C14:Động lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày cuối tại Đà Lạt.

Bên ngân hàng hẹn Lam 9h sáng đến lấy thẻ mới. Cuối cùng cũng chờ đến ngày hôm nay. Tiện ở ngân hàng cô muốn chuyển khoản trả tiền cho Tử Kiệt luôn, nhưng nhận ra mình không có số tài khoản của anh.

- Alô, anh Kiệt.

- Có chuyện gì vậy?

- Hôm nay em nhận được thẻ rồi. Anh gửi cho em số tài khoản đi, em chuyển tiền cho anh.

- À, ừm. * khụ....khụ*

- Anh ốm à? Uống thuốc chưa.?

- Chưa, chỉ cảm chút thôi.

"Chắc tại hôm qua đi đêm với có sương gió lạnh. Dù sao vì đưa áo cho mình nên ảnh mới bị cảm. Nếu không người đang ốm là mình mới phải."

- Đợi em làm xong việc ở đây rồi mua thuốc cho.

Tinh...tinh...tinh. Nhận thẻ rồi thanh toán nợ nần , vậy là xong việc ở đây rồi. Vội rời khỏi ngân hàng, đi đến tiệm mua mấy liều thuốc cảm.

Cốc....cốc ....cốc. * cạch *
Trời ơi, gương mặt đỏ này là muốn làm sao đây, muốn cô phạm tội hay gì ? Bệnh mà cũng không mất phong độ gì cả, còn quyến rũ hơn nữa =]]. Kìm hãm thú tính muốn đè anh ra trong đầu, cô theo anh vào trong phòng, đặt thuốc và cháo xuống bàn. Đưa tay lên sờ trán :

- Cũng không nóng mấy mà sao mặt anh đỏ giữ vậy.

-...............

-Anh ăn đi rồi uống thuốc.

- Ừm.

- Chiều nay em lên lại Tp.

- Sao lên sớm vậy.

-* gật đầu* . Cái Vi đang hối giữ lắm. Mà tại em phải ở lại lấy thẻ, giờ lấy được rồi nên về làm việc.

- Sao không ở chơi mấy ngày nữa rồi về.

- Phải làm việc kiếm tiền. Để mau chóng có ngôi nhà giống như ông bà anh chứ. Hahaha......

- Anh có thể cho em ~~~* nhỏ xíu*

- Hửm??????

- Không có gì, mấy giờ em xuất phát.

- 18h30 , mà phải ra sớm để mua vé .

-............

- Anh có tới nhà ông bà thì cho em gửi lời hỏi thắm nhé.

- Được.

- Vậy anh ăn, uống thuốc rồi nghỉ đi. Em về phòng thu dọn đồ đạc.

Thu xếp hành lý xong, Lam nhấc điện thoại gọi đi:

Vi: Alô, có gì không em yêu.

Lam: Đêm nay tao lên rồi.

Vi: Cần tao ra đón hả.?

Lam: Không.

Vi: Thế có gì.

Lam: Mày lấy chìa khóa dự phòng qua nhà tao mở cửa cho thoáng chút. Khóa cửa hơn 10 ngày rồi. Sợ về tao chịu không nổi.

Vi: Ok. Chuyện nhỏ

Lam: Rảnh thì dọn nhà giùm tao luôn.

Vi: Ê .... thấy tao dễ dãi lắm hả ???

Lam: Giúp giùm đi.~ Bạn yêu~~

Vi: ..........

Lam: Tao sẽ review miễn phí cho mày.

Vi: Thành giao.

Lam: Mày chỉ trông chờ được có nhiêu đấy. Bạn bè như cái cù loi.

Vi: Hehehe......

Lam: Vậy thôi, cúp máy đây.

Vi: Bye bye 💞

Ngủ một chút, chiều ra ngoài mua ít hoa về làm quà.
3h chiều:
" You say you love me
I say you crazy
We're nothing more than Friends."

