miệng nhỏ không nhịn được mà mở ra, chiếc lưỡi hồng phấn lại không tự chủ được mà đưa ra ngoài. Nguỵ Vô Tiện thấy cảnh này, nhịn không được mà cúi xuống hung hăng hôn lấy thiếu niên, bắt lấy chiếc lưỡi hồn phấn kia mà trêu đùa, liếm hút mật ngọt trong khoang miệng nhỏ. Dương vật bên dưới cũng hung hăng mà đâm vào trong huyệt khẩu, tốc độ luận động lại càng nhanh. Giang Trừng cảm thấy ngạt thở muốn chết. Huyệt động lại không tự chủ được mà co rút thật nhanh, như muốn đem toàn bộ tinh hoa của người kia ép ra. Hai hạt đậu nhỏ trước ngực bị tay của Nguỵ Vô Tiện trêu đùa, sưng đỏ lên lại càng nổi bật trên làn da trắng muốt. Khoái cảm như bão lũ bủa vây y, côn thịt nhỏ đã xạ hơn ba lần vẫn gắng gượng mà đứng lên. Mãi đến khi Giang Trừng cảm thấy bản thân thực sự sẽ nghẹt thở mà chết, họ Nguỵ kia mới buông tha cho bờ môi của y. Cái lưỡi tinh ranh không biết đã hầu hạ y dục tiên dụ tử bao nhiêu lần của Nguỵ Vô Tiện lại lướt trên làn da của y mà trêu đùa, đánh dấu thiếu niên bằng kí hiệu của bản thân. Nguỵ Anh biết, trong căn phòng này, vẫn còn những ánh mắt như sói đói đang ghim chặt lên người thiếu niên dưới thân hắn. Vậy nên, tội gì không đánh dấu chủ quyền của bản thân lên người thiếu niên chứ. Tốt nhất là để những kẻ có ý nghĩ không an phận kia biết điều một chút đi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net