Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là năm thứ tám sau khi ba người kết hôn, thúc cháu hai người giống như dã thú tùy thời tùy chỗ động dục, làm cũng không hết tinh lực.

Bọn họ cảm giác ở Lục gia cùng Mạc gia đều không có phương tiện, còn dễ dàng bị quấy rầy, trực tiếp mang theo Ôn Ngôn rời khỏi, ba người ở cùng một chỗ.

Sau khi tốt nghiệp,Ôn Ngôn trực tiếp ở lại dạy học, hiện giờ là giáo viên nổi tiếng về sinh vật ở đại học A; Lục Phương Trì cũng giống thúc của hắn, tốt nghiệp xong liền trực tiếp nhập ngũ tham gia quân ngũ, chính mình từ binh lính trèo lên, mấy năm qua lập không ít quân công, hiện giờ đã trở thành một thiếu tướng trẻ tuổi, hắn quyết tâm muốn đem thúc hắn đá xuống; Lục Duật xem cháu trai nỗ lực tận sức đem hắn đá đi xuống, hắn chỉ có thể càng nỗ lực mà hoàn thành nhiệm vụ lập công thêm chức, hiện giờ đã trở thành nguyên soái trẻ tuổi nhất của Hoa Quốc. 

Ôn Ngôn đi ra thang máy, xoa xoa giữa mày có chút mỏi mệt, chức vụ của hai người kia chú định hai người không thể thường xuyên ở nhà, mỗi lần bọn họ làm nhiệm vụ, cậu liền sẽ ở lại chung cư gần trường học, thỉnh thoảng về Lục gia cùng Mạc gia.

Cậu đang muốn móc chìa khóa ra mở cửa, cửa liền "Lạch cạch" một tiếng mở ra, một bóng người bổ nhào vào trên người cậu giống như chú chó lớn cọ cọ, "Lão bà, ngươi có nhớ ta không? Ta rất nhớ ngươi đó......"

Nam nhân thành thục tuấn mỹ vừa thấy thanh niên xinh đẹp liền giống như chó mặt xệ thấy thịt, vô cùng kích động, còn biết làm nũng, binh lính dưới trướng hắn nếu nhìn đến trưởng quan khí phách của bọn họ như thế, không biết chừng kinh ngạc đến rớt cằm.

"Nhiệm vụ của các ngươi lần này hoàn thành nhanh như vậy?" Ôn Ngôn sớm đã thành thói quen như thế, tùy ý hắn ôm hôn cọ xát mang theo người ngồi ở trên sô pha, có chút nghi hoặc đặt câu hỏi.

Lục Duật lười nhác ở bên cạnh cậu ngồi xuống, trên người còn mặc quân phục, đôi chân dài đặt ở trên bàn, giày da màu đen bóng loáng, thường thường lay động, quay đầu cười như không cười mà nhìn cậu, "Sợ không trở lại, lão bà liền bị bắt cóc!"

Ôn Ngôn tích lũy kinh nghiệm mấy năm nay nói cho cậu có chút không ổn, cậu đứng lên muốn rời đi cũng đã chậm, cậu đột nhiên bị đẩy ngã trên mặt đất, trên mặt đất phô thảm rất dày, thực thuận lợi cho ba người ầm ĩ.

Chỉ nghe một tiếng "Lạch cạch", tay cậu đã bị còng lại, mà phần còn lại của còng tay khóa ở chân bàn, chỗ tiếp xúc của còng tay với làn da được bọc vải nhung, sẽ không làm trầy xước da thịt.

Cậu thấy vậy có chút hoảng loạn, "Ngươi làm gì vậy?"

Thời gian càng làm thanh niên trở nên xinh đẹp, chỉ là thêm vài phần trưởng thành cùng phong tình, giờ phút này cậu nằm ở trên thảm dày màu trắng lông tơ, làm cả người càng thêm trắng nõn, hai tay bị khóa ở chân bàn tránh thoát không được, trong mắt chứa đầy hoảng loạn, có chút vô thố mà nhìn hai người.

Lục Duật ngồi xổm xuống cạnh thiếu niên, quỳ một gối xuống đất, vươn cánh tay màu đồng khớp xương rõ ràng ái muội mà vỗ về chơi đùa cọ xát xương quai xanh ở cổ thiếu niên, "Ngôn Ngôn hai ngày này cùng một vị nam lão sư tiếp xúc thân thiết? Nghe nói còn cùng nhau ăn cơm, ngươi còn cười với hắn?"