Bài hát báo thức quen thuộc vang lên. Cầm điện thoại và bóp tiền lên đi ra ngoài. Bắt gặp Tử Kiệt cũng đang chuẩn bị đi đâu đó:

- Anh ra ngoài có chuyện gì à, đã đỡ sốt chưa?

- Hết rồi.

- Hết rồi? Nhanh vậy.~

- Anh tính đi đâu à.

- Ra ngoài cho khuây khỏa đầu óc.

- ~

- Em ra xe sao? Hành lý đâu.

- Chưa, bây giờ em đi mua ít hoa về làm quà.

- Để anh đi cùng em.

- Cũng được.

Đi từ đầu chợ đến cuối chợ mua hơn chục bó hoa. Chở về nhà nghỉ lấy hành lý , anh chở cô ra bến xe .

- Tạm biệt, em lên làm việc trước. Anh ở lại chơi vui nhá.

-Ừm.

- Anh quay về nghỉ cho khỏe hẳn đi. Nhớ uống thuốc.

-* gật đầu *

- Bái bai~~~

2h sáng, cuối cùng Lam cũng đã có mặt tại nhà. Mọi thứ thật yên tĩnh, không có gì làm, cũng không ngủ được. Đi xem phim cho dễ ngủ vậy, Lam có một tật xấu không bỏ được là sợ ma nhưng thích xem phim ma. Còn coi một mình vào đêm tối =]]. Căn phòng bật sáng đèn, phim đang tới hồi gay cấn, không tiếng động.

Reng.....reng.....reng.

-Áaaaaaaa...............Ôi mẹ ơi, cứu con. Huhuhu.........

Tên hiện lên trên màn hình là Tử Kiệt . Hơn 3h sáng rồi mà anh còn gọi cho cô làm gì, có chuyện gấp sao. Giờ thì không dám xem TV nữa rồi, cầm rì-mót tắt TV rồi nhấc điện thoại.

- Tiểu tổ tông à. Hơn 3h sáng rồi anh gọi em có gì không.

- Anh gọi xem em tới nơi chưa.

- Em đang ở nhà rồi, rất an toàn. Anh dọa chết em rồi.

- Vậy tốt rồi.

- Mà hơn 3h rồi sao anh vẫn còn thức.

- Anh lo không biết em đi xe như thế nào, nên gọi điện kiểm tra.

- ...........

- Thôi, em ngủ đi. Ngủ ngon.

Vứt điện thoại qua một bên, Lam ôm lấy trái tim đang đập loạn xạ trong lồng ngực, thiếu chút nhảy cả ra ngoài. Chuyện gì đang xảy ra đây, lời nói quan tâm này của anh sao lại khiến cho cô nghĩ lung tung như vậy chứ.

9h sáng, đêm qua cô thao thức không ngủ được. Mới nhắm mắt chưa đầy 2 tiếng đồng hồ đã bị tiếng điện thoại đánh thức. Bộ không muốn cô sống nữa hay sao.

Lam: A~ lô~~.........

Vi:Giọng gì như người sắp chết vậy mẹ.

Lam: Cho mày 30s, có gì nói ngay.

Vi: Chiều tao mang hàng mới qua cho mày test .

Lam: Ừ.

Vi: Sao nghe mệt mỏi thế.

Lam: Đêm qua không ngủ được.

Vi: Gì.....Một đứa ăn ngủ như mày mà cũng mất ngủ?

Tít.....tít....tít....

Vi:........

4h chiều. Vi dùng chìa khóa dự phòng vào nhà. * cạch* nhảy lên giường kéo chăn của Lam ra.

- Con kia , 4h chiều rồi. Mày tính ngủ đến lúc nào.

-...........

- Dậy, dậy mau lên.

- * rột... rột* Có mang gì qua ăn không?

-.......

Mệt mỏi ngồi bật dậy trên giường, quần áo xộc xệch, tóc tai rối tung, mặt mày lem luốc. Vi nhìn Lam giật giật khóe miệng:

- Rửa mặt, thay đồ đi rồi xuống bếp mà ăn.

