Chương 10: Chuyện cũ(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn bạn mình như thế, Tần Vũ cảm thấy anh hẳn là bỏ cuộc rồi đi.
Nhưng không, đến khi hết sốt, đi học lại, Mặc Thiên vẫn từ trên lầu chăm chú nhìn theo Hạ Thiệu Hy. Thậm chí, anh còn lập một thời khóa biểu các nơi cô thường lui tới, có thể là căn tin, hiệu sách hay hồ nước cạnh trường.
Nếu muốn biết Hạ Thiệu Hy đang làm gì, ở đâu, hỏi Mặc Thiên sẽ rõ.
Còn nếu muốn tìm Mặc Thiên, được, Hạ Thiệu Hy ở đâu thì hãy nhìn xung quanh ắt sẽ thấy.
Một Mặc Thiên như thế, khiến người ta vô cùng cảm động, nhưng những việc anh làm cô mãi không biết được.

Rồi buổi sáng nọ, Mặc Thiên ôm cặp vào lớp, chợt nghe ai đó gọi "Thiệu Hy", anh theo bản năng quay lại, trông thấy cô cùng vài người bạn.
- Thiệu Hy này...- Một cô gái kéo tay Hạ Thiệu Hy hỏi- Sau này cậu muốn gả cho người đàn ông thế nào?
Đây là vấn đề anh rất quan tâm nha. Anh tiến đến vách tường gần đó, nép vào cố nghe cho rõ.
- Vấn đề này tớ không quyết định được. Cậu biết mà, muốn thì sao chứ, sau này bố mẹ muốn tớ gả cho vị tổng tài nào tớ có thể phản bác hay sao?
Hai chữ " tổng tài" đánh mạnh vào lòng anh. Đúng rồi! Tương lai cô sẽ gả cho một ai đó có thể hợp tác lớn với Hạ thị. Vậy tại sao anh không phấn đấu trở thành một người như thế?
Có lẽ, Hạ Thiệu Hy không ngờ, một câu nói của mình, tám năm sau sẽ làm xuất hiện một vị Mặc tổng gây khiếp sợ cho bao người.
Anh trở về ký túc xá, lên kế hoạch ngay từ bây giờ với hai người bạn. Họ vạch sẵn hướng đi, lập trang web khảo sát và tìm rất nhiều sách về kinh tế. Tất cả đã sẵn sàng cho một Mặc thị lớn mạnh.
Giai đoạn khởi nghiệp, họ chọn Mặc thị của ba anh làm nền móng. Cố Hạo Nhiên đã xuất ra một phần lớn tài lực cho việc quảng bá cũng như sắp xếp lại các mặt hàng.
Cái ơn này, Mặc Thiên nợ Cố Hạo Nhiên, là rất lớn. Tuy vậy, mỗi lần anh có ý muốn trả lễ thì Cố Hạo Nhiên, với vẻ tùy tiện thường ngày, nói rằng chút tiền ấy là gì so với Cố thị.
Nếu để Cố tổng nghe thấy hẳn sẽ tái phát bệnh đau tim, vì tính ra con số đó chiếm đến 20% cổ phần công ty ông.
Cho đến hết năm học, họ tích trữ được một lượng kha khá. Cùng với việc quảng bá ngày càng có nhiều khách hàng lớn biết đến Mặc thị. Nhưng dù sao, Mặc Thiên vẫn còn trên ghế nhà trường nên bố anh sẽ quản lí tạm thời.
Lễ bế giảng, anh vô tình biết được cô định du học sang Pháp. Anh mừng rỡ, tìm ngay địa chỉ trường đó rồi nộp đơn thi học bổng. Lần này Tần Vũ ở lại quê hương cũng cố thêm cho Mặc thị, chỉ có mình anh sang nước ngoài.
Còn tên nhóc họ Cố? Hẳn là phải tham gia một khóa đào tạo để thừa kế Cố thị rồi đi.
Mặc Thiên, với trí thông minh tuyệt vời, xuất sắc giành được khóa đào tạo miễn phí của đại học École tại Paris. Anh tra được, tên cô cũng nằm trong lứa dự bị đại học 2 năm tới.
Vì vậy, Mặc tổng tương lai khai mở một kế hoạch công phu. Trước tiên, khi đến trường, anh xây dựng một hình tượng hoàn mỹ, lập tức rất nhiều nữ sinh mến mộ. Anh tin chắc, đây là cách hiệu quả nhất. Khi Hạ Thiệu Hy đến đây sẽ nghe tin đồn về anh rồi sẽ chú ý hơn đến Mặc Thiên này chăng? Anh rất đắc ý nha.