Trong thanh âm hắn tràn đầy ghen tuông, "Chúng ta ở bên ngoài cực cực khổ khổ kiếm tiền cho lão bà, lão bà lại cõng chúng ta đi ngắm hoa ngoạn nhạc, ngươi nói chúng ta muốn trừng phạt ngươi như thế nào?"

Khẳng định lại là Hạ Nghi cáo trạng, ngày đó đã bị thằng nhóc kia gặp được, không có việc gì sinh sự, Ôn Ngôn đối với hành vi của đứa em rể này rất là bất mãn.

Nhưng trước mắt mấu chốt là an ủi hai người kia, cậu giải thích với hai người đang ghen bậy bạ, "Không có, thầy giáo kia đã có bạn gái, chúng ta chỉ đang hợp tác một cái hạng mục nghiên cứu mà thôi."

Cậu thực bất đắc dĩ, hai người kia thường xuyên ghen, liền dấm của con gái nhỏ ba tuổi nhà Mạc Thời Duy cũng ăn .

Lục Duật cùng Lục Phương Trì đương nhiên biết Ôn Ngôn sẽ không cõng bọn họ có cái gì, nhưng lúc mới biết vẫn là không vui, trưởng quan không cao hứng, cấp dưới muốn gặp nạn, năm ngày làm nhiệm vụ bị hai người cả ngày mặt lạnh áp bách, hai ngày liền hoàn thành, cuối cùng tất cả cấp dưới vui quên trời quên đất mà tiễn đi hai cái sát thần.

Ôn Ngôn giải thích, nhưng vô dụng, quần áo cậu bị hai người trực tiếp xé mở, cúc áo đứt bay nằm ở trên thảm.

"Không cần...... Nhẹ chút...... Ân......" Lục Phương Trì sát đến bờ ngực trắng nõn của thiếu niên mút lấy viên đậu đỏ nhỏ bên trái, bên còn lại bị tay dùng sức xoa bóp, ngón tay có chút thô ráp cọ xát đến cậu có chút đau. Vú nhỏ bị hút mấy năm thật đúng là bị kích thích đến lớn hơn một chút, càng tiện hút.

Lục Duật nâng hai đôi chân trắng mềm của Ôn Ngôn đặt lên vai chính mình, làn da màu đồng cùng trắng nõn vô cùng nổi bật, làm người càng có ham muốn, hắn nắm lấy eo nhỏ của thanh niên hướng phía chính mình kéo lại, cùng với tiếng dây xích còng tay làm phân tính ái này càng tăng thêm vài phần kích thích lăng ngược .

Một viên đầu vú nhỏ Ôn Ngôn còn ở trong miệng cháu trai hắn, bị hắn đột nhiên kéo lại, đầu vú của thanh niên bị cắn hướng lên trên, "Tê...... Đau quá!"

Lục Phương Trì sợ tới mức chạy nhanh nhả ra, liền nhìn đến lão bà hắn bị hắn cắn đau đến hai mắt nước mắt lưng tròng, tức giận trừng hắn, vô cùng xinh đẹp diễm lệ.

Hắn bất mãn mà trừng thúc hắn một cái, tiến đến mặt Ôn Ngôn cọ dỗ cậu, "Lão bà, thực xin lỗi, đều do lão già nam nhân kia, ta không phải cố ý......"

"Đồ không biết xấu hổ!" trong mắt Lục Duật tràn đầy khinh thường đối với cháu trai hắn, hắn nâng mông Ôn Ngôn lên, lưng cậu dựa ở trên thảm, mông lại hướng về phía trước nhếch lên, cúc huyệt vừa lúc bại lộ ở trước mắt hắn.

Tiểu hoa kia vẫn như mấy năm trước xinh đẹp chặt chẽ, chỉ là bị thao đến quá nhiều, đã không có hồng nhạt như lúc trước mà có chút thiên với hồng thắm, nhưng cũng mê người.

Phần eo hắn phát lực đâm thọc thật mạnh đối với tiểu huyệt xinh đẹp, trước sau như một mà khẩn trí, lại bởi vì bị thao nhiều càng thêm mẫn cảm, bị chọc vài cái liền chảy ra dâm dịch, giống như "tích tích" mà chảy nước miếng, vô cùng khát vọng côn thịt lớn cắm vào, hắn hung hăng đâm vào thỏa mãn nguyện vọng của tiểu huyệt.

Lão bà của hắn vẫn chịu thao giỏi như vậy, mấy năm nay vẫn chặt, một chút cũng không lỏng!

Lục Duật nhanh chóng trừu động công cẩu eo, đùi thẳng quỳ trên mặt đất, nắm lấy chân Ôn Ngôn đè ở trước ngực cậu, tư thế này làm mông thanh niên thoát ly mặt đất, giơ lên thật cao, giống như đang cầu thao, tay cậu còn đang khóa ở chân bàn tránh thoát không được.

Tư thế này chọc thật sự sâu, Ôn Ngôn cảm giác như bị chọc đến dạ dày, đỉnh đến cậu có chút buồn nôn, lại bị cắm thật sự sướng.

Thúc cháu Lục gia luôn luôn không biết xấu hổ, chơi đến đa dạng, tinh lực tràn đầy, còn thích nói lời cợt nhả, càng thích nghe Ôn Ngôn kêu, mỗi lần thế nào cũng phải buộc cậu kêu ra tiếng, nếu không liền hung hăng mà thao, đem cậu thao ngất thao khóc.

Ngày thường thanh niên thanh lãnh tự tin, hiện giờ bị người ấn trên mặt đất hung hăng thao làm, mặt đầy ửng hồng, ánh mắt mê ly, trong miệng còn phát ra rên rỉ, tiếng nõi cậu thanh lãnh độc đáo, rất êm tai, thực thích hợp giảng bài, giờ phút này lại chỉ có thể phát ra kêu dâm cùng bị bức nói lời cợt nhả.

"Lão công thao ngươi sướng không?" hô hấp Lục Duật nặng nề, "Bang" đánh một chút mông lão bà, mấy năm qua mông thịt càng thêm căng tròn, "Ngôn Ngôn, nói lão công thao ngươi thật thoải mái!"

"Lão công...... Thao đến...... Ta...... Thật thoải mái!" Trong giọng nói của thanh niên mang theo khóc nức nở, bị bức nói dâm từ lãng ngữ.

"Thao đến nơi nào của lão bà thoải mái?" Không biết xấu hổ quan quân lưu manh tiếp tục ép hỏi.

"Tiểu...... Tiểu huyệt." Chẳng sợ nói rất nhiều lần, thanh niên như cũ cảm giác khó có thể mở miệng.

Lục Duật phát ra tiếng cười trầm thấp, không hề ép cậu nữa, lại trêu lão bà da mặt mỏng liền tức giận, đến lúc đó khổ chính là bọn họ.

Hắn hung hăng mà chinh phạt thanh niên dưới thân, cùng với tiếng "Rầm rầm" xích sắt , thao đến cậu kêu dâm, bắn một lần lại một lần, nhịn không được mà xin tha, "Lão công, không...... Từ bỏ......"

Lục Phương Trì bất mãn mà cúi đầu cắn lấy môi Ôn Ngôn, Ôn Ngôn ăn đau, "Lão bà, ta còn không có bắn đâu!" Cực đại dương vật gân xanh nhảy lên, thể hiện tồn tại của chính mình, bất mãn thanh niên bỏ qua chính mình tồn tại, đỉnh đầu phun ra hai giọt chất nhầy.

Lục Phương Trì đỡ dương vật cương cứng đem tinh dịch cọ ở gương mặt xinh đẹp lão bà, nóng  đến cả người Ôn Ngôn run lên, lại lần nữa bắn ra.

Đôi mắt Ôn Ngôn sương mù mênh mông nhìn hắn, Lục Phương Trì bị xem đến càng cương cứng, dương vật lớn lại to một chút, hắn bị lão bà xinh đẹp của mình câu đến yết hầu phát ngứa, ách giọng dụ dỗ, "Lão bà liếm cho ta được không? Phương Trì nhỏ đều sắp bị nghẹn hỏng rồi!"

