3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mắt Po sưng hết cả rồi kìa".

Hiện tại đã hơn ba giờ sáng, Apo vừa trở về nhà sau buổi reaction final ep cùng fan và tất nhiên Po về nhà một mình và nhà là nhà của Po.

Lần này P'Mile không đi đâu khỏi Thái Lan cả nhưng không công tác nước ngoài thì công tác tại gia, người yêu thương của Nattawin dính covid đã gần một tuần qua rồi. Lo lắng và thương cho P' của Po nhiều.

Mà thời gian trôi cũng nhanh thật, mới dạo Apo cùng P' đi show radio hay cùng mọi người tham gia những buổi livestream quảng bá trước thềm tập 1 và giờ thì đã là tập cuối cùng rồi. KinnPorsche The Series Final Ep và rằng một cái kết viên mãn đã hiện ra, hành trình hai năm cũng đã đến trạm dừng. Po hạnh phúc khi cùng mọi người chiêm ngưỡng tâm huyết của mình, của tất cả trong suốt khoảng thời gian qua nhưng cũng thật buồn khi người trong lòng em lại chẳng thể bên cạnh em lúc này và chạnh lòng thay cho Phakphum - người đã không ngừng cố gắng để mang bộ phim trở lại.

Sự thành công của bộ phim ngày hôm nay thật sự không thể nói là nhờ có ai mà thành mà là phải cảm ơn vì tất cả mọi người đã không chùn bước.

"Po nhớ P'" cậu nhóc to xác này đã khóc rất nhiều ở hội trường và giờ thì cũng chẳng kém là bao, lúc ấy em khóc là vì sự xúc động đi cùng mạch phim, vì những chia sẻ từ trái tim mình,.. Còn vào khoảnh khắc này là vì sao vậy? Ngoan ngoãn nào, không tủi thân nữa nha.

Gần mười năm hoạt động trong giới giải trí bị ức hiếp, bị khinh khi làm đến mức em dường như muốn từ bỏ tất cả, bỏ cả đam mê, ước mơ một đời mà chọn nơi xứ người để lưu lại. Bao đêm em khóc ở đất trời New York xa hoa em cũng không thể nhớ nổi nữa rồi.

Vì đại dịch mà trở về, vì đại dịch mà bén duyên cùng bộ phim và sau trở về, sau bén duyên chính là gặp lại người đàn ông này. Mỗi một khoảnh khắc ở bên cạnh anh ấy hệt như rằng người mười năm đau đớn, một mình chịu đựng sự bất công vẫn không hé miệng than van một lời đã được xoa dịu đến mềm yếu đi. Cũng chẳng biết từ bao giờ đã phụ thuộc vào anh nhiều đến như vậy.

Ông trời cũng thật biết cách trêu người, để được an yên giây phút lại phải dùng thời gian lâu như vậy đánh đổi. Sự yêu chiều từ Mile Phakphum chính là được Apo Nattawin mười năm nhẫn nhịn, nén đau nén thương mà đổi về.

Nhưng Po, em cũng phải biết rằng em đối vời đàn ông trái tim nhức nhói như sắp vỡ tung khi nhìn thấy em rơi lệ nhưng chỉ có thể cùng em cách một màn hình,.. Cậu nhóc, em chính là tâm can của anh ta. Anh đi một vòng lớn, lớn tới mười năm mới có thể mỗi ngày cùng em cười, cùng em chơi, cùng em yêu lấy nhau như vậy...

"Anh yêu Po và nhớ Po rất nhiều, đừng khóc nữa, hiện tại anh không thể ôm em".

Mong cho ta yêu nhau đến bạc đầu.

Hôm nay Nattawin dậy từ rất sớm, tinh thần cũng vô cùng phấn khởi. Vệ sinh cá nhân, chọn một bộ quần áo thoải mái nhất theo phong cách của mình, đứng trước gương và chăm chút cho từng lọn tóc nhỏ. Khi chiếc Cartier Tank Louis được chậm rãi đeo vào trong tay cũng là lúc Po đã đi ra đến phòng khách. Hôm nay không có lịch trình quay hình, cũng không chụp tạp chí, nhưng cũng không chỉ là đơn giản ghé qua công ty,.. Nói chung là Po đang rất hào hứng.

Đi xuống tầng hầm và lấy xe, chau chuốt đến độ xe cũng đã được mang đi rửa sạch đến sáng bóng. Porsche đi trên Porsche nghe cũng không tệ lắm.

Chậm rãi chiếm lấy môi mỏng hay mạnh bạo yêu chiều người kia vào lúc này đây đã không thể phân định rõ nữa. Apo ở trong lòng người lớn hơn vừa dứt khỏi đã không ngừng gọi "P'Mile", em nhớ người này, nhớ đến vô cùng tận. Đặt đôi chút hơi ấm lên má người yêu, em cười hạnh phúc đến híp cả mắt. P'Mile khỏi bệnh sau tám ngày cách ly ở nhà, cách ly xã hội, cách ly mọi người mọi thứ và cả em. Không uất ức khi phải xa anh chỉ là mũi lòng phải nhìn anh một mình đi qua bệnh tật.

Mile cũng không thua kém, nổi nhớ nhung này của hai người chính là một chín một mười cả. Chẳng ai chịu thua kém ai. Anh tham lam hít lấy thật sâu mùi hương croissant ngọt ngào, đượm mật đã luôn đi cùng Apo trên khắp mọi đường nét cơ thể. Cậu bé bánh mì của P'Mile.

"Nè nè cho đứa bây cơ hội để tự thú, làm cái gì mà đến giờ này mới chịu tới? Từ nhà thằng Mile đến công ty đi cũng chỉ mất 20 phút là cùng" P'Tong, P'Nodt còn có thêm Pol, Arm giàn thẳng tấp một hàng ngang đứng chặn ở cầu thang lên xuống. Ánh mắt nhìn cặp đôi vừa xuất hiện cũng không thể nào dò xét thêm được.

Apo cười khì, chạm nhẹ người P'Mile nói: "em hôm nay phụ trách mang báo vật, bảo bối của BOC đến, cẩn thận từng chút một sợ anh ấy khó chịu lại phản hồi với sếp lớn nên mới đến trễ. Mọi người bày ra vẻ mặt như vậy làm em tổn thương đó" nũng nịu bất chấp lứa tuổi chính là nghề của tôi.

Có trách thì trách nếu Mile Phakphum là vật bảo thì Apo Nattawin lại là cục vàng của công ty này đi chứ chẳng ai muốn dung túng cho tên nhóc to xác này đâu.

Tiếng pháo nỗ bên tai cũng không thể nào hân hoan thêm được nữa, mọi người quyết định sau khi P'Mile khoẻ lại sẽ bù đắp cho anh một buổi reaction tập cuối trọn vẹn hơn ở ngay tại trụ sở. KinnPorsche The Series chính là vì có người này ngày đêm vắt óc suy nghĩ, tìm đường mới lại được đi vào hoạt động và đồng thời thì có ai yêu Mile Phakphum được bằng tập thể BOC nữa chứ.

Một buổi tiệc nhỏ, đầy đủ các thành viên, P'Pond cũng bỏ mặc hết khối công việc nắp sau văn phòng, không khí lúc này không khác gì hôm dàn cast xem phim cùng fan cả. Rất hồi hộp, rất náo nức.

"Làm thế nào mà em có thể sống được nếu như không có P'Mile bên cạnh nhỉ? Chỉ có P'Mile mới chăm sóc cho em như thế này thôi" khẽ giọng thủ thỉ trong khi P' vẫn còn miệt mài lau nước mắt cho mình. Nattawin nghĩ nũng nịu nhiều chút cũng sẽ không sao.

Yêu chiều hôn lên má người nhỏ và nghĩ rằng mọi người vẫn đang tập trung hướng mắt vào bộ phim: "nhóc ạ, anh bên cạnh em cả đời".

Mặc kệ em tinh nghịch, mặc kệ em trẻ con có nói cũng không thôi lập luận. Anh ở đây, cả bầu trời này anh thay em chống đỡ.

"Tụi nó không thấy nhưng mà người già đơn thân như tao thấy đó" vẫn là mỗi ngày nên nói yêu P'Tong ba lần đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net