Chương 25: Lâm Nguyệt đến tìm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vạn Xuân lâu vẫn tấp nập khách ra vào.Nam nhân từ già tới trẻ 1 bộ dáng vui chơi,cảnh tượng muốn sa đọa cỡ nào cũng có.Riêng lầu 3 hoàn toàn trái ngược,căn phòng sang trọng nhất hoa lâu đang hiện diện 3 người mà im ắng như nhà hoang.Nữ nhân bạch y xinh đẹp ung dung thưởng trà,chờ đợi người kia hồi đáp yêu cầu của mình,nhưng Thu Tuyết vẫn bảo trì yên lặng.
- Ta không rãnh rỗi chơi người gỗ với ngươi,mau nói,Tần Niệm hiện giờ ở đâu?
Sự kiên nhẫn trở về không,Lâm Nguyệt đập bàn tra hỏi Thu Tuyết.
-Nương nương,người hà cớ gì ép nàng ta vào đường cùng.Tiểu Niệm tự biết sai đã lui về sơn trang hối lỗi,sẽ không làm loạn nữa.
Lâm Nguyệt như cười như không nhìn nàng,vu thần Kim Nhã hất mặt chen lời.
-Tần Niệm tự ý thăm dò Trịnh vương nếu bị phát hiện sẽ lớn chuyện.Nữ nhân ngu ngốc ngươi còn bao che cho ả.
Thu Tuyết bị 2 người chấp vấn đầu óc sớm rối tung nhưng vẫn muốn nói đỡ cho Tần Niệm.
-Tiểu Niệm chỉ có giao tình với Hồ Ngạn Dân thôi,Trịnh vương hay linh thần hải đều chưa gặp qua.
-Tiểu Tuyết,ngươi hiểu rõ 1 khi người đó trở lại thì Tứ Âm Diệp Nữ chúng ta nguy hiểm thế nào mà.Trước khi nhận được mệnh lệnh,động thủ lúc này là tự tìm đường chết.
Lâm Nguyệt nghĩ tới gì đó,chau mày phượng than thầm.
-Hoàng thượng mạo hiểm vào long mạch hẳn là chạm trán đại thần trụ.Lâu nay ta che giấu tin tức đại thần vẫn tồn tại mong là sẽ không hại Hữu Thiên.
Thu Tuyết trong lòng rối rắm nhẹ nhàng nói.
-Ngài ấy biết chừng mực mà,chỉ là theo như quẻ bói chiêm tinh ta xem được,thần mộc tiên có 1 kiếp nạn sinh tử nên muốn cùng các người suy tính 1 chút.
Kim Nhã khoanh tay ngồi trên cửa sổ,bĩu môi ý kiến.
-Chỉ cần mang họ Kim thì đều là chủ nhân của ta,ta tới đó 1 chuyến là được.
Lâm Nguyệt khoát tay bác bỏ.
-Ngươi đừng manh động,Thu Tuyết,mau giao Tần Niệm cho ta,ả ta là thích hợp nhất cho nhiệm vụ này.Hồ Ngạn Dân sẽ không bỏ mặt ả đâu.
Thu Tuyết dù không muốn cũng phải gửi pháo hiệu tập hợp cho Tần Niệm.
Lại nói năm xưa mẹ thiên nhiên cai quản tam giới thần,nhân,ma mang theo bên mình 4 trợ thủ,gọi là Tứ Âm Diệp Nữ gồm Lâm Nguyệt,Thu Tuyết,Tần Niệm và Kim Nhã.Sau khi mẹ thiên nhiên bị đọa vào Vô Nhai thì tứ nữ chia tách âm thầm bảo vệ huynh đệ Kim gia.Ẩn tình năm đó theo lớp bụi thời gian phai mờ theo năm tháng chỉ có sứ mệnh cả đời là không thể lãng quên...
***
Phác thượng trong mắt người toàn thiên hạ luôn ôn hòa,dể chịu,số lần long nhan nổi giận đếm được trên đầu ngón tay.Nên nhìn thấy Hữu Thiên hừng hực lửa giận trước mắt Duẫn Hạo tâm dạ dè chừng.
- Hoàng thượng,không khéo sẽ đả thương Tuấn Tú đó.
Phác Vân kiếm lạnh lùng xuất ra hàn khí,Phác thượng giương đôi mắt đầy tơ máu nhìn Mặc Á.
-Trả Tú Tú lại cho ta.
Đại thần trụ vờ như không nghe thấy,1 tay chế trụ Mân nhi đang lung tung phản kháng,cúi nhìn nhi tử trong lòng thân quen gọi 1 tiếng cá nhỏ.1 luồng tiên khí được truyền vào cơ thể Tuấn Tú,ấn chú lại 1 lần nữa chạy khắp thân thể cậu,Mặc Á buông tay ra Tuấn Tú được lực lượng vô hình nâng đỡ lơ lửng giữa không trung.Sau cái phất tay của ngài,5 đạo hắc phong tụ lại xung quanh Tuấn Tú không để người khác tiếp cận.
-Tuấn Tú!Á!
Uông Thuỷ vừa tới gần đã bị hắc phong đánh bật ra,may mà Ngạn Dân nhanh tay đỡ kịp.
-Nha đầu,muốn tự tử hay sao vậy?
Mân nhi lo lắng cho Tuấn Tú muốn chạy tới chỗ cậu thì bị đại thần trụ siết chặt.
-Sắp hết thời gian rồi,mau lên,cho ta ít máu của ngươi.
-Phác Vân chi kiếm.
Mũi kiếm sắc bén lao tới cắt ngang móng vuốt đang vồ vào da thịt Mân nhi.
-Đừng tưởng ta sẽ nể tình cá nhỏ mà tha cho ngươi.
Ném hài tử lên bức tượng phía sau,bên ngoài đã là canh 5 mái tóc đen của ngài dần bạc trắng,thân thể này sắp đi tới giới hạn rồi.Trịnh vương liếc nhìn Lục Sát Thị Hào Vương rồi phân phó.
-Các ngươi mang theo Uông Thuỷ và bọn nhóc đi trước,gặp lại ở long thất phía Tây.
Mặc Tỳ Khang ẩn vào bóng tối đi đến chỗ Mân nhi lén lút ôm bé xuống.Cùng với Từ Mộ theo lục sát ra ngoài.Hàn Ny lão nhân vẫn đứng lại,người âm thầm trao đổi cùng Duẫn Hạo.
-Sư phụ sẽ phá nát Tử Sinh quan,ngươi trợ giúp Hữu Thiên đi.
Duẫn Hạo nhìn theo bước người,chợt hỏi.
-Nếu con giết đại thần trụ...sư phụ có đau lòng không?
Hàn Ny khựng lại nhưng rất nhanh đi tiếp.
-Lúc đó ngươi lo mà dỗ thần mộc tiên,ta không liên quan gì cả.
Tại Trung nghe những lời này nhất thời có chút vui vẻ.
-Duẫn,giết thần thánh là tội tử,ngàn kiếp trầm luân không thể siêu sinh.
-Ta đùa thôi mà,ngài ấy dễ chết vậy sao?
Hữu Thiên lăm le bảo kiếm trong tay,liếc mắt nhìn bằng hữu của mình.
-2người đi chỗ khác mà tâm tình đi nha.
Duẫn Hạo ném Trịnh Vân đao va vào kiếm của hắn,mất hứng lên tiếng.
-Ta giúp ngươi,giờ im miệng được chưa?
Đại thần trụ như hoa cuối mùa,phút chốc tàn tạ như lão nhân trăm tuổi.Kết giới hộ thân lại tăng thêm 1 tầng nhưng không thể ngăn nỗi kiếm đao đang hung hăng lao tới.Hàn Ny bận bịu phá huỷ áo quan,chỉ còn Tại Trung đơn lẻ đi đến chỗ Tuấn Tú.
-Mộc Phong thần khởi.
Thần phong cuồng cuộn thổi tới mở ra 1 lối đi ở giữa hắc phong.Y theo đó đi vào,đỡ lấy đệ đệ xa cách lâu nay.
-Tú đệ,Tú đệ,mau mở mắt nhìn ca ca đi,ta là tiểu Tại đây,Tú đệ,Tú đệ.
Bên ngoài sảnh điện trận đánh diễn ra quyết liệt,thế lực của đại thần trụ quả nhiên lợi hại vô cùng,trên người Duẫn Hạo và Hữu Thiên đã xuất hiện nhiều vết thương.Mặc Á cười tà ác,giơ trảo thủ dính đầy máu lên môi liếm nhẹ:
-Dựa vào các ngươi mà muốn chống lại ta sao?Ngu ngốc,hôm nay ta tiễn lũ các ngươi xuống mồ.Phong Yên Vũ sát.
Mặc Á ra chiêu tàn độc,trăm ngàn mũi tên sắc nhọn như vũ bão lao tới.Nếu bị trúng chiêu nhất định thân thể không chỗ nào lành lặn.Trịnh Vân đao mũi cắm vào đất,Duẫn Hạo khó khăn nhìn Hữu Thiên.
-Chiêu thức Nghịch Thuỷ Vân của ngươi có thể chống đỡ nhưng nơi này không có nước.
Hữu Thiên nắm chặt kiếm trong tay,gật đầu với hắn.
-Ta chịu trách nhiệm phòng hộ,ngươi tấn công.
Phác Vân kiếm đặt trước mắt hắn,Hữu Thiên nhắm mắt kêu gọi sự tương thông với Tuấn Tú.
Mưa tên còn cách 3m.
Tú,Tú, ta nhất định giữ được đệ.
Mưa tên cách 2m.
Tuấn Tú,dù trời sập xuống chúng ta vẫn sẽ bên nhau.
Mưa tên cách 1m.
Tuấn Tú hôn mê nhưng mắt tuôn tuôn lệ làm Tại Trung kinh ngạc không thôi.
Mưa tên cách 3gang tay.Phác Vân kiếm phát sáng,hơi nước trong không khí ngưng tụ lại tập hợp thành 1 thuỷ lưới bảo vệ 2người,mưa tên đâm tới bị cản trở,Duẫn Hạo nhanh nhẹn vung đao tung ra chiêu thức Duy Thừa đao pháp mưa tên bị đánh bật lại đồng thời Hữu Thiên lao theo hướng Mặc Á đâm tới.
Xựt!...Tách...Tách...Tách...
Phác Vân kiếm đâm xuyên qua hắc bào,từng giọt máu đỏ tươi chảy tràn trên thân kiếm.
-Ngươi...tại sao chứ?Đây là lòng đất vốn dĩ Nghịch Thuỷ của ngươi không dùng được mới phải?
Hữu Thiên nhếch mép cười cợt.
-Đại thần trụ,ngài tính toán cả đời nhưng không tính ra tình cảm của Tú Tú.Chỉ cần đệ ấy cảm nhận ta gặp nguy hiểm thì năng lực linh thần hải sẽ thức tỉnh,bất cứ khi nào cũng gọi nước được.
-Khốn kiếp,đúng là khốn kiếp mà.Ya...
Mặc Á loạng choạng lui lại ôm lấy vết thương,thân thể người mờ nhạt như bóng ma.Hữu Thiên chống kiếm xuống,gục lên đó thở dốc.Duẫn Hạo đỡ hắn lên mới nhận ra hắn bị thương rất nặng,trảo thủ của Mặc Á cào hắn rách cả khoảng ngực,máu tuôn ra như nước lũ tràn bờ.
-Duẫn Hạo...ta muốn...muốn tới chỗ của Tú Tú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC