chiếc răng sâu thứ n: lão già khó tính.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ thì đến lượt việc đứng ngơ ngẩn ngắm hoa khiến tôi quên mất mình phải tức tốc đến tiệm mì. Tất nhiên không phải để ăn. Tiệm mì mà Jinyoung làm nằm khuất ở trong một con hẻm nhỏ, nhưng rất đông khách. Thực nghĩ người ta đến đây không phải chủ yếu là ăn mì , mà cốt yếu để xin thêm món kim chi ngon tuyệt. Thế nên khách hàng luôn vừa ăn vừa xuýt xoa gọi cậu : " cho anh/ chị/tớ một phần kim chi nữa nhéé!"

Jinyoung đến trễ 15 phút. Lão Mark già chủ quán ( thực ra còn rất trẻ) trưng cái bản mặt khó chịu lên nhìn cậu , cáu cẳm lên một tràng:" sao bây giờ mới đến hả? khách thì đông mà bao giờ em cũng đến trễ, tháng này không còn lương mà trừ nữa đâu!".

Jinyoung chỉ biết dạ dạ vâng vâng rồi đưa thêm một phần kim chi cho bàn gần đấy, tuy nhiên không quên thay cái gương mặt xuôi xị bằng một nụ cười tươi roi rói. Vừa chạy tới chạy lui bưng mì vừa không ngừng gào thét (trong lòng) :"cái ngày quái quỷ gì thế nàyyyyyyy!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net