Vậy mà, người tính không bằng trời tính. Hạ Thiệu Hy đặt chân vào ngồi trường này không lâu, còn chưa đủ để tiếng tốt của anh đến tai cô thì anh lại nhận được một tin sét đánh.
.... Thiệu Hy của anh, đã có bạn trai rồi....
Anh điên cuồng tìm kiếm thông tin về người bạn trai kia, biết được hắn ta cũng đến từ thành phố S, tên là Hàn Tĩnh. Anh cắn răng, đến khi anh đủ mạnh, đây sẽ là cái tên anh khai trừ đầu tiên.
Hàn Tĩnh học trên Hạ Thiệu Hy một năm. Hai người cũng như bao đôi đại học khác, thường thể hiện tình cảm những nơi lãng mạn như thư viện, hồ nước, thảm cỏ,...
Mặc Thiên tức muốn nổ đom đóm mắt, anh vậy mà lại trùng hợp nhìn thấy cảnh họ tay trong tay suốt ba năm. Mỗi lần như thế, lòng lại đau như lăng trì lóc thịt. Khổ không tả nỗi. Nụ cười của cô, bao giờ mới dành cho anh đây? ...
Anh là một người đàn ông đích thực, không có chuyện quấn lấy Hạ Thiệu Hy khi cô đã có người yêu rồi. Nhưng anh tin chắc không lâu nữa, anh sẽ có được cô.
÷=÷
Ngày bế giảng, Hàn Tĩnh nhớ nhất hai chuyện.
Chuyện thứ nhất, sáng hôm ấy anh đã chia tay với người con gái mình thương. Anh không nỡ, nhưng đêm qua bố anh gọi sang, nói rất nhiều, đại loại là có người thu mua cổ phiếu của công ty, tố cáo Hàn thị, khiến cho sự nghiệp ba đời nhà họ Hàn có nguy cơ đổi chủ. Đối phương chỉ đưa ra một yêu cầu: Hàn Tĩnh chia tay với Hạ Thiệu Hy, mọi thứ sẽ trở lại như ban đầu.
Hàn Tĩnh chợt nhớ lại một tháng trước, người bạn thân của anh kể rằng có một nam sinh thầm mến Thiệu Hy đã lâu. Anh nhíu mày, có lẽ nào do cậu ta làm? Anh lại nhanh lắc đầu, cũng không thể, hai tháng trước đúng là cậu ta có chạy đến thách thức nói cái gì mà phải biết quý trọng cô, nếu không cậu ta sẽ tranh lấy. Sau đó, anh điều tra, chỉ là con một giáo viên quèn sao sánh bằng Hàn Tĩnh anh...
Rất nhanh, Hàn Tĩnh đã biết, tự cao quá cũng không tốt. Đó cũng chính là chuyện thứ hai trong ngày, khi chàng trai kia gọi anh ra quán nước. Anh nhìn cậu ta, so với tháng trước đã có nét khác. Nói sao nhỉ, chính là " hào quang"- sự tự tin của một người thành đạt.
Hàn Tĩnh hiểu rồi, Hàn thị chính là thua trong tay cái người con của giáo viên quèn mà anh đã khinh thường trước đây...
Lại nói đến Mặc Thiên, vốn dĩ anh chỉ định thử Hàn Tĩnh, Hàn thị không có cũng không sao. Nhưng anh ta lại chọn công ty mà rời bỏ cô. Mặc Thiên có thể khẳng định, nếu là anh, anh sẽ không bao giờ tổn thương cô.
Nhìn nụ cười che giấu đi bao khổ sở của cô, anh thấy thật không đáng. Một người đàn ông như thế, cô không cần phải đau lòng.
Hạ Thiệu Hy, chờ anh! Anh sẽ nhanh chóng thay người kia bù đắp những tổn thương cho em!

Mặc thị ngày càng lớn mạnh. Anh lại nhiều lần gây hấn với Hạ thị, khiến hai gia tộc có chút tranh chấp. Nhưng như vậy, anh mới làm cho Hạ gia thấy năng lực của anh, rằng nếu gả con gái họ cho anh, sẽ vô cùng an tâm...

Cuối cùng, ngày mà anh trông đợi nhất đã đến. Anh bước vào Hạ gia, đặt lên bàn một tờ hợp đồng giá trị liên thành, nhìn nụ cười hài lòng của Hạ lão gia, anh biết mình thành công ôm vợ về nhà rồi!

===u òe hết dòng hồi ức ====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net