Number two:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Number two:

I can ruin everything I want.

But, oopps, I'm a good girl.

.

Vì Queen B nó cũng chỉ có một loại, nên việc đương nhiên khi não bạn nhận được cái tín hiệu về cái tên mỹ miều ấy, hình ảnh hiện lên chỉ có một mà thôi. Ý tôi là tóc vàng mắt xanh chân dài môi đỏ có anh người yêu nổi nhất trường, và có thể, là một con khốn. Ô đừng bảo tôi sai chứ, hình mẫu Queen B của thời đại đấy.

May thay, Hayle của chúng ta lại không như vậy. Nhìn xem, màu tóc nâu phẩy light và cặp mắt xám ngọt ngào kia, có nhiều người nghĩ chị là Queen B? Đương nhiên là có rồi, khi chị có lớp make up dày như cái đít chai, vài ba em hộ tống đi sau, và một ngàn bông hồng trong locker mỗi buổi Valentine cá tháng tư 8/3 hay thậm chí cả ngày chị ấy có test môn khoa học. Thôi được rồi, nói thẳng, ngày nào locker bà ấy chả có 999 bông hồng?

Nhưng Hayle khác.

Việc gọi tên bà ấy ra mấy lần trong một ngày làm cho tôi muốn móc họng nôn ra cái hỗn tạp pizza hawaii cùng sữa chua dâu rừng vừa ăn buổi trưa cho hết cái cảm giác lờ lợ trong họng.

Được rồi, Queen B chúng ta khác thật, khác hẳn những con blonde ngày nào cũng đi shopping và chuyên đi nói xấu những con bạn thân nhưng ngoài mặt lại cười nói một cách vô cùng xinh gái. Tóc nâu phẩy vàng của chúng ta, chưa bao giờ đi nói xấu ai, và cũng chẳng bao giờ dính vào mấy tin đồn nhảm giật tít hay chơi mạng xã hội. Mạng xã hội ở đây, không có nghĩa là chị ấy không có tài khoản facebook twitter instagram youtube, mà là Queen B, không-bao-giờ-đi-comment ở trên post của người khác. Ngay cả khi ai đó post nhận xét hay chúc ngủ ngon, vẫn chỉ là một cái like. Luật bất thành văn rồi, nếu muốn nói chuyện với Queen B, hoặc là thẳng mặt, hoặc inbox, hoặc là comment trên ảnh của bà ấy.

Nói thật là cả ba cách đều có tỉ lệ ít nhất là 89.45% thất bại. Nói chuyện thẳng mặt mà gặp phải lúc bà ấy đang trong tâm trạng xấu, thì nếu trong giờ ăn trưa, bị đổ cho cả cốc pepsi lên đầu tôi cũng chẳng lạ. Tiếp theo là inbox, cái này còn dễ bị nhét mấy quả bơ vào mồm cùng một lúc, người nổi tiếng sẽ còn chẳng thèm vứt cho bạn cái biểu tượng tích seen đâu. Và cuối cùng, comment post của bà ấy. Được rồi, cứ nghĩ là nếu bạn comment kiểu ôi chị xinh thế chị dùng effect gì để chụp ảnh đấy, thì coi như là 100% toi, Queen B sẽ không ấn like comment như bạn tưởng tượng đâu. Còn nếu comment kiểu chị ơi add em đi làm quen nhé, chưa bị bà ấy block cho thì hãy ăn mừng đi là vừa. Và nhiều nhất tôi từng thấy trên post bà ấy, là kiểu hội muốn nhuộm tóc như chị Hayle điểm danh, thì thôi, có tỉ năm bà ấy cũng chẳng thèm liếc đến bạn.

Có lẽ là tôi nên đổi thành 90% thất bại cho tròn?

Và tối qua, để tôi nhắc lại cho, Queen B sang chảnh của chúng ta, inbox tôi.

Thực ra đến bây giờ tôi vẫn chưa tin điều đấy là sự thật. Tôi vẫn cảm thấy như là có thằng nào đó đã hack vào Facebook của tôi, nhắn tin trả lời chị ấy, chứ không phải tôi. Liệu lúc đó tôi có phê cái gì không nhỉ? Thằng nào pha thêm ectasy vào thuốc xịt mũi của tôi à?

Nerd trêu tức Queen B, hãy cứ để bọn gossip a.k.a Những Cô Nàng Hồng Phấn Mồm Như Bà Bán Cá Thích Đeo Nơ Không Liên Quan Đến Quần Áo biết chuyện này đi rồi chúng nó sẽ đặt hộ tôi câu-chuyện có-một-không-hai nàymột cái tên hường hồng nhất bạn tưởng tượng nổi ra.

Tặng quà, ý Hayle là gì?

Đột nhiên tôi muốn mở ngoặc đúng kiểu mấy quyển ngôn tình sai chính tả và nói rằng sao tự nhiên tôi lại gọi thẳng tên bà ấy nhiều thế này?

.

Liếm nốt mấy vệt nutella bị dính trên ngón trỏ, theo phản xạ, tôi ngước mắt nhìn chiếc gương to đùng trước mặt. Mọi thứ bỗng bị lu mờ bởi màn trình diễn mascara quá ấn tượng của tôi a.k.a Maybelline Newyork Big Doll Eyes Rebel Black a.k.a cái tôi vừa mua chiều qua khi không chịu nổi sự dằn vặt vì màu lông mi nâu sẽ không thể hợp với màu tóc đen sì của tôi. Ngày thứ hai quết lên mắt cái thứ chất lỏng không ra rắn màu đen này, tôi vẫn chưa quen tí nào, cảm giác như chuẩn bị lên sân khấu diễn tuồng nhảy múa lắc mông cho các anh chị cùng trường xem vậy.

Nhắc về vụ bề ngoài, dù sao thì hôm nay tôi cũng sẽ mặc bra và áo len khoác ngoài, thứ nhất là do trời đang mưa 10 độ Celsius và thứ hai là một ngày đã quá đủ cho những cái liếc đầy ẩn ý và cả lời khen vô cùng ngọt ngào của anh ấy. Hơn thế nữa, tôi không muốn bị mẹ phát hiện và ăn mắng, hay kinh khủng hơn a.k.a nhất là cấm túc.

2 phút nữa xe bus đến. Sự thật phũ phàng như bị tát vào mặt sau khi tôi nhìn đồng hồ điện tử đặt đằng dưới cái TV. Tại sao tôi lại để ý đến cái đồng hồ chết dẫm đấy vào lúc này cơ chứ? Nghĩ xem, nếu đã lỡ rồi thì tôi sẽ cho ông lái xe bus thoát nợ luôn, nhưng nếu dù chỉ còn 1 phút nữa xe đến thì tôi vẫn sẽ phải tra tấn ông lái xe bằng hình ảnh một con điên chạy thẳng đến trước mặt. Thế đấy, R.I.P anh lái xe.

Luôn luôn là chẳng hiểu sao, sáng nào tôi cũng chạy như động viên chạy đường ngắn nhanh nhất Olympic, đến bến xe bus. Rõ ràng đã tính từng phút cực kỳ cẩn thận từ tối hôm trước, nhưng không hiểu tại sao sáng nào cũng chạy đúng kiểu con bò. Đây để tôi ví dụ cho, theo như bài tính toán mang tầm cỡ Einstein, thì tôi sẽ mất 6 phút cho tỉnh ngủ và lau mặt, 5 phút đeo lens, 10 phút mặc quần áo đã được là từ sáng hôm trước, 10 phút cho ăn sáng, và cuối cùng là 3 phút cho đánh răng, thì đương nhiên là tôi phải còn thừa tận 16 phút đi giầy và đi bộ đến bến xe, ồ quên mất thêm 15p mascara và son, nhưng thề có Chúa nó đã được bù vào bằng cách tôi chịu đi chuyến sau rồi. Nhưng không, nhìn thế thôi, cứ sáng nào cũng phải chạy cơ nó mới đúng chất thể dục thể thao.

Bạn có thể nhìn thấy tôi chạy với cái cặp xộc xệch và tóc xổ tung giống con ma mút lúc này, cấm đứa nào chơi trò ấn nút slow-motion.

Sau khi đã chạm được đích a.k.a cái nút bấm mở cửa xe bus màu xanh xanh trong một thời gian mà đến cả bố của mấy ông năm nay đăng kí thi Olympic cũng không đạt được, tôi cảm thấy thật là :fabulous:.

À thế này nhé, để tôi kể cho nghe nữa này, chuyện hót của năm này, chuẩn bị thành tít giật báo này, sau đó là anh ấy ngồi xuống cạnh tôi.

Đánh vần cho biết nhé. Ngồi. Xuống. Cạnh. Tôi.

- Liệu em có thời gian đưa anh đi mua kẹo?

Tôi bị tan chảy. 100% tan chảy nhão nhụn mềm như bún nóng như nước sôi và cảm thấy mắt mình thì đang long sòng sọc lên lanh. Quả thật là quá tàn bạo, tại sao lại có thể giết chết tôi bằng ánh nhìn và giọng nói như này cơ chứ? Ý tôi là, mẹ anh ấy đã cho bao nhiêu i ốt vào canh để cho anh ấy có sức quyến rũ đầy sức mạnh lôi kéo và tạo nên làn sóng oxytocin trong người tôi mãnh liệt thế này cơ chứ? Ơ từ từ, i ốt thì có liên quan gì không? Nếu không phải là i ốt thì phải thay bằng tương ớt, kem đánh răng, hay sắt nhở?

Tôi bỗng sực tỉnh. Sực tỉnh khỏi giai đoạn một ảo tưởng sức mạnh. Rồi tôi nói một câu, một câu ngu học và đáng bị ăn một cái tát lòi răng đến mất cả mặt.

- Nếu em không nhầm, là anh đã có người yêu rồi?

Vâng, lạy Chúa xin Ngài thứ tha cho kẻ tội đồ như con, tôi vẫn là con nerd hèn hạ. Tôi vẫn chưa sẵn sàng để được slushy đỏ ướt nhoét lạnh buốt dính đầy mặt hay thậm chí là quần áo, để được xì xầm bàn tán đủ loại gossips về mình, để được nhà trường cấp cho nước lau vệ sinh con vịt mỗi tuần cho việc dọn dẹp locker, để được hất hết sách xuống bàn mỗi lần vào lớp, để được ngã dập mồm mỗi lần có bạn cheerleader nào đó nhỡ chân chìa ra ngoài, và hơn hết, lạy Chúa, để được đối mặt với Queen B.

Nghĩ đến, hơi thở tôi trở nên dồn dập. Chẳng phải là adrenaline nữa đâu.

Để tôi nói cho bạn nghe, tôi đã nhận được cái reaction tởm lợm nhất cái thiên niên kỷ này. Anh ấy phì cười. Vâng, cười. Lần này thì rõ ràng không phải lỗi của tôi, cái giọng điệu lạnh nhạt như này chẳng quá đúng với rule #7 sao? Mong sao quỷ tha ma bắt anh đi!

- Còn anh, nếu không nhầm, khi mà em còn đang quan tâm đến vấn đề đấy thì anh cá 5 gói kẹo là em đã tự một mình ăn hết gói Smurf và mặc bra rồi, chẳng phải sao?

Busted.

Thế quái nào nhỉ?

#29: Thích thì làm, không thích thì thôi.

- 5h chiều ngày mai sau khi tan học, nếu anh rảnh. Deal?

- Deal.

Thay vì bắt lấy bàn tay đang lơ lửng chìa giữa không trung của tôi, anh chỉ vứt cho tôi cái từ lạnh tanh không nhấn rồi quay người xuống ấn nút stop nhảy xuống bến xe trong sự há hốc mồm của tôi.

Và anh ấy đi bộ với Hayle nốt quãng đường còn lại.

Mọi việc chỉ xảy ra trong đúng 10 giây nếu bạn tính cả thời gian tôi há mồm.

Quỷ tha ma bắt anh đi, và cả chị ta nữa.

.

Họ nói với tôi rằng, chỉ có quyền lực và nổi tiếng mới có thể đối đầu lại với Queen B, nhất là khi bạn mang biệt danh nerd cùng với ước mơ cao cả nhất trên đời này.

Họ cũng nói với tôi, là quyền lực xuất phát từ sự xinh đẹp a.k.a thứ mà tôi sẽ chẳng bao giờ bằng được chị ta, là chẳng-bao-giờ, dù có trong giấc mơ đi nữa.

Và nhìn xem tôi đã có được gì này, thứ quyền lực nhỏ nhoi đang nằm trong locker, ngay ngày thứ hai bắt đầu trò makeup và sau một hôm thả rông tung tăng chạy ngoài đường trường. 5 tờ giấy trắng gấp vội và một tờ phiếu -20% cho hãng Maybelline Newyork tại Walmart với hai dòng chữ cao cao thẳng đơ như que củi ở mặt sau.

Quyền lực (tính từ): là thứ mà khi bạn sẽ cảm thấy sau khi nhận được sự chú ý của vài con kiến - theo WikipediKhanh.

Nhân danh Chúa, tôi phải làm gì đó ngay bây giờ nếu không muốn hormone oxytocin trào ngược và những triệu chứng đầu của căn bệnh nan y ảo tưởng sức mạnh xuất hiện.

Thừa nhận đi, chẳng có tờ nào trong đống này là của anh ấy đâu, vậy nên tốt nhất là không mơ tưởng, mơ cao quá ngã lại lòi não ra ngoài thì quả là khốn khổ. Thế đấy, não tôi nó lại truyền tín hiệu cho tôi bằng mấy cái lời lẽ như thế kia thì hỏi tại sao tôi lại không viết được truyện ngôn tình a.k.a cổ tích cho các bạn trẻ cơ chứ lại?

Rút mỗi tờ giảm giá ra, tự hứa tặng cho mình chiều nay một cây son màu đỏ bitchy, kẹp mấy tờ trắng còn lại vào trong quyển sổ nhỏ, tôi khoá cửa tủ locker. Nói tôi nghe với, cảm giác của bạn như nào khi nhận được thư từ người giấu mặt? Và đặc biệt hơn cả, đây không phải trên ask.fm hay confession, mà là thư tay, phiếu giảm giá, và được nhét trong locker. Nói tôi nghe hộ, bướm có bay trong bụng bạn tưng bừng như tôi bây giờ không?

Vứt nhanh quyển sổ vào cặp, tôi lật tờ phiếu giảm giá, lướt mắt qua dòng chữ.

Quà tặng #đầutiên: Mong em đủ xinh đẹp để có thể tiếp tục đối đầu với Queen B.

Ôi adrenaline của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net