Từ lúc đi vào phòng WC đến lúc ăn Lam cũng không nói một chữ nào. Vi không chịu nổi khi đang ở cùng con bạn thân mà nó câm như hến.

- Người đừng lặng im đến thế, vì lặng im sẽ giết chết con tim.~~~

-..................

- Ê....ê

-....................

- Chị Lam~, cầu xin chị hãy nói một lời.

-.................

- Mày có biết, mày im lặng nó đáng sợ như thế nào không.

-.................

- Còn đáng sợ hơn lúc mày chửi, mày đánh tao luôn đó.

-................

- Tao làm gì sai sao?

-...........* lắc đầu*

- Hay nhà dọn chưa sạch? Tao dọn lại liền * đứng lên*

- ...*lắc đầu * . Không phải.

- Vậy xảy ra chuyện gì?

-..........

- Bà dì tới hả?

- ........*lắc đầu *

- Thiếu tiền ?

-.........* lắc đầu *

- Mệt mỏi mày quá, mày không nói thì làm sao tao biết xảy ra chuyện gì mà giúp.

- Haiz~~~~~~

- Nói đi, có gì giúp cho.

-Có phải khi con người ta thiếu tình cảm , sẽ nhầm lẫn giữa câu hỏi thăm đơn thuần thành câu hỏi thăm yêu thương không.

- Hả?

- Ý là người ta chỉ hỏi thăm đơn thuần nhưng mình lại nghĩ họ có tình cảm với mình á.

- Không biết, tùy từng trường hợp.

-.........

-Xảy ra với mày à?

- Ừm~

-Đẹp trai không? * cười cười*

-Có.

-Thế mày có thích người ta không?

- Trai đẹp tất nhiên là thích rồi.

-Ai chả thích trai đẹp. Tao đang nói tình cảm , là tình cảm nam nữ á.

- * hít sâu* . Hình như tao thích người ta rồi.

- Động lòng rồi.?

-........* cúi mặt xuống *

- Ai, là ai có diễm phúc lọt vào mắt xanh của mày.

- Người này mày cũng biết.

- Ông Kiệt hả????

- *gật đầu *.....Ừm

- Sao mà mày nghĩ mày có tình cảm với ổng.

- Thì ổng quan tâm tao, 3h sáng hôm nay còn gọi điện hỏi xem tao tới nơi an toàn chưa.

- À~ Vì vậy mày mới bị mất ngủ đó hả.

- Ừm.

- *Phụt * .....Hahaha.

- Cười cái gì. Có gì buồn cười à.

-Nhưng chỉ như vậy mà mày nghĩ mày có tình cảm với ổng hả.

- Dạo này ở cạnh ảnh tim đập nhanh lắm.

- Đúng là lần đầu động lòng yêu .

- Giờ tính sao.

- Thế ổng có người yêu chưa.

- Chưa hỏi, chỉ nghe bà anh nói là chưa yêu ai bao giờ.

- Đù, tới nhà ông bà ảnh luôn rồi à.

- Bà mời tao tới chơi.

- Vl~ tới rồi sao, kể nghe coi.

- Thì tới đấy * ngưng lại*. .... Mà mày hỏi làm gì?

- Không kể thì thôi.

- Tính chuyện kia đi.

- Còn tính gì nữa. Mày có tình cảm với ổng, mà ổng chưa có người yêu. Cứ thế tỏ tình thôi.

- Có được không??

- Được hay không thì tỏ tình mới biết.

- Vậy á.

- Mà giờ ông Kiệt đang ở đâu.

- Vẫn trên Đà Lạt.

- Thế tính bao giờ tỏ tình.

- Chưa biết, để lấy tâm lý đã.

- Ừm, gắng lên để có người yêu .

★★★★★★★★♡★★★★★★★★★

8h tối:

- Mày cứ để hàng ở đây đi. Tao dùng thử rồi review cho.

- Nhanh nhá.

- Tao phải xem hàng như nào rồi mới nói được chