CHAP 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà nhỏ, tụi nó nhìn nhau, thắc mắc làm sao ở đủ đây!Anh quản lí để họ ở đó rồi bảo là có việc phải đến công ti gấp, còn nhắc nhở phải dọn dẹp nữa.Nhưng tụi nó thì biết làm gì chứ.Sunggyu thấy dù gì cũng phải nghe lời anh quản lí nên kéo tụi nó vào nhà luôn rồi tính.Căn nhà nhỏ, nếu không nói là rất nhỏ so với số lượng người ở, chỉ có 3 phòng mà kích thước lại khác nhau.Sungjong nhìn các hyung:

_Vậy chúng ta sẽ chia phòng sao đây các hyung?

Hoya nhìn xung quanh một lượt rồi nhìn Woohyun, đúng lúc ấy Woohyun cũng nhìn lại, 4 mắt chạm nhau thế là hiểu ngay suy nghĩ đối phương liền đồng thanh:

_Tớ và Hoya/Woohyun sẽ dùng chung một phòng!!!- nói xong còn mĩm cười với nhau.

_Tùy các cậu, tụi tớ...

_Tôi mới là người quyết định!Các cậu không được tự chọn người cùng phòng!- Sungyeol chưa kịp nói xong đã bị Sunggyu cướp lời.

_Cứ để mọi người tự chọn phòng đi hyung.Sao phải khó khăn vậy chứ?- Dongwoo lên tiếng thay cho lũ nhóc.

_Không là không!Cứ oẳn tù xì chọn phòng đi!- dường như Sunggyu cố tình chọc giận Woohyun.

_Thôi thì cứ nghe theo hyung ấy đi- Myungsoo lên tiếng, ai cũng biết không nên đôi co với anh nhưng Woohyun là người cực kì bướng bỉnh, cậu chỉ muốn cùng phòng với Hoya vì cậu nghĩ mình và Hoya thật sự rất hợp nhau.

_Hyungggggggg, cho em ở cùng phòng với Hoya đi mà!- Woohyun ra sức nài nỉ

_Nếu là ai thì anh đây sẽ suy nghĩ lại...còn cậu thì khỏi đi!- Sunggyu cau mày, cảm giác chả thoải mái gì khi Woohyun xin anh.

Mọi người đành bất lực, Woohyun hậm hực dậm chân, bặm môi ra vẻ ta đây giận lắm.Dongwoo, Sungyeol, Sungjong, Myungsoo lợi dụng cơ hội đó bay tới, người nựng má, người ngắt mũi, người thì cù người giữ chân Woohyun, vừa tra tấn vừa nói:

_Yahhh!Cho cậu chết- Sungyeol

_Em đã nói là hyung đừng dễ thương như thế rồi mà- Sungjong

_Hahahah cho em chết nhé nhóc- Dongwoo cười lớn

_HAhA...cho hyung chừa nè- Myungsoo cũng cười

Sunggyu và Hoya ngồi nhìn cũng phải bật cười vì biểu hiện của Woohyun bây giờ: đầu tóc rối tung rối mù, cả người lấm lem, cười đến mặt mày đỏ như cà chua,...cười mà như mếu.Đến lúc chịu không nỗi nữa cậu nguẫy nguẫy tay miệng mấp máy không ra hơi:

_Ho...ya...c...ứ...u

Hoya nghe cậu kêu cũng thôi cười, lên tiếng:

_Này đủ rồi các cậu!Đau cậu ấy đấy

Mọi người dừng lại không phá Woohyun nữa.Ngồi dậy với cơ thể tàn tạ cậu ấm ức, chu môi phòng má nói:

_Mọi người quá đáng lắm!Tớ dễ thương là do tự nó có chứ bộ, dễ thương cũng bị ăn hiếp nữa, tớ không chơi với các cậu nữa đâu, chỉ có Hoya là tốt nhất thôi!- vừa nói cậu vừa chạy đến ngồi cạnh Hoya làm Sunggyu ngồi gần đó cực kì khó chịu mà chẳng biết lí do.Mọi người lại phì cười vì sự đáng yêu không sao bỏ được của Woohyun, họ cảm thấy thật thoải mái nhờ có cậu.

_Đủ rồi!Mau mau lại đây để còn sắp xếp phòng nữa chứ!- Sunggyu lúc nào cũng là người bị mọi người cho ra rìa, dù sao cũng tại chưa quen để hòa hợp với lũ lộn xộn này thôi.Còn cái người đầu đất ngồi cạnh Hoya cứ suốt ngày làm anh khó chịu.Phải từ từ trừng trị lũ này, có như thế anh mới an tâm mà sống!!!

Sau 10p chiến tranh, kết quả cuối cùng là...

_Yahhhh!!!KHÔNGGGGGG...mọi người ơi! Chơi lại đi, mình không thể chung phòng vời hyung ấy, tuyệt đối không.Sungyeol đổi vối mình đi, mình muốn cùng phòng với Hoya mà- đó là giọng của Woohyun.Kết quả trò oẳn tù xì là Sungyeol, Sungjong và Hoya ở phòng 3; Dongwoo và Myungsoo ở phòng 2; Sunggyu và Woohyun ở phòng 1.Anh thì mừng thầm vì ở cùng phòng anh sẽ dễ bắt nạt cậu hơn, còn Woohyun thì cứ hét toáng lên đòi ở cùng với Hoya làm Sunggyu càng bực mình hơn vì nghĩ chẳng lẽ anh đây không bằng Hoya.

_Em cũng muốn cùng phòng với Hyunie nữa- Hoya nài nỉ vị Leader đáng kính.

_Hyung à!Hay cứ để 2 đứa nó ở chung đi!- Dongwoo lên tiếng xin dùm

_Không! Đã chơi phải chịu.Ngoan ngoãn về phòng mà dọn dẹp, còn nói nữa là một mình dọn hết nhà đấy!- Sunggyu trừng mắt mặc dù đôi mắt nhỏ xíu thôi nhưng cực kì đáng sợ.

Thế là mọi người đành lẳng lặng khăn gói về phòng mình, kể cả Hoya cũng không dám nói nữa.Còn cậu, giận quá nên đùng đùng vào phòng bỏ lại anh ngồi ở đó ngơ ngác.Không hiểu vì sao bản thân anh lại trở nên như thế này? Vì sao lại muốn ép buộc Woohyun khi cậu ấy không muốn? Anh đang nghĩ gì vậy chứ.Thơ thẫn bước về phòng, trong lòng anh cảm thấy hơi hồi họp khi nhìn thấy người con trai này.Từ lúc về phòng cậu cũng đã nguôi giận, thiết nghĩ dù gì cũng ở cùng nhà, muốn gặp mặt trò chuyện với Hoya đâu phải khó.Thấy anh vào phòng, cậu liền quay măt đi chỗ khác, vẫn chưa muốn nói chuyện với anh.Anh bước đến bên cậu,khẽ chạm vào vai làm cậu cau mày khó chịu:

_Này! Cậu ghét tôi lắm à! Sao lại tránh mặt tôi thế!

_Tôi á! Ghét anh á! Sao tôi dám. Anh là Leader, là Leader đó.Làm sao tôi dám – cậu bĩu môi, trông đáng yêu hết sức.

_Vậy sao cậu lại tránh mặt tôi? Từ lúc gặp cậu tới giờ tôi toàn bị cậu gây rắc rối, tôi không trách cậu thì thôi, ở đó mà cậu còn bày đặt giận hờn! – anh khẽ nhăn mặt

_Thì sao? Tôi làm sao thì mặt tôi! Ai bảo anh không cho tôi cùng phòng với Hoya – lần này cậu không tránh né nữa mà trực tiếp quay lại đối mặt với anh, liếc xéo anh một cái.

Nhắc đến Hoya là anh lại khó chịu, sao cậu nhóc này cứ nhắc đến Hoya mãi không biết!.Lần này đến lượt anh giận rồi. Không nói câu nào, anh quay đi và bắt đầu dọn dẹp. Nhìn anh đột nhiên im lặng cậu cảm nhận được hỏa khí toát ra từ anh, thật đáng sợ. Cậu im im một lát, liền lên tiếng:

_Hyung àk!!!Đừng giận Hyunie nhé! Sau này Hyunie hứa sẽ không chọc hyung nữa!Hihi – cậu cười toe toét. Nụ cười tỏa nắng làm anh không khỏi giật mình.Thấy anh im lặng không trả lời cậu liền nhích lại gần anh nghiêng nghiêng cái đầu, goi khẽ:

_Hyung!!!

Anh thoáng lúng túng vì đối mặt với cậu, chả hiểu sao hôm nay cảm xúc của anh cứ thay đổi liên tục vì cậu.

_Không giận, cũng chẳng cần phải giận. Cậu tránh xa tôi ra đi! – vừa nói anh vừa quay đi để che giấu nụ cười trên môi. Thật ra anh đâu có giận gì cậu, chỉ là muốn hù cậu chút thôi, xem cậu sẽ làm gì!

Một lúc sau thấy cậu không có động tĩnh gì, anh nghĩ cậu đang cố tình chọc anh đây mà, mới vừa nói đó mà giờ chả xem anh ra gì rồi.Quay mặt lại, nào ngờ tên ngốc ấy đã ngủ mất tiu. Anh mon men lại gần thì như bị thôi miên, ngồi ngẫn ra.

_YAhhhh! Cậu là con trai hay con gái mà xinh vậy chứ!!! – anh lầm bầm chứ chẳng dám la to vì sợ cậu giật mình. Cậu làm anh chú ý bởi chiếc mũi cao hiếm có, làn da trắng mịn như em bé, mái tóc đen làm tôn lên làn da ấy, đôi mắt nhắm hờ... mắt anh lia tới đôi môi đỏ mọng, quyến rũ kia. Thật sự lúc nhìn thấy nó anh chỉ muốn cắn cho một phát. Sau trên đời lại có người đáng yêu xinh đẹp như con gái vậy chứ! Miên man suy nghĩ về cậu, anh gật gù rồi nằm ngủ luôn bên cạnh cậu...Việc làm tưởng chừng vô tội này sẽ làm anh gặp rắc rối khi cậu thức dậy đây!!!

Mọi người chờ chap mới nhé!!!! Thử đoán xem Ú sẽ làm gì khi thấy anh ngủ cạnh mình! Hehe.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net