Chap kết : " Cùng Về Nhà Nhé ! "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Trong khi cô đang hồi tưởng về những ngày tháng vui vẻ cùng người bạn thân của cô, Tikki và người bạn mới quen, Adrien , bỗng cô thấy một hiện tượng lạ, có hào quang xanh lục toả sáng cùng với tiếng la hét của người dân trong làng . Tui với quý zị là Mari mắt thấy tai nghe chứ không có nằm chiêm bao =)) , cô thấy cậu trai tóc vàng hiện ra nhưng có điều đặc biệt là nhìn cậu khác lắm, có bộ đồ mèo mun đen cùng với đôi tai mèo ngoe nguẩy. Cậu phi tới thật nhanh tới cô rồi dùng móng vuốt của mình gỡ trói cho cô, cậu bế cô lên nhẹ nhàng và bắt đầu chạy qua đống lửa đó, may sao cả hai chỉ bị bỏng nhẹ.
 
   - Em không sao chứ, M'lady? - cậu hỏi thăm cô thật ôn nhu và hiền từ.

   - Ôi má ơiii !! Ai đây? Sao lại cứu mình? Mà chả quan trọng nữa!!! Chần chờ chi nữa chồng ơi em đây! Mình cưới nhau đi rồi chúng ta sẽ bắt đầu nuôi một đàn hamster và đặt tên cho chúng là..... - Mari đỏ mặt rồi lúng túng không thể kiểm soát đầu của mình nữa ( thật xin lỗi mọi người là em Mari ở fanfic của mình rớt hết liêm sỉ rồi =)) mình lụm lại hỏng kịp)

  - Ây này...em ổn chứ?? - cậu hỏi lại lần nữa

   Bây giờ Mari mới có thể hoàn hồn :
  - À..ừm em ổn!

  Nghe xong , cậu yên lòng rồi đặt cô ngồi nghỉ dưới gốc cây gần đó và rồi...

- Bây giờ tôi sẽ đòi lại công bằng cho em...CATACLYSM!!!!
 
   Dứt câu , phía bên bàn tay cậu bỗng hiện quả cầu màu đen và xung quang nó có những quả bóng đen to nhỏ khác nhau, cậu tiến tới phía người đàn ông đang cầm bình xăng. Hắn ta sợ hãi đến mức hai chân đứng còn không nổi huống gì là bỏ chạy. Sự hận thù lúc trước ngày càng lớn mạnh và thêm vào đó là sự tò mò về sức mạnh này càng khiến cậu muốn giết tất cả mọi người để lấy bình yên cho Marinette.

   - Dừng lại đi kitty....cậu không thể làm vậy được.... - Mari chạy tới, ôm chầm cậu từ phía sau , tạo ra cảm giác an toàn cho cậu khiến  mọi cảm xúc tiêu cực kia đều biến mất , giờ đây cậu trở thang một chú mèo ngoan ngoãn y như chú mèo mun từng sống chung với cô vậy và khoảng khắc cô nhận ra đó chính là chú mèo từng sống với cô hoá người ( ủa chớ nãy giờ nhìn không ra hả má!!)

   Cậu lủi thủi đi tới một cái cây gần đó rồi đặt bàn tay của mình lên thân cây đó, bỗng nhiên cái cây bỗng nhiên hoá đen rồi hoá bụi theo làn gió. Mọi người dân trong làng ngày càng hoảng sợ, và rồi bắt đầu thành đám dân nổi loạn

   - ĐÃ CÓ PHÙ THỦY RỒI GIỜ LẠI THÊM MỘT THỨ HỦY DIỆT NGƯỜI KHÁC NỮA!!!

- GIẾT HẾT TỤI NÓ ĐI!! SỐNG CHI RỒI HẠI NGƯỜI!!

- KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ CHÚNG THOÁT!

  Còn về phía tên cầm xăng , hắn bắt đầu đứng lên bỏ chạy không may là làm đổ thùng xăng rồi chẳng biết sao làm nguyên cả làng bỗng bốc cháy , mọi người bắt đầu hoảng loạn

  - Tikki , phải làm sao đây? Không lẽ chúng ta phải chạy trốn?? Tớ rất muốn giúp mọi người.... - Mari cố gắng hỏi

  - Haizz... Sao cậu lại khờ thế.. Mọi người đều cố gắng xua đuổi cậu vậy mà.... - Nikki than vãn

- Nhưng cảm xúc bên trong của tớ nhắn nhủ rằng phải cứu mọi người..Tikki làm ơn, năn nỉ đó - cô cố gắng cầu xin

- Thôi được rồi, cậu hãy nhắm chặt mắt lại rồi cảm nhận cái cảm xúc đó đi và mọi chuyện còn lại để mình lo - Tikki đành phải bỏ cuộc khi ngăn cản Marinette

  Cô nhắm chặt mắt lại rồi bắt đầu cảm nhận, thứ cảm xúc ấy thật dâng trào. Tikki bay xung quanh người Mari và rồi thứ ánh sáng màu đỏ hồng thật lung linh bao chùm họ. Khi thứ sáng sáng đó biến mất thì xuất hiện một Marinette hoàn toàn khác, cô trông thật hoàn hảo với bộ đồ giống như chú bọ rùa .

