20. Brazil

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kyky ơi, Kyky"

"Tôi đây"

"Anh đâu có gọi em, anh gọi con chó mà"

Kylian đứng trong bếp đen mặt ngó đầu ra. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu trong ngày hắn đen mặt vì không phân biệt nổi lúc nào Neymar gọi con cún lông nhạt kia hay gọi hắn.

K và J là tên của hai con cún nằm trong thùng các tông hôm nọ. Hôm mà hắn dẫn anh đi mua bánh sừng bò. Kể từ khi về nhà lúc đó, Neymar liên tục mè nheo hắn mua hai con cún ấy cho bằng được. Mặc kệ là ngày hay đêm, anh không lúc nào ngơi mồm. Hở ra là Kyky KyKy ngọt sớt, chỉ mong hắn chịu mua hai con động vật biết đi về cho mình nuôi. Để phòng trường hợp không phải uống thuốc giảm đau đầu quá nhiều nên cuối cùng hắn cũng quyết định rước chúng về. Kylian còn nhớ Neymar lúc đó còn tranh giành bê cái thùng có hai em cún với hắn rồi cười khúc khích không ngớt suốt chặng đường về nhà. Đã thế còn rối rít cảm ơn bà chủ tiệm bánh vì đã giữ lời hứa không bán hai đứa nó cho ai.

Vậy mà K và J cũng về nhà này được cả tuần rồi. Ngoại trừ những lúc phải đi làm thì Neymar dành toàn bộ thời gian còn lại để chơi với chúng chứ không chơi với hắn. Hai nhóc con kia cũng rất quấn anh. Còn về cái tên K và J, vốn dĩ hai đứa nó có tên như vậy chỉ vì Neymar thích thế. Từ đầu, anh còn nói dối hắn K ở trong King còn J là viết tắt của Jack, hai con bài trong bộ bài Tây. Cơ mà sau ba ngày Neymar lộ nguyên hình rồi đổi cách gọi nhóc K thành Kyky. Kết quả là biệt danh anh đặt cho hắn lại thành tên của con chó.

"Kyky, Kyky"

"Kyky!"

"Kyky!"

Neymar ngồi lăn lộn với hai đứa nhỏ trên tấm thảm giữa nhà. Thật ra, giữa nhà từ đầu chẳng có tấm thảm nào nhưng vì từ ngày rước hai đứa này về anh bắt đầu đùa nghịch và lăn lộn với chúng nhiều hơn. Đôi lần hắn thấy anh nằm ra nền nhà lạnh ngắt mà tít mắt lại cười không biết trời trăng gì. Nhờ đó, Kylian quyết định mua thêm tấm thảm cho báo nhỏ nghịch ngợm và hai nhóc con cũng nghịch ngợm nốt kia.

"Kylian! Sao anh gọi em không trả lời?". Người Brazil sau khi gọi khàn cổ không nhận được tín hiệu đáp lại từ em người yêu đâm ra bực tức, liền gắt lên với Kylian. Kylian đang bận bịu nấu bữa tối thì bị ai kia cáu gắt vô cớ. Hắn cũng cần thời gian để phân biệt lúc nào anh gọi hắn lúc nào anh gọi chó mà.

"Tôi đây. Thật là, ai bảo anh đặt tên con cún đó giống tên tôi để bây giờ phải cáu gắt hả?". Kylian thở dài bất lực, không biết làm gì cho vừa ý báo nhỏ. Neymar thấy hắn nói cũng đúng, cứng họng liền bĩu môi, lầm bầm trong cổ họng là tại cái tên đó đáng yêu chứ bộ.

"Em đã mua thức ăn cho K với J chưa?". Rốt cuộc là hai con động vật bốn chân ấy còn quan trọng hơn Kylian này. Hắn chán nản đáp. "Rồi rồi, mai tôi mua cho anh được chưa?"

Cứ ngỡ nói thế là yên chuyện, ai ngờ báo nhỏ không biết ăn trúng cái gì mà lại bày ra điệu bộ giận dỗi. Làm Kylian dở tay với món súp cũng phải tắt bếp đi ra ngoài.

"Rồi lại chuyện gì nữa? Anh giận tôi chuyện gì?"

