Chương 8. Không thể nào là con nhóc ngỗ ngược này!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kawren khẽ chau mày nhưng lại dãn ra ngay tức khắc, ông cười - 1 nụ cười phúc hậu (!!?).
Theo cô thấy, Lawrence dường như được thừa hưởng tất cả vẻ đẹp của ông. Từ mái tóc đen huyền bí đến đôi mắt màu đỏ hổ phách uy quyền, và cả phong thái "tảng băng" nữa.

- Miễn lễ. - Ông nói.

- Vâng~~

- Tsk! Chàng xem kìa, nó mạo phạm gọi thẳng tên chàng, ngay cả thiếp cũng chẳng dám... Thật là vô phép tắt! - Từ đâu bước ra một người phụ nữ với vẻ đẹp sắc sảo, khoát lên mình bộ cánh lộng lẫy, đằng sau là tùy tùng, đi cùng hai đứa trẻ - Một cô bé và một cậu bé.

Kawren không nói gì, chỉ im lặng mỉm cười. Người phụ nữ đó trợn tròn mắt ngạc nhiên rồi sắc mặt trông hơi cau có.

- Hừ! Ngươi biết ta là ai không? Sao chưa cúi đầu chào!?? - Chắc bà ta đang trút cơn bực bội lên cô rồi.

Nghe cách xưng hô như thế cũng đủ biết là phi tần nào đó, có lẽ được sủng hơn nên lên mặt kênh kiệu.
Nhưng chắc chắn rằng, bà ta không phải là Hoàng hậu. Vì Netaria chỉ có một Hoàng hậu duy nhất, đó là mẫu thân của Lawrence - Margarita Mclor Sartorius.
Sau khi Margarita từ trần thì Kawren cũng chẳng có ý định phong cho ai khác làm Hoàng hậu.

- Ta không biết bà là ai nhưng ta cũng chả quan tâm bà là cái giống gì. Nhỡ đâu bà là một con hầu bần hàn lại được một công chúa danh gia vọng tộc như ta cúi đầu thì có phải rất buồn cười không? - Nghĩ sao ta lại phải cúi đầu trước hạng người như bà.

- Ngươi... Chàng~~ - Bà ta đưa mắt nhìn Kawren. - Nhìn đi! Nó bắt ta kìa! Chàng làm gì đi chứ? Ta uất ức chết mất!

Kawren chỉ nhếch môi, nói.

- Tệ hại! Ngay cả đứa trẻ 12 tuổi cũng nhỉnh hơn ngươi về miệng lưỡi. Xem ra, ta nuôi phải đồ bỏ rồi! Giờ cút xuống và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta!

- Không... Không, chàng... - Mặt bà ta thất sắc, ngã quỵ xuống.

- Ngươi không nghe lệnh?

- Vâng...! Thần thiếp... xin lui. - Bà ta lẳng khẳng đứng dậy đi, đoàn tùy tùng đi theo, bỏ lại hai đứa nhỏ.

Trước khi đi, bà ta không quên đe dọa.

- Nhớ đấy! Ta là Teesa Yoi. Ngươi sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc của mình! Hừ!

Chậc... Đe dọa trẻ em mà hãnh diện quá nhỉ? Mà kệ đi, không đáng để tâm.

Bỗng cô bé đi cùng Teesa cười phá lên.

- Ha ha ha! Mặt Teesa nhăn nhó trông buồn cười thật! - Rồi cô bé tiến tới trước mặt cô. - Công chúa có khẩu khí lớn thật a, ta bất ngờ và thích thú lắm đấy! Xin tự giới thiệu, ta là Sofie Marin Adelai - Đại Công chúa Đế chế Owin và là Thái tử phi tương lai. Sẽ rất tuyệt nếu hai chúng ta trở thành bạn nhỉ? - Sofie nâng tà váy lên rồi nhún nhẹ, đó là kiểu chào cơ bản của các tiểu thư.

- Không! - Mirai chau mày, nói. - Tránh đường!

- A, xin lỗi, ta vô ý quá! - Sofie cười cười rồi nhường sang một bên.

- Hoàng đế! Mục đích của ngài gọi ta vào chắc hẳn không phải chứng kiến ta bị bắt nạt và lăng mạ như thế phải không? Hay là ngài muốn thấy bộ dạng sợ hãi đến khóc thét của ta? Nhưng... đó chỉ là trò hề tâm lý đơn giản đối với ta.

- Ồ! Tự mình đối phó? Ngươi có vẻ trưởng thành hơn rồi.

- Ngay từ đầu chỉ ra lệnh mình ta đi cũng đủ biết ngài đang muốn thử thách ta.

- Ha ha ha! - Kawren bật cười. - Ngươi khá lắm, nhận ra ngay từ đầu rồi sao?

- Vâng! Hoàng đế quá khen. Chúng ta vào thẳng vấn đề chính. Ta sẽ là Thái tử phi. Không ai khác ngoài ta.

- Hửm? Tư cách của ngươi đủ xứng với vị trí của một Thái tử phi? Và hãy xem lại khẩu khí của ngươi. Một ngày nào đó, chính khẩu khí ấy sẽ giết chết ngươi. Nên biết nhún nhường đúng lúc để đạt được mục đích.

"Uầy! Chết thật! Mình quên béng mất là đang nói chuyện với ai. Sơ suất quá!"

- Vâng! Cảm ơn lời khuyên chân thành của Hoàng đế. Tiểu nữ sẽ khắc cốt ghi tâm. Và mong Hoàng đế sẽ rộng lòng tha thứ cho những lần thất lễ khi nãy. Tiểu nữ cũng sẽ xin lỗi Teesa nương nương vì những lời nói chưa suy nghĩ. - Mirai khẽ cung kính cúi đầu nhận lỗi, thái độ thay đổi 180°.

- Được rồi! Ngẩng đầu lên.

- Tiểu nữ nghĩ bản thân đủ tư cách để trở thành Thái tử phi tương lai. Lí do chính và dễ thấy nhất là vì di nguyện của Hoàng hậu Margarita. Và tiểu nữ hứa bằng chính danh dự của bản thân và Đế chế Nhật là sẽ trở thành 1 Thái tử phi xuất sắc và hoàn hảo nhất, đủ để sánh vai cùng Lawrence Thái tử.

- Thật tiếc phải báo cho Công chúa một điều. - Sofie bất ngờ lên tiếng. - Trái tim Lawrence đã bị "đóng băng" từ lâu sau cái chết của Mẫu thân. Ta đã rất rất rất cố gắng để có thể mở cửa trái tim chàng sau nhiều năm trời luôn bên cạnh mà không thành. Giờ Công chúa nghĩ những lời nói suông ấy sẽ được chàng chấp nhận, huống hồ gì chàng đã bài xích Công chúa từ lâu. E rằng... - Sofie cười nhẹ, cô nàng này định làm lung lay tâm trí cô chắc.

- Ta biết. Cảm ơn về lời khuyên của cô. Nhưng hình như cô đã quên rằng, trái tim Lawrence vẫn luôn đập và cũng là minh chứng rõ ràng trái tim tên đó vẫn có thể rung động, vẫn có thể được cảm hóa. Hắn có lẽ vì hiểu nhầm gì đó mà chán ghét ta. Ta chắc chắn sẽ giúp hắn hiểu. Cô yên tâm.

"Đúng! Có đập ra bã thì hắn cũng phải hiểu rằng ta có làm cái quái gì đâu mà hắn lại hận ta như vậy! Thật khiến người khác muốn tức giận mà!"

Bỗng nhiên...

- Thế còn ta thì sao? Tình cảm của ta dành cho chàng sau ngần ấy năm. Công chúa nghĩ bỏ là bỏ được à? Thật bất công quá! Ta cũng xứng đáng có được hạnh phúc mà! Không là Thái tử phi cũng được, ta muốn bên chàng, miễn là bên chàng là ta sẽ có hạnh phúc, dù là thường dân cũng được. - Bất ngờ Sofie khuỵu xuống, đôi mắt đẫm lệ, nước mắt rơi lả chả.

- Sofie!!! - Lawrence từ đâu chạy đến đỡ Sofie. - Nàng không sao đấy chứ?

Lawrence cũng thật lạ, bộ hắn trước giờ lại dịu dàng thế à?

- Ta... ổn. Cảm ơn chàng! - Sofie giương đôi mắt đẫm lệ nhìn Lawrence, mỉm cười dịu dàng.

"Ặc! Con nhỏ đó thấy tên Lawrence đứng ở góc khuất kia nên giả vờ khóc lóc các kiểu như nạn nhân bị hại. Còn ta như nữ nhân độc ác chuyên bắt nạt người khác!"
(Au: Cái này đúng nà! :3 )

- Phụ Vương! Con muốn Thái tử phi của mình là Sofie! Không thể nào là con nhóc ngỗ ngược này!

- Haizzz! - Kawren thở dài. - Vị trí Thái tử phi là một vị trí quan trọng. Vì nó sẽ quyết định Hoàng hậu kế nhiệm tiếp theo. Mirai ta nghĩ nó cũng tốt, vừa là ý nguyện của mẹ con.

- Mẫu thân sẽ hiểu cho sự lựa chọn này. Không người mẹ nào không muốn con mình hạnh phúc. Con hạnh phúc khi chọn Sofie. Mẫu thân... có lẽ đã sơ xuất khi chọn nó. - Anh quay sang Sofie. - Chúng ta đi.

- Vâng! Thưa Hoàng đế, tiểu nữ xin cáo lui. Công chúa, tạm biệt! - Sofie vẫy tay chào cô, rồi hai người họ biến mất sau cánh cửa.

Hờ, xuất hiện bất ngờ mà biến mất cũng nhanh. Cảm giác tồi tệ thật!

Giờ trong phòng chỉ còn cô, Kawren và cậu bé đó. À quên, còn ả người hầu nữa. Ả ta vô hình đến nỗi chả ai hay biết.

"Mọi chuyện phiền phức hơn mình nghĩ rồi! Không biết mẹ sẽ phản ứng sao đây?"

- À! Tiểu nữ còn có một vấn đề cần trình bày. Đó là về giai cấp người hầu trong cung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net