  - " Thật xinh xắn, tôi biết là sẽ không sai khi đưa trái tim chung thủy này cho em..." - Adrien nghĩ trong đầu

- Này mau lại giúp tôi đi chứ Kitty!! - Mari hô lên

- Tôi nguyện sẽ nghe theo em suốt đời này, M'lady~~ - vừa nói cậu vừa chạy tới

  Marinette chạy tới và trấn an mọi người một cách nhanh chóng , và may mắn sao mọi người không kì thị cô nữa và rất tin cô là đằng khác.

  - Mau tìm một khu đất trống và một cái hồ đi Kitty, chúng ta phải dẫn người và trẻ em đi trước - Mari thật nhanh trí, cô không thể tin cô có thể làm những việc như thế

  - Tuân lệnh ~~

  - Về những người cô gái , hãy giúp tôi tìm một cái ống to và dài thật dài nhé!! Còn phía đàn ông con trai thì nhanh chóng tìm xô nước và múc nước để dập đám cháy này!! Nhanh lên nào mọi người!! - Mari chủ đạo cho mọi người và ai cũng nhanh chóng làm theo lời Mari

  - Có một khu đất trống ở phía Tây cách đây 60m còn về cái hồ thì ngắn hơn chỉ có 5m ở phía Nam! - Mèo mun thông báo

- Tốt! Vậy nhờ cậu sơ tán người già và trẻ em tới đấy dùm tôi nhé!!

  - Ố kề M'ladyy~~ - mèo mun nhanh nhảu đáp lại lời trợ giúp từ cô nàng bọ rùa

   Lúc này người con gái có khả năng làm chủ được nỗi sợ của mọi người cảm thấy thật yên lòng  khi có một người cộng sự thật đáng tin cậy như vậy

- May quá!! Chúng ta có thể nối các ống dài tận 6m - phụ nữ A lên tiếng

- Vậy thì tốt rồi!! Mọi người con trai mau xách xô về phía Nam để hứng nước , à mà giúp tôi mang một đầu ống tới đó và để xuống hồ luôn nhé! Khi nào tới thì nhớ giật một phát để báo hiệu nhé - Nàng bọ rùa vui vẻ hướng dẫn cho mọi người.

  Cô nhìn xung quang khu cháy và phát hiện được chỗ làm xảy ra vụ cháy , may sao trong làng có sẵn cát nên cô nhanh chóng lấy chúng rồi bỏ lên phía chỗ cháy . Bởi vì nếu đổ nước lên chúng thì xăng sẽ theo nước và đám cháy có thể lan to hơn nữa. Cái ống nước cũng đã bắt đầu giật giật và có vài người đàn ông bắt đầu xách nước trở về để dập lửa. Mari cầm một đầu ống rồi thổi về phía mình, nước trong ống bắt đầu chảy tới và nhanh chóng dập tắt được những đám cháy trong làng . Khi xong xuôi, mọi người dân và cả ngài thị trưởng ( cha của Chloe)  không biết nên cảm ơn và xin lỗi sao cho hết.

  - Hai cô cậu là quả là đôi trai tài gái sắc..

- Cảm ơn đã cứu chúng tôi...

- Cô rất nhanh trí và sáng tạo đó, cô gái trẻ

  Mọi người lần lượt cảm ơn cô nàng bọ rùa và chàng mèo mun

- Không sao cả, giúp đỡ mọi người là chuyện của tôi nên làm mà.

- Từ giờ cháu có thể sống cùng với trong làng và có thể chơi với con gái ta , nếu có việc gì có thể giúp cũng tiện - ngài thị trưởng lên tiếng

- Thôi cháu thích sống trong rừng hơn ạ! Cảm ơn lời đề nghị của bác - Mari từ chối

  Vừa dứt câu, Mari đã trở lại hình dáng ban đầu và bắt đầu nắm tay Adrien về phía khu rừng. Khi đang đi đến giữa đường..

  - Xin lỗi vì không nói cho cậu biết là chính là chú mèo mun đó... tớ biết tớ chỉ là một con mèo đen chỉ biết.....mang lại xui xẻo cho cậu mà thôi... - Adrien thút thít nói , thứ ánh sáng xanh lục đó lại toả ra và khiến cậu trở lại như trước.

  - Không sao cả! Đối với tớ cậu là con mèo mang lại may mắn cho tớ nhất đấy! Chẳng phải nhờ cậu mà dân làng đã công nhận chúng ta sao!! - Mari vui vẻ đáp lại

- Nhưng...

- Không nhưng nhị gì hết!! Nào mau cùng về mái ấm của chúng ta thôi!!! - Marinette chẳng biết vì sao hai dòng nước mắt cô lại rơi, có phải vì quá hạnh phúc? 

Thấy Mari như thế nên Adrien cũng bắt đầu khóc theo..
  - Ưm...cùng về nhà thôi..

                    THE END

 
   ______________________

Vài lời từ au : cảm ơn mọi người đã đọc tới chap cuối này ^^ mình thực sự rất vui khi thấy truyện của mình lại có nhiều sự ủng hộ đến thế T.T Rất mong mọi người có thể ủng hộ nhiều fanfic khác của mình nữa nhé!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net