Khoanh tay trước ngực, quay lưng về phía Kylian. Báo nhỏ với giọng điệu dỗi hờn cả thế giới trả lời hắn. "Em lại quên rồi. Mai anh với em sẽ về Brazil mà"

Lúc này chân sút người Pháp mới vỡ lẽ. Đúng là hắn quên béng mất chuyện này. Vài ngày trước, anh đã đề cập với hắn về việc cùng anh về quê nhà ăn đám giỗ ông ngoại. Tiện dịp này anh muốn giới thiệu hắn tới gia đình anh. Không phải bạn bè, không phải hàng xóm mà là người yêu, chính xác là người yêu. Kylian đi lại chỗ Neymar, cúi xuống véo má anh người yêu dỗ dành.

"À, giờ em nhớ rồi, mai chúng ta về Brazil ăn giỗ ông ngoại đúng không? Em nhớ rồi mà". Người Brazil thầm bĩu môi vì sự xưng hô ngọt lịm của tiền đạo người Pháp. Có mấy khi hắn gọi anh xưng em đâu cơ chứ. Tha cho Kylian đi nấu nốt bữa tối, Neymar liền trở lại vui vẻ mà nô đùa với mấy đứa nhỏ. Nhìn người nọ giây trước còn giận dỗi giây sau miệng đã cười toe toét, Kylian cười bất lực mà lắc đầu.

___

Brazil là quê nhà của Neymar chứ không phải quê nhà của Kylian. Nhưng nhìn xem ai đang ngủ trương lên như sợi mì để lâu trên giường kìa. Chuyến bay tới Brazil sẽ cất cánh lúc chín giờ sáng và bây giờ đã là bảy giờ. Kylian muốn anh người yêu và mình sẽ chuẩn bị thật đầy đủ trước khi lên máy bay nên đã gọi Neymar dậy sớm trước hai tiếng. Kylian ngồi lên giường, hắn gọi mãi mà anh không chịu nhúc nhích. Mắt không mở ra và cổ họng thì ậm ừ ý bảo anh khó chịu lắm đấy nhé. Hắn cúi xuống hôn lên khắp mặt anh. Neymar bị làm phiền bởi những cái hôn lúc sáng sớm thì nhíu mày, chôn mặt mình vào gối.

"Ney, dậy đi"

Người Brazil không hề phản ứng. Hắn hết cách đành đi ra ngoài bắt hai nhóc con kia vào phòng và thả chúng lên giường, nhờ chúng gọi anh người yêu dậy. Chó con thì lúc nào cũng năng động nên hai đứa nhóc tung tăng chạy nhảy, chẳng quan tâm chủ nhân ngủ hay thức. Nhìn Neymar có vẻ đã nhúc nhích một chút, hắn thầm khen ngợi K và J. Người Brazil kéo chăn qua đầu để không một vật thể lạ nào làm phiền mình. Nhưng hai đứa nhóc phiền phức không tha cho anh, chúng dùng thứ răng chó con sắc cạp vào mép chăn và muốn kéo xuống. Cuối cùng, Kylian cũng nhìn thấy đỉnh điểm của sự gắt ngủ. Neymar bật dậy ngay lập tức và anh chửi thề. "Chết tiệt, Kylian!"

Kết thúc màn gọi người yêu dậy là hình phạt cho bé con hư hỏng. Neymar bị Kylian đè ra và ăn trọn ba cái tát vào mông còn in năm ngón tay đỏ chót. Sau đó rưng rưng suýt khóc vì đau thì được hắn yêu chiều dỗ dành. Cái này người ta gọi là vừa đánh vừa xoa đúng không?

"Đủ rồi chứ bé hư?". Kylian hỏi khi nhìn một lượt hai chiếc vali và vài chiếc túi, đa số của anh người yêu. Sau cú văng tục không chủ đích thì Kylian đã đổi cách xưng hô. Hắn gọi Neymar là "bé hư". Người Brazil sáng ra bị phạt thì mặt nhăn mày nhó, đồ không xếp, quần áo cũng không thèm mặc để cho Kylian làm hết. Còn về hai em cún thì hắn nói gửi sang nhà mẹ hắn vì hắn không thích anh gửi sang nhà Messi theo lời đề nghị của anh. Dù sao thì điều đấy cũng dễ hiểu.

Từ Pháp đến Brazil mất tận mười hai tiếng đồng hồ. Nếu cất cánh lúc chín giờ sáng thì có nghĩa là chín giờ tối họ mới tới nơi. Neymar cũng đã gọi trước cho mẹ anh thông báo về một "vị khách đặc biệt".

"Em không hồi hộp hả?". Neymar hỏi khi anh tựa đầu vào vai Kylian. Những đám mây trắng lững lờ lướt qua đôi mắt xanh nâu tuyệt đẹp làm anh lim dim. Có thể vì bầu trời chẳng có gì mới lạ để anh phải bất ngờ nữa. Kylian khẽ vuốt sợi tóc xoăn của người thương vừa nhìn hàng lông mi cong lạ lùng của người nọ từ trên xuống. Hắn trả lời. "Gặp gia đình người yêu, ai mà không hồi hộp?"

Neymar ngẩng đầu lên như thể anh đang tìm kiếm nét hồi hộp nào đó trên mặt Kylian nhưng tiếc là chẳng có biểu cảm gì đặc sắc, anh chán nản tựa lại vào vai hắn. "Em nói dối, có hồi hộp gì đâu"

Kylian bật cười, tự nhiên hắn muốn nói hắn yêu anh. "Bé hư nghĩ em sẽ thể hiện điều đấy ra à?". Câu nói của hắn thành công nhận về một cái bĩu môi của báo nhỏ. Kylian thật sự rất giỏi trong việc che giấu cảm xúc còn Neymar thì không.

Ngồi lì trên máy bay từ sáng đến tối khiến cặp đôi nọ thấy mệt mỏi. Neymar uể oải ngáp dài khi bước xuống máy bay. Theo Kylian đánh giá thì thời tiết của Brazil đúng là khác xa với Pháp. Buổi tối khá mát mẻ còn ban ngày thì ấm áp. Đúng hơn là Brazil gần như ấm áp quanh năm. Có lẽ đó là lý do vì sao anh người yêu lại có nụ cười tỏa nắng như vậy.

Họ mất thêm một tiếng để đi từ sân bay về đến nhà của Neymar. Nhà bố mẹ của anh người yêu thì cũng chả khác gì căn biệt thự ở Paris. Vì anh luôn muốn những điều tốt nhất cho gia đình mình mà.

"Ney!". Mẹ anh đã đứng ngay cửa, bà vui mừng thốt lên tên con trai. Neymar cũng đi nhanh đến bên bà để bà rải những nụ hôn vụn vặt lên mặt mình. Bỏ mặt Neymar ra, mẹ anh nhìn thấy hắn. Bà nói mà theo hắn thấy giọng điệu của bà rất dịu dàng. "Cháu là Kylian đúng không? Chúng ta cùng vào nhà thôi"

Tiền đạo người Pháp bước vào căn hộ hiện đại cùng mấy chiếc túi và vali. Hắn đã kịp nhìn thấy bố anh đứng cạnh sofa. Neymar đã nói với hắn, bố anh là một người luôn mang bộ mặt nghiêm khắc. Ông khá khô khan và rất ít khi thể hiện tình cảm nhưng cả nhà đều biết ông quan tâm và lo lắng cho cái gia đình này hơn bất cứ ai. Neymar biết bố cũng đang chờ mình về nên anh nhanh chóng tiến đến và ôm lấy ông. Còn Kylian thì mỉm cười và ngoan ngoãn chào hỏi. Dù sao hắn cũng không muốn để lại ấn tượng xấu với gia đình anh người yêu.

"Rafaella không về hả mẹ?"

"Không, con bé nói nó bận rồi. Có thể sau đám giỗ nó mới về thăm"

"Vậy con với Kylian đi ngủ trước đây. Mẹ ngủ ngon"

"Hai đứa ngủ một phòng được chứ"

"Chắc chắn rồi. Mẹ yên tâm"

Neymar đóng cửa và nhảy bổ lên giường. Kết thúc màn chào hỏi với tư cách bạn của Neymar khiến Kylian thấy khó chịu. Nhưng anh đã nói mai đám giỗ tập trung đông đủ họ hàng anh sẽ nói. Khi đó có thể một lần công khai người yêu với tất cả mọi người luôn thì sẽ nhanh hơn.

"Đừng giận anh nữa". Neymar nói bằng giọng dỗ trẻ con khi anh úp mặt xuống gối.

"Tôi không có trẻ con như anh". Dứt lời, hắn leo lên giường ôm Neymar cứng ngắc làm anh không thở được phải thò mặt ra. Hôn cái chóc lên môi hắn, anh nói rồi rất nhanh chìm vào giấc ngủ vì mệt. "Có em trẻ con"

___

"Mẹ có cần con giúp gì không?". Neymar hỏi khi anh đứng bên cạnh xem mẹ mình nấu nướng. Anh luôn mê mẩn mấy món ăn bà nấu.

"Sắp xong rồi, hai đứa ra ngoài chào hỏi họ hàng đi, không cần ở đây phụ mẹ nữa đâu"

"Thôi mà, sắp xong rồi để con với Kylian bê ra cho, đã mất công đi ra ngoài rồi mà". Kylian bật cười vì ở bất kì môi trường nào anh cũng dẩu mỏ lên trả treo được hết. Hắn đứng đó cũng củng cố thêm ý kiến của người Brazil. "Đúng đấy ạ. Để cháu bê ra cho ạ"

Nói là đám giỗ nhưng cũng không có quá nhiều khách. Bởi bố mẹ Neymar không thích đông người nên chỉ gọi một vài họ hàng thân thiết thôi. Neymar và Kylian mang hết mấy đĩa thức ăn ra ngoài rồi thì cùng nhau ngồi xuống.

"Neymar lâu quá mới về nhỉ?"

"Công việc thế nào rồi?"

"Đã có bạn gái chưa?"

"Định bao giờ lấy vợ đây?"

"Hôm nay còn dẫn bạn về chơi nữa cơ đấy"

Đây là một số mẫu câu cơ bản mà Neymar nhận được mỗi khi anh gặp họ hàng sau một thời gian dài về thăm nhà. Và tất nhiên nếu không muốn làm mất lòng các cô dì chú bác thì anh sẽ phải trả lời câu hỏi bằng thái độ niềm nở nhất có thể. Nhưng hôm nay không chỉ có Neymar, đến cả Kylian cũng không thoát khỏi tình huống bị tra hỏi như tội phạm.

Len lén nhìn biểu cảm chẳng mấy đặc sắc của Kylian rồi lại nhìn nét mặt cười nói vui vẻ của mọi người trên bàn ăn. Cái khoảng khắc bị hỏi rằng sao không dẫn bạn gái về ra mắt gia đình thì anh đã quyết định công khai em người yêu quốc tịch Pháp của mình. Bỏ cái nĩa xuống ho hắng trong cổ họng, Neymar trịnh trọng thú nhận.

"Mọi người, thật ra cháu có chuyện muốn nói". Kylian đã để ý được nét căng thẳng nhưng pha chút hào hứng của anh người yêu. Hắn mỉm cười, hắn sẽ không thể hết yêu anh nếu anh cứ đáng yêu như thế.

"Thật ra...Kylian không phải bạn cháu...". Neymar ngừng lời nói lại một chút và mọi người xung quanh cũng dừng hành động ăn uống của mình. Liếc mắt nhìn biểu cảm chờ đợi của bố, anh tiếp tục. "Kylian là bạn trai cháu ạ"

Dứt lời, không khí trong nhà chùng xuống đến đáng sợ. Neymar có thể cảm giác mấy đôi mắt kia đang chĩa thẳng vào mình mà săm soi như thể ngồi đây thêm một lúc nữa thôi anh có thể bị lôi ra làm trò cười hoặc bị mắng té tát bởi bố. Anh nín thở chờ khoảng lặng rợn người trôi qua, cuối cùng cũng có tiếng cười phá lên của ai đó.

Người phụ nữ trung niên mà anh gọi là dì vừa cắm cái nĩa vào miếng súp lơ vừa cười nói. "Neymar, dì không nghĩ cháu lại khéo đùa như vậy. Cậu Kylian đây là con trai lại còn là bạn cháu thì gọi là bạn trai là đúng rồi"

Thấy người dì đáng kính hiểu sai ý mình, anh liền muốn bào chữa. "Không phải, cháu-"

"Là người yêu ạ". Kylian đã ngắt lời Neymar, hắn trả lời một cách chắc nịch trong khi nét mặt không hề bị xao động.

Sau màn công khai của cặp đôi nọ, cả gia đình người Brazil lại rơi vào một khoảng lặng khác. Lần này, Neymar không chỉ cảm nhận được áp lực từ mấy con mắt kia mà là cả lời xì xào của bọn họ. Họ nhìn anh bằng con mắt dè chừng rồi quay lại xì xào cái gì đó. Bữa ăn gần như dừng lại chỉ còn tiếng thì thầm của mấy người họ hàng nói với nhau. Neymar nhìn bố, mẹ anh nhìn chồng mình và mấy người khác cũng bắt đầu nhìn bố anh. Người đàn ông đứng tuổi ngồi đầu bàn không biểu hiện gì rõ ràng. Anh chỉ thấy đáy mắt bố ánh lên chút bất ngờ rồi vụt tắt. Vì thấy không khí trong nhà có phần căng thẳng và hơi ngượng ngùng nên mẹ anh đã lên tiếng phá tan bầu không khí ấy. "Thôi nào, mọi người ăn trước đi nếu không thức ăn sẽ nguội mất. Còn chuyện gì để lát nữa ta sẽ nói sau"

Neymar nhìn Kylian và Kylian nhìn lại anh. Hắn thấy con ngươi màu nâu lục tràn ngập sự hoang mang và lo lắng. Nắm lấy tay của anh người yêu, hắn gật đầu trấn an anh.

Sau bữa ăn, bố anh đã ra lệnh cho Neymar và cậu nhóc người Pháp đi dọn dẹp với mẹ anh. Trong phòng khách chỉ còn lại bố và một số cô dì chú bác.

"Ney, sao con không nói chuyện của hai đứa cho mẹ nghe trước?". Mẹ anh hỏi khi anh và Kylian cùng bước vào. Đặt chén đĩa bẩn vào bồn, anh hơi ấp úng. "Con...con muốn để khi tập trung đủ gia đình rồi nói. Dù sao thì...họ hàng của chúng ta cũng phải biết. Con không muốn họ cứ tra hỏi bố mẹ về việc con đã có bạn gái hay chưa"

Neymar dứt lời, Kylian cũng chêm vào nhằm không để mẹ anh phải tức giận. "Cháu xin lỗi ạ. Đáng lẽ cháu phải nói điều này với cô và chú trước"

Nhìn gương mặt thành khẩn của hai đứa trẻ đứng trước mặt mình, mẹ anh bất lực thở dài. Bà không hề giận gì hai đứa nhỏ này nhưng biểu hiện của những người khác trong nhà đã quá rõ ràng rồi, bà e là tình yêu của hai đứa nhóc sẽ có nhiều khó khăn. Bà không chắc mình có giúp được gì hay không.

"Có chuyện gì sao mẹ?". Neymar thấy mẹ mình thở dài liền hỏi. Những hoang mang và bồn chồn cứ chồng chất trong lòng. Anh không biết mọi người nghĩ gì khi anh nói Kylian là người yêu của mình.

"Không có g-". Tiếng nói của bố đã ngắt lời mẹ anh. Ông đứng ở cửa bếp với vẻ mặt nghiêm nghị hơn bao giờ hết. Điều này làm Neymar lạnh sống lưng.

"Ney, con lên phòng với bố. Chúng ta cần nói chuyện". Ông để lại một câu rồi đi thẳng lên lầu. Lần này không chỉ Neymar hoang mang, đến cả Kylian và mẹ anh cũng không giấu nổi biểu cảm ấy. Trước khi rời khỏi nhà bếp để lên phòng như bố bảo, Kylian đã kịp nắm tay anh lại. Hắn rải lên trán anh một nụ hôn. Nhẹ nhàng xoa mái tóc xoăn đặc trưng của người Brazil, hắn dịu giọng thủ thỉ. "Không sao hết, em luôn ở đây"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net