Ôn Ngôn cảm nhận từng trận khoái cảm, sướng đến toàn bộ đầu óc đều là hỗn độn, nghe lời há mồm ngậm vào nửa cái quy đầu.

Mấy năm nay, thanh niên ăn côn thịt nhiều, rất biết liếm, miệng nhỏ ngậm lấy toàn bộ quy đầu, đầu lưỡi linh hoạt mà liếm, kỹ thuật thực tốt, hàm răng không có va chạm côn thịt, mang đến cho quan quân tuổi trẻ tất cả đều là khoái cảm.

Hắn cầm lòng không được mà ấn đầu thanh niên xuống, ngón tay cắm vào trong tóc, hướng côn thịt ấn vào, tưởng đem cái miệng nhỏ của lão bà đâm đến càng sâu, nhưng động tác hắn rất có chừng mực, chiều sâu cũng không làm thanh niên khó chịu.

Từ góc độ của hắn xem đến rất rõ ràng, cửa huyệt đỏ tươi của thanh niên bị dương vật thô to xấu xí của thúc hắn thọc vào rút ra, động tác quá mức mãnh liệt, dâm dịch dính nhớp đều bị cọ xát thành bọt màu trắng, trong lúc thọc vào rút ra ngẫu nhiên còn có thể nhìn đến thịt ruột hồng nộn bị mang ra ngoài, làm người nhớ đến khoái cảm được bọc hút.

Lục Phương Trì đem ngón tay hướng về phía cửa huyệt của thanh niên, ở xung quanh moi niết xoa nắn, cũng cắm vào một ngón tay, tham gia quân ngũ mài giũa làm ngón tay hắn có chút thô ráp, non mềm thịt ruột vô cùng mẫn cảm, thô ráp moi lộng kích thích, có chút đau, càng nhiều là khoái cảm, làm toàn thân thanh niên theo động tác thâm nhập của hắn run lên.

Khuếch trương tốt, hắn rút ra côn thịt ướt đẫm từ trong miệng lão bà xinh đẹp, còn lôi ra chỉ bạc, thanh niên nhìn đến mặt đỏ như muốn lấy máu, da mặt vẫn mỏng như vậy.

Hắn dùng sức đâm vào tiểu huyệt chảy nước bị thúc hắn thao đến đỏ rực, trực tiếp đâm vào điểm mẫn cảm.

"A...... Ta không...... Từ bỏ...... Buông tha ta đi......" Thanh niên khóc lóc xin tha, khuôn mặt xinh đẹp chảy đầy nước mắt trong suốt.

"Lão bà, vừa mới bắt đầu đâu!" Thúc cháu hai người không màng lão bà xin tha, hung hăng thao, càng ngày càng thêm dùng sức. 

Tiểu huyệt đáng thương kẹp hai căn đồ vật to lớn, bị qua lại quấy loạn thọc vào rút ra, trông vô cùng thê thảm.

Thúc cháu hai người giống nhau ngươi tiến ta ra, không có quá nhiều kỹ xảo, tất cả đều là muốn thao nhiệt tình lão bà, phá vỡ thịt non trực tràng, thao đến miệng kết tràng, bắn vào sâu bên trong, nóng bỏng đến lão bà thét chói tai khóc lóc xin tha, côn thịt nhỏ bị khi dễ đến bắn không ra tinh dịch, rũ xuống một bên, chỉ có mặt sau tao huyệt ào ào chảy dâm thủy ......

Kết quả của không biết thu liễm chính là ngày hôm sau, một tiếng "Bang", cửa phòng chung cư Ôn Ngôn khóa lại, hai người bị đuổi ra ngoài, còn có hành lý bị ném bên cạnh.

"Ngôn Ngôn, lão bà, chúng ta sai rồi, không nên đem ngươi thao đến mất khống chế......" Hai không biết xấu hổ mà gõ cửa kêu.

Ôn Ngôn ở trong phòng nghe không thể nhịn được nữa, da mặt của hai người kia so với tường thành còn dày hơn, tối hôm qua cậu bị hai người giam lại, ở trong thân thể cậu lần lượt bắn tinh, xin tha như thế nào cũng không được, khóc đến yết hầu đều ách, thậm chí...... Thậm chí bị thao đến mất khống chế, hai người còn không buông tha cậu, cuối cùng bị thao đến hôn mê bất tỉnh, quả thực chính là cầm thú.

Cậu tức giận đến khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, cầm gạt tàn thuốc trên bàn nện ở trên cửa "Đông" một tiếng, "Cút" Bên ngoài hai người sợ tới mức không nói được gì, không tiếp tục trêu chọc lão bà tức giận, lão bà của bọn họ cái gì cũng tốt chính là da mặt mỏng, đều là vợ chồng lâu năm có gì ngượng ngùng, lại cũng không phải trước kia không có.

Hai người buồn bực nghĩ, lại không dám nói gì nữa, từng người lấy ra một cái chìa khóa mở ra cửa hai nhà bên cạnh.

Bởi vì lão bà dễ xấu hổ thường xuyên tức giận đuổi bọn họ ra khỏi nhà, hai người liền mua cả tầng, chỉ có ba người bọn họ ở tại một tầng này cho nên thúc cháu hai người mới có thể không biết xấu hổ ở ngoài cửa trêu trọc.

Nửa đêm, cửa phòng Ôn Ngôn bị mở ra, cậu nghe được động tĩnh cũng không phản ứng hai người kia, hai người không biết xấu hổ trong lúc đi bộ đội học kỹ năng đều dùng để cạy cửa mở khóa làm lưu manh.

Hai người kia rón ra rón rén mà tiến vào, cho rằng Ôn Ngôn đã ngủ rồi.

"Ngươi đem thuốc để chỗ nào?" Lục Duật kéo ra ngăn kéo để thuốc, không tìm được tối hôm qua tuýt thuốc đã dùng hôm kia.

"Liền ở trong ngăn kéo!" Lục Phương Trì có chút kỳ quái, cũng hạ giọng trả lời, chuẩn bị đi qua tìm kiếm.

"Bang", Ôn Ngôn mở ra đèn đầu giường, ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của thanh niên, làm nét thanh lãnh mềm mại vài phần, nhưng thanh âm cậu lại trước sau như một mà lạnh lùng, chỉ là có chút khàn khàn, càng thêm gợi cảm, "Ta đã bôi thuốc."

Hai người không nghĩ tới lão bà không ngủ, vào nhà trộm sắc bị bắt vừa văn, có chút chột dạ, nghĩ đêm nay là không có khả năng, liền tính toán xoay người đi ra ngoài.

Đang lúc bi thương đêm nay không có lão bà thơm tho ôm,muốn phòng không gối chiếc liền nghe được lão bà chủ động mời, "Các ngươi không ở nơi này ngủ sao?"

Thúc cháu hai người rất là vui sướng bất ngờ, cả người giống như đều tản ra vui sướng cùng kích động, "Ngủ ngủ ngủ!" Hai người thân thủ nhanh nhẹn mà chạy đến trên giường, một người một bên, lão bà ngủ ở giữa.

Đèn ngủ đóng lại, trong phòng lâm vào đen nhánh, an tĩnh, ánh trăng từ bức màn xuyên thấu vào, phòng giống như bị phân thành hai.

Hai người biết thanh niên mệt mỏi, không có làm gì. Ôn Ngôn gối lên cánh tay Lục Phương Trì, bị hắn ôm vào trong ngực vỗ nhẹ phía sau lưng giống như dỗ trẻ nhỏ, tay Lục Duật ngày thường sờ dao lấy súng, giờ phút này cũng ôn nhu mà xoa eo bụng thanh niên, làm cậu bớt mệt mỏi cùng không khỏe.

Trong phòng thực yên tĩnh.

Thật lâu sau, "Bảo bối, chúng ta yêu ngươi." Thanh âm rất nhỏ thực ôn nhu.

Một tiếng ngủ mơ nỉ non, "Ta biết."

Ba người tình chàng ý thiếp nhưng Ôn Ngôn có thể dễ dàng buông tha Lục gia thúc cháu, lại không có thể dễ dàng buông tha cáo trạng Hạ Nghi.

Cậu ở trước mặt muội muội nói việc làm của Hạ Nghi, nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt, Hạ Nghi thực ngốc thực ủy khuất, nhưng cũng không dám trêu chọc cậu, căn bản không biết là chính mình vô tâm cùng huynh đệ nói được một câu làm anh rể gặp nạn, cho nên anh rể mới đến trả thù hắn......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net