Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết một tháng làm việc, vì vấn đề lương bổng bị cắt xén, nhân viên được nhận số tiền ít đến thê thảm khiến mọi người cùng nghỉ việc tập thể. Tỉnh Nam, Nhã Nghiên, và cả những​ người làm việc chung cũng xin nghỉ. Tỉnh​ Đào thì la oai oái là cả tháng làm việc vất vả, bốn tiếng một ngày, chưa kể những hôm tăng ca, mà chỉ được có hơn bốn trăm nghìn, đúng là bóc lột sức lao động quá đáng. Nàng trêu, bảo Tỉnh Đào đem tiền lương ấy đi mua xăng về đốt quán cho bõ ghét. Tỉnh Đào trêu lại nàng rằng đốt quán rồi, lại mất đi kỉ niệm tình yêu của nàng và Tỉnh Nam, khiến mọi người cười ầm.

Lúc chia tay, Tỉnh Nam chìa tay ra, muốn bắt tay tạm biệt với nàng, nàng ngượng ngùng, chỉ nắm lấy ngón tay út của cô, lắc lắc. Nàng muốn nắm lấy tay cô luồn những ngón tay của mìnhh vào những ngón tay thon dài mảnh khảnh​ của cô, nàng muốn chờ, chờ tới khi cô ngỏ lời yêu, nàng sẽ làm như thế, sẽ nắm lấy tay cô thật chặt. Tỉnh Nam nhìn lom lom vào bài tay,hờn dỗi nói.

" Bắt tay mà như thế à? Bắt tay là phải nắm lấy cả bàn tay chứ? Tay này, bắt đi, bắt đi."

Cô cứ giơ bàn tay ra dí đuổi theo Nhã Nghiên, khiến nàng bật cười. Nàng muốn nói với cô rằng, không phải nàng không muốn bắt tay cô, nàng chỉ đang chờ tới lúc thích hợp mà thôi.

Nhã Nghiên cùng mấy người bạn từng làm chung tụ tập thành một nhóm, thỉnh thoảng lại hẹn cùng nhau đi chơi. Mỗi lần như vậy, Tỉnh Nam đều sang đón nàng. Mọi người đã quá quen với  chuyện đó,  nhưng mỗi lần thấy Tỉnh Nam chở nàng đến chỗ hẹn, họ lại trêu chọc. Ai cũng mặc định xem họ là một đôi, Nhã Nghiên cũng hy vọng như vậy.

Một lần , khi đi chơi cùng mọi người, Tỉnh Nam chở nàng, khẽ nói, "Không biết đến bao giờ em với chị mới yêu nhau nhỉ?" Nàng cười, dịu dàng trả lời,  "Chị cũng không biết, còn phải xem tới bao giờ em mới yêu chị đã." Ý của nàng đã quá rõ ràng, nàng đã yêu cô rồi, chỉ cần cô yêu nàng nữa thôi. Nhưng Tỉnh Nam chỉ cười và im lặng. Nhã Nghiên đã chờ, chờ suốt bao ngày, nhưng chờ mãi, cô vẫn không ngỏ lời yêu. Vì vậy nàng quyết định sẽ nói cho Tỉnh Nam biết tình cảm của mình.

Thế nhưng, ngay khi nàng hạ quyết tâm làm điều đó, cũng là lúc nàng nhìn thấy Tỉnh Nam đặt trạng thái đã kết hôn với một cô gái khác, cùng với hình ảnh rất thân mật của cô và người con gái ấy. Nàng cảm thấy như tim mình đã trôi đến một phương trời vô định nào đó. Nhìn thấy nick cô đang ở trạng thái online, nàng liền nhắn tin  với cô, bàn tay chậm chạp gõ từng phím:

" Người yêu em à?"

" Nae." Cô trả lời rất ngắn gọn.

" Chị vẫn luôn chờ một tiếng ' em yêu chị ' của em, thật tiếc, câu nói đó lại không dành cho chị. Dẫu sao cũng cảm ơn em, khoảng thời gian quen em và yêu em, chị đã rất hạnh phúc."

Khung chat hiện lên chữ đã xem, Tỉnh Nam im lặng, không một câu trả lời. Điều ấy còn tàn nhẫn hơn bất cứ câu nói nào. Một lát sau Tỉnh Nam offline. Nhã Nghiên mỉm cười đầy mệt mỏi, nàng tắt máy, nằm vật xuống giường. Nỗi buồn hóa thành nước mắt, lặng lẽ chảy dài.



________________________

#happybirthdaytomyouimina<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net