chương 3 : Thu hoạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi huyết tẩy Thiên Kiếm Tông hết thảy. Nam nhân tóc trắng đó mới từ từ bước đi về hướng đại điện, tiến theo sau hắn là một cổ khí tản ra bồn phía hư không mà rà soát các đồ vật của đám đệ tử và trưởng lão trong môn phái, chỉ cần là thứ đồ quý giá đều được thu gom về hết trong tay hắn.

Hắn sau khi tiến vào đại điện liền quét thần thức ra bốn phía tìm kiếm rương khố bảo vật của môn phái. Rất nhanh hắn liền đi qua mấy dãy nhà rồi kế đến đứng trước mặt một căn phòng lớn, cánh tay hắn nhẹ đẩy cửa ra.

Nhất thời trong căn phòng, một tiếng nữ nhân lẳng lơ dâm đãng phát ra nằm gọn trên giường sau bức rèm lúc ẩn lúc hiện có thể nhìn thấy đường cong gợi cảm của cơ thể nữ nhân đó.

-Thiên Bình, ngươi đã giải quyết tên gia hỏa đó về rồi sao? Mau lên, cơ thể ta đang thèm muốn chết đi được

Tiếng dâm đãng động lòng nam nhân phát ra truyền đến tai của hắn. Chẳng thèm để ý đến nàng ta, hắn lại tiến thẳng về phía chiếc giường đầy ấm áp thoải mái mềm mại có một nữ nhân xinh đẹp quyến rũ đang đợi chờ tha thiết cảm giác khoái lạc dâm ô của phàm nhân.

-Ngươi không phải Thiên Bình. Ngươi là ai?

Nữ nhân trên giường sau một màn nhìn ra rèm cửa, thì phát hiện một kẻ lạ dám đột nhập vào phòng của nàng và Thiên Bình. Ánh mắt đầy sợ hãi ôm lấy chiếc mềm trên giường che đậy cơ thể gợi cảm lại hoảng hốt hét lên.

Nhưng đáng tiếc, lời nàng chưa kịp dứt chỉ nhẹ nghe 1 tiếng "xẹt" phát ra, máu bắn dài lên trên rèm giường, đầu và thân thể nàng đứt làm hai, máu chảy dài trên chiếc giường đầy xuân dược và mùi thơm ngây ngất quyến rũ.

Dù là nàng đối với vẻ đẹp có thể làm rung động kẻ khác, nhưng đối với nam nhân trước mặt chỉ giống như sâu bọ bẩn thỉu không đáng để mắt tới.

Rất mau, hắn phất tay một cái, chiếc túi chữ vật trên đầu giường và những món đồ đáng giá bay ra đi theo sau lưng hắn, cứ thế lại đi ra khỏi phòng tiến về hướng chứa đựng tài nguyên của gia tộc họ Thiên.

Trên đường đi, chỉ cần có kẻ nào nhìn thấy hắn đều bị một màn giết xuống không kịp phản ứng.

Kẻ này quả là tàn ác không có nhân tính. Đối với hắn dù là tu sĩ hay người phàm, chỉ cần có nguy hại đến bản thân thì hắn đều giết sạch không cho kẻ đó nữa giây chống trả.

Nói tới đây cũng nên kể về hắn. Trước khi trọng sinh vào người Thiên Minh, hắn có tên là Hắc Dương , một Ma Quân đúng nghĩa nổi tiếng với sự tàn nhẫn và sức mạnh đạt mức nghịch thiên trong tứ vực liên minh tinh cầu. Có thể nói, ngoài bốn kẻ đứng đầu 4 vực Đông - Tây - Nam - Bắc ra. Thì toàn bộ những cỏ rác tồn tại trong vũ trụ này dưới hắn chỉ giống như cỏ rác không có nửa điểm quan tâm. Cũng chính vì quyền lực như vậy, cho nên tứ đại huyền vực đã lập mưu hợp nhất giết hắn, khiến cho hắn bị hồn siêu phách lạc, đáng tiếc bản thân hắn là Ma Quân đứng đầu Ma giới trong thiên địa, cho nên giết hắn tiêu diệt cả hồn lẫn xác là không thể.

May mắn những phần hồn nhỏ bé của hắn tản ra trên toàn bộ các tinh cầu trong tứ vực. Và phần hồn hiện nay chính là kẻ đã trọng sinh vào người Thiên Minh.

Hắn vốn dĩ không có năng lực có thể cướp đoạt thể xác của một tu sĩ địa cấp, nhưng khi quan sát trận chiến vừa rồi và hiểu rõ câu chuyện. Hắn đã thử đề cập việc báo thù thay cho Thiên Minh, kết quả Thiên Minh đồng ý ngoan ngoãn giao ra linh hồn cho Hắc Dương cắn nuốt để khôi phục một phần tu vi báo thù. Đó chính là diễn biến của câu chuyện phát sinh trong chớp mắt.

Lý do mà Hắc Dương vừa trọng sinh đã ra tay giết người chiếm đoạt tu vi của chúng, nguyên nhân là vì báo thù giúp Thiên Minh như đã hứa một phần cũng là vì an toàn cho bản thân, cắt đứt mọi khả năng có thể truy tìm sự tồn tại của hắn trong liên minh tứ vực.

Cũng vì là Ma quân nên hắn vô tình máu lạnh, giết người không cần phải suy nghĩ. Đúng như bản chất của hắn, cỏ rác thì không đáng quan tâm. Chỉ có kẻ mạnh mới được sống.

Trong khi vừa kể. Hắc Dương hắn đã tiến vào ngân khố của Thiên Kiếm Tông một đường đi vào. Bên trong quả thật rất nhiều đồ tốt, nào là đan dược, vàng bạc, nhân sâm, pháp bảo, hay vũ kĩ. Nhưng trong mắt của hắn những thứ này chỉ đáng là thứ vứt đi không đáng để tâm. Tuy nhiên với tình thế bây giờ chúng rất cần thiết với con đường tu luyện hiện nay của hắn.

Quả thật với tu vi Thiên Sinh cấp sơ kì này, đối với những vùng miền thế này thì hắn chính là cao thủ bậc nhất. Nhưng đối với một quốc gia thì chỉ là một kẻ võ sĩ hạng vô danh tiểu tốt trong hàng vạn kẻ tu đạo khác.

Cũng vì lẽ đó hắn mới muốn mau chống gom hết tài sản của Thiên Kiếm Tông chuẩn bị bỏ trốn. Nhưng bây giờ hắn cần nghỉ ngơi để tu luyện, khống chế lại thân xác này thích hợp với hắn hơn.

rất mau, Hắc Dương ngồi trên một bục đá trung tâm kho bảo vật, khí tức trong người điều hòa lại cơ thể một cách nhanh chóng. Từ bên trong cơ thể 1 màn phát ra những tia hắc ám đầy tính tử vong cao không ngừng lan tỏa khắp căn phòng.

Những đan dược hay pháp bảo xung quanh đều bị luồng khí này bao trùm rồi hút về phía nam nhân tóc trắng.

Từ điểm mi tâm của Hắc Dương xuất hiện 1 tia sáng trắng rồi dần bành trướng ra hơn nửa phần trán, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy rõ vầng sáng ấy chính là một con mắt đang mở to ra nhìn về phía hư không.

Linh lực ba động dồi dào bao trùm lấy khắp căn phòng, những đan dược pháp bảo không ngừng tuôn chảy một làn linh khí thoát ra khỏi vỏ phôi của chúng ngưng tụ dần vao con mắt thứ ba của Hắc Dương.

Việc hấp thụ này vô cùng bành trướng đến đáng sợ. Giống như 1 kẻ hấu ăn chỉ vỏn vẹn hơn 1 canh giờ thì toàn bộ đan dược và linh khí trong pháp bảo đều bị rút sạch.

Khí tức màu đen lại một lần nước cuồn cuộn bao trùm lấy nam nhân, nhanh chóng chỉ còn lại 1 mảng đen thâm thẩm giữa trung tâm.

Trải qua tiếp tục hơn 1 canh giờ tiếp theo, luồng khí tức màu đen có chuyển động, nó giống như 1 cơn đại hồng thủy ầm ầm di chuyển đánh ra tứ phía khiến cho căn phòng muốn sập xuống. Những vết nứt trên tường dần lớn lên hầu như xuất hiện ở bất kì nơi đâu cũng đều có vết nứt.

Uỳnh !

Ngay khi một âm thanh lớn phát ra, cũng la lúc căn hầm đỗ ầm xuống mịt mù trong khói bụi. Xung quanh trăm trượng quanh đó cũng bị ngoại lực nay tác động mà rung chuyển vết nứt lan dài trên nền đất.

Nếu không phải vì nơi đây cách khá xa thôn làng, thì có lẽ đã 1 màn khiến cho người dân trong vùng hoảng sợ.

Lúc này trong kho rương báu của Thiên kiếm Tông. Hết thảy chỉ nhìn thấy khói bụi và những tảng đá đỗ nát của căn hầm, từ ngoài nhìn vào trong sẽ thấy nơi này đầy tính nguy hiểm như có kẻ đang bầy binh bố trận âm mưu đánh lén một ai đó.

Vụt vù !

Nhưng tiếng gió xé như cắt ngang không khí phát ra, bốn phía khói bụi bị đẩy ra xa trăm trượng. Từ hư không trung tâm của đám khói, một quả cầu tím đen bay lơ lửng trên không, bất chợt phát ra vài tiếng "rắc rắc" nhỏ. Những tiếng nứt này không ở đâu ngoài trên quả cầu tím đó phát ra.

Ầm ầm !

Một luồng sáng trắng xanh khiến cho tứ phía linh lực lây chuyển, một bóng dáng nam nhân hiện ra giữa vầng sáng đó hiện ra.

Chính vào thời khắc này, Hắc Dương hắn đã điều chỉnh xong cơ thể của Thiên Minh, hoàn toàn tự do điều khiển nó. Ngay khi bóng dáng nam nhân vừa hiện ra, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy rõ đây là một tiểu tử 12-13 tuổi rất tinh anh, màu da trắng như tuyết, mái tóc đen bóng trải dài bay phấp phới, cơ thể này trần truồng như đứa trẻ vừa được sinh ra.

Nói đúng hơn, chính là vừa sinh ra một đại ma đầu có sức mạnh nghịch thiên sát thần, đội lót trong hình hài trẻ con chính là ác quỷ đáng sợ nhất mà người phàm hay dùng lời miêu tả.

Hắc Dương hắn từ đầu tới cuối vẫn không nửa điểm động đậy, cho đến lúc này mới thấy hắn động lại. Đôi mắt tinh anh dần mở ra, sát phạt đến hung thần dọa quỷ nhìn về hư không, đôi môi nhẹ động đã nhếch lên thét lớn.

-Hừm. Ta cuối cùng cũng đã luyện xong tiểu thần quỷ cảnh viên mãn thực cốt sinh cơ. Tứ vực liên minh các ngươi hãy chống mắt mà xem. Ma Đế ta trở lại ăn thua đủ với các ngươi thế nào !

Tiểu thần quỷ thực cốt sinh cơ : Chính là một loại công pháp đạt thần giai, công pháp này chia thành ba loại "Hạ - Trung - Đỉnh". Kẻ tu luyện đa phần là ma giới, tu luyện vô cùng khó khăn. Nhưng khi đã luyện thành, đạt tới đẳng cấp bất hoại bất diệt, sinh cơ vạn năm hầu như sánh ngang cùng thiên địa. Cơ thể tự động thu nhỏ lại như đứa trẻ con, nhưng linh căn lại mạnh đến mức bá đạo, tu một được một ngàn. Đừng nói đến là "Nhất Bộ Niết Bàn cấp" sợ rằng khi đã đạt đến cơ thể bá đạo này thì dù là ngũ bộ viên mãn cũng là điều có thể.

Huống chi Hắc Dương đã từng là kẻ đạt tới cảnh giới tiến xa hơn đó nữa, thì viên mãn hoành bộ có là gì ?

Giờ phút này, tiểu tử trước mặt trong ánh mắt như vạn cơn sóng lớn cuồn cuộn đầy cuồng bạo lôi nộ. Rất mau, cánh tay Hắc Dương phất một cái xung quanh còn sót lại bất kì đồ đạt đáng giá đều tụ tập lại biến vào tay hắn rồi biến mất giữa hư không.

Thật ra số đồ tốt này đã lọt vào trong vòng tay trữ vật của hắn. Hắc Dương khoác lên người một bộ quần áo vừa vặn chỉnh lại cho hợp dáng một hồi lâu.

Thần thức của hắn lại tản ra bốn phía hư không, cuối cùng không suy nghĩ nhiều một mạch nhắm thẳng về phía Tây hướng tới, trên trời nối tiếp đó là một đường sáng bay thẳng về chân trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net