9. Bạn trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho đến khi trở về nhà, tôi vẫn còn trong trạng thái hồn lìa khỏi xác.

Izuku-kun đưa tôi xuống dưới lầu, hơi ngẩng đầu nhìn cửa hàng trên lầu, cũng chính là chỗ ở của tôi.
...... Nếu cậu ta dám mở miệng nói muốn đi vào ngồi một chút, tôi nhất định sẽ mắng cậu ta.

Cũng may cho cậu ta kịp thời thu hồi ánh mắt, rũ mắt nhìn tôi.

Tôi không hiểu tại sao có một chút lo lắng: "... Tôi đi về trước." 

"Được."

Cậu ta gật đầu, mỉm cười nhìn tôi, "Vậy sau khi về gọi lại chp em."

Ta gật gật đầu lung tung, vội vội vàng vàng xoay người chạy lên lầu.

Sau khi lên lầu, tôi bổ nhào vào cửa sổ nhìn xuống, vừa lúc đối diện với tầm mắt của Izuku-kun đang ngẩng đầu nhìn lên.

Cậu ta thấy tôi nhìn xuống, mỉm cười vẫy vẫy tay chào tạm biệt với tôi, xoay người chậm rãi hòa vào dòng người, rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt tôi.

Tôi cảm thấy trái tim mình vẫn còn đập thình thịch.

Những gì đã xảy ra ngày hôm nay giống như nó đang mưo vậy, khiến tôi cvamr thấy không có một chút chân thực.

Bạn trai cũ đã chia tay đã nhiều năm vào ngày hôm sau khi gặp lại bạn, đã ngỏ ý với bạn một lần nữa quay lại, và bạn bị ảnh hưởng quá lớn, bất giác liền gật đầu.

Một sựu việc ngớ ngẩn như vậy có thật sự tồn tại không?

Sau khi tỉnh tao lại, tôi cảm thấy bản thân quá mức qua loa.

...... Nhưng vừa nghĩ đến lúc đó Izuku-kun nhìn thấy tôi gật đầu, bộ dạng xuân về hoa nở, nếu bây gời đổi ý, tổng cảm giác thật sự quá tần nhẫn thì phải.

Tóm lại, bây giờ tôi cần một người để chia sẻ tâm trạng rối như tơ vò của tôi.

Thiện lương lại hoạt bát như Hayakawa-san không thể nghi ngờ là ứng cử viên số một.

Hayakawa Ami: "Ý của cô là, hai người ăn xong mì ramen liền đi ra ngoài dạo chơi, cô hỏi Senpai đối với cô có ý đồ gì, anh ấy liền trực tiếp muốn quay lại với cô?".

Sau khi cô ấy tóm tắt ngắn gọn những gì tôi đã nói về ngày hôm nay, cảm xúc kinh ngạc đến ngây người thật nhanh liền sắp tràn qua màn hình điện t

Hayakawa Ami: "Cẩu nam nhân quả nhiên là nhìn mặt!!."

Hayakawa Ami: Mang theo phước lành của bà đây đi!

Hayakawa Ami: ".....hu hu hu bó đi, cô không cần, tôi tự qua đây, người ta không đợi được .

Hayakawa Ami: "Fu*ck, bà đây xinh đẹp như hoa còn lo không tìm được đàn ông?! Ngày mai tôi sẽ bắt đầu mãnh liệt đi xem mắt!"

Kikuchi Hayanozo:"... Cô bình tĩnh một chút."

Kikuchi Hayanozo: "Tôi thật sầu mà ."

Hayakawa Ami: "Cô lo lắng cái gì? Senpai của chúng tôi có điểm nào không tốt? Ngoại trừ công việc có chút nguy hiểm và bận rộn ra, anh ấy cũng không có khuyết điểm gì a!"

Hayakawa Ami: "Cho dù là loại công việc có tai họa ngầm này, anh ấy cũng có đủ năng lực để giải quyết!"

Hayakawa Ami: "Bây giờ cô đang làm gì vậy? Đi shopping? Xem phim?".

Kikuchi Hayanozo: "Không có... Tôi đã về nhà, cậu ta cũng đi rồi."

Hayakawa Ami: "Tôi còn tưởng rằng anh ấy sẽ ở lại nhà cô, Senpai cũng quá ngây thơ đi?"

Kikuchi Hayanozo: "... Tôi cảm thấy tôi so với Senpai của cô còn ngay thơ hơn."

Hayakawa Ami: "? Cô đang nói mớ gì vậy?"

Hayakawa Ami: "Đều là người trưởng thành, loại chuyện này không phải là chuyện bình thường sao? A, tôi biết rồi, chẳng lẽ đây không phải chứng tỏ Senpai vô cùng trân trọng cô, rất coi trọng đoạn tình cảm của hai người sao?".

Kikuchi Hayanozo: "Tôi cảm thấy cô suy nghĩ quá nhiều." 

Lăng kính nhìn Izuku-kun của Hayakawa-san đã dày tới mức cho dù Izuku-kun không thích cô ấy, ccoo ấy cũng có thể nhắm mắt khen cậu ta rồi sao?

Kikuchi Hayanozo: "Cho dù tình cảm Senpai của côc đối với tôi còn ba phần, như vậy sau khi cô giải thích, cũng còn tám phần."

Hayakawa Ami:"..."

Hayakawa Ami: "Tôi rất là nghiêm túc, lấy điều kiện của senpai, muốn loại nữ □□ nào đối tượng mà không có nha?! Cô mau tỉnh lại đi!"

......

Nói cũng đúng.

Cũng không có khả năng là Izuku-kun vì trả thù tôi năm đó bỏ rơi cậu ta mà hy sinh chính mình chứ?

Làm sao cậu ta có thể nhàn rỗi như vậy.

Hayakawa-san không hề ngại ngần thân phận tình địch là tôi chút nào, bắt đầu 360 độ quảng cáo Senpai của cô ấy với tôi.

Hayakawa Ami: Tôi không biết cô đang suy nghĩ cái gình Kikuchi cửa hàng trưởng, Senpai của chúng tôi nha, a, tuy rằng bề ngoài không phải loại nhân vật đặc biệt đẹp trai bức người, nhưng anh ấy là mặt búp bê nhaa, ánh mắt rất lớn rất có linh động, còn đặc biệt đáng tin cậy!

Kikuchi Hayanozo: "... Cô gọi tôi là Hayanozo là được rồi."

Hayakawa Ami: "Hello? Đột ngột thế vậy sao? Vậy Hayanozo cô cũng có thể gọi tôi là Ami nha."

Hayakawa Ami: "... Chờ đã, chúng ta không nói về Senpai sao? Cô không thể phủ nhận rằng ngoại hình Senpai vô cùng đáng yêu nha?"

Kikuchi Hayanozo:"... Đúng vậy, chỉ nhìn mặt mà nói đúng là vô cùng đáng yêu."

Hayakawa Ami: "Bảo bối, em không cần khách quan như vậy được không? Không phải em đã đáp ứng cùng Senpai yêu đương sao? Có thể tràn ngập tình yêu nhìn Senpai không?"

Kikuchi Hayanozo: "....."

Kikuchi Hayanozo: "Tôi tạm thời còn chưa tiến vào trạng thái, đã lâu không có trải qua tình yêu."

Kikuchi Hayanozo: "Đúng rồi, lần trước cũng là senpai của các cô yêu đương. Nhưng không phải là một kỷ niệm tốt."

Tôi ném điện thoại di động lên trên giường, tạm thời ném tất cả những rắc rối phía ra sau đầu, quyết định tắm sớm và nghỉ ngơi cho tốt.

Dù sao cũng cảm thấy ngày mai còn có rất nhiều chuyện phiền lòng hao phí tinh lực sẽ phát sinh.

Nhờ Izuku-kun từ bỏ ý định đi dạo phố, đưa tôi vẫn luôn thất thần về nhà sớm, tôi vẫn bắt kịp thời gian bộ phim truyền hình phát trực tiếp.

Sau khi tắm xong đi ra, tôi chân trần ngồi trên ghế sofa xem TV, nghe thấy điện thoại di động bị tôi ném trên giường phát ra thông báo pin yếu.

Mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm vào TV, mò mẫm đi vào phòng, mang điện thoại di động ra phòng khách, cắm bộ sạc.

Khi bật nguồn, trên màn hình xuất hiện một số tin nhắn của những người khác nhau, làm tôi kinh hãi.

Vừa vặn phim truyền hình phát đến đoạn quảng cáo ngắn, tôi nhân cơ hội này nhìn điện thoại di động.

Hayakawa Ami: "???"

Hayakawa Ami: "Loại người như Senpai, làm bạn bè cùng đồng nghiệp mà nói, ở chung với anh ấy cũng phi thường thoải mái nha, không có lý nào sẽ bạc đãi bạn gái chứ?"

Hayakawa Ami: "Chẳng lẽ Senpai trong chuyện tình cảm biểu hiện vô cùng thẳng nam? Không thể chứ?"

Hayakawa Ami: "Mẹ kiếp, tôi muốn tò mò muốn chết! Cô trả lồ tôi đi chứ aaa!"

Hayakawa Ami: "Người đâu!"

...... Tôi nghĩ rằng chủ đề của chúng tôi vữa nãy đã kết thúc.

Số không xác định: "Hello, chị gái xinh đẹp, còn nhớ tôi là ai không?"

Số không xác định: "Có ở đó không? Có ở đó không? Chẳng lẽ không nhớ rõ tôi sao?"

Người này là ai vậy? Làm thế nào tôi có thể có thông tin liên lạc của tôi?

Ta có chút mờ mịt, tiện tay gõ "Anh là?" rồi gửi đi.

Midoriya Izuku: "Có thể trả lời điện thoại sao?"

Tôi: "...???"

Tại sao người này lại đột nhiên muốn gọi điện thoại cho tôi?

Tôi nhìn vào thời gian, đó là tin nhắn đã được gửi tới từ mười phút trước.
Kikuchi Hayanozo: "Đang xem phim truyền hình."

Izuku-kun trả lời còn chưa nhận được, ngược lại dãy số không biết trả lời nhanh chóng nhận được.
Takasaki Shunsuki: "Chị đã quên tôi chưa? Tôi là bartender của quán bar ngày hôm qua, tên tôi là Takasaki Súnuki, không phải đã trao đổi thông tin liên lạc sao? Còn quên tôi nhanh như vậy tôi cũng quá thương tâm."

...... Vâng, tối qua khi tôi rời khỏi quán bar, tôi đã trao đổi thông tin liên lạc với một anh chàng có mái tóc màu sắc rực rỡ.

Lúc ấy là ôm mở rộng vòng kết bạn, nếu may mắn có thể gặp được đối tượng phát triển thích hợp thuận lợi kết giao thì tốt rồi, thay đổi phương thức liên lạc, nhưng tôi còn chưa nhớ tới chuyện này, tôi đã thoát ly trạng thái độc thân rồi.

Thật xấu hổ.

Đầu ngón tay tôi gõ vào màn hình điện thoại, suy nghĩ một chút, vẫn trả lời.

Kikuchi Hayanozo: "A, tôi nhớ rõ, Takasaki-san, xin chào."

Kikuchi Hayanozo: "Quên tự giới thiệu, tên tôi là Kikuchi Hayanozo, chào buổi tối."

Takasaki Shunsuki: "Chàng buổi tối, Kikuchi-chan, cô còn nhớ rõ tôi làm thật vui vẻ
nha."
Takasaki Shunsuki: "Tối hôm qua tôi làm ca đêm, chiều nay vừa mới ngủ dậy ăn cơm tối xong, lập tức liền liên lạc với Kikuchi-chan nha."

Tôi cũng không phải loại người vô cùng chậm chạp, tự nhiên có thể cảm nhận được cảm xúc tích cực của đối phương.

Tuy rằng cảm giác cùng Izuku-kun một lần nữa yêu đương là ngoài ý muốn, nhưng nếu đã quen nhau, lại dây dưa không rõ với người đàn ông khác hình như là rất không tốt.
Kikuchi Hayanozo: "Cảm ơn. Hôm qua tôi gặp sự cố bất ngờ, bỗng nhiên có bạn trai hẹn hò nên quên nhập thông tin liên lạc của anh vào điện thoại di động".
Takasaki Shunshuki: "...."

Đối phương gõ một trận dấu chấm lửng đại biểu im lặng liền không còn tiếng động, đại khái đã dứt khoát lưu loát xóa bỏ phương thức liên lạc của tôi rồi.

Tôi cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm và tập trung vào phim truyền hình.

Mãi cho đến khi bộ phim truyền hình kết thúc, tôi nhấn màn hình điện thoại di động sáng lên, mới phát hiện Izuku-kun không biết khi nào trả lời tin nhắn cho tôi.

Midoriya Izuku: "Ừm, sau khi phim truyền hình kết thúc thì trả lời tin nhắn cho em, lại tiến hành nói chuyện điện thoại được chứ?"

Đúng, lúc trước tôi cũng là như vậy may vá cắm kim gửi tin nhắn cho cậu ta, yêu cầu trước khi đi ngủ nói chuyện điện thoại.

Nói như thế nào nhỉ, bởi vì cá nhân tôi nghĩ rằng việc liên lạc hàng ngày giữa các cặp đôi, là một loại hành động rất có cảm giác nghi thức, mặc kệ đối phongw có vấn đề gì hay không.

...... Cậu ta còn nhớ chuyện này sao?
Kikuchi Hayanozo: "Tôi đã xem xong, cậu gọi tới đi."
Nhưng mười phút sau, tôi vẫn không nhận được điện thoại của Izuku-kun.
...... Nói đến loại trình độ này, chúng ta trực tiếp gọi điện không phải là tốt hơn?

[Tác giả có lời muốn nói: 

Tuần sau đại khái không có thời gian đổi mới.

Cảm tạ vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~

Cảm tạ đầu ra [ địa lôi ] tiểu thiên sứ: sleepy mai, ngọt ngọt ngọt kem ốc quế, yhbcyx 1 cái;

Cảm tạ tưới [ dinh dưỡng dịch ] tiểu thiên sứ:

Ta nam thần manh manh đát 23 bình; kỳ nào 1 bình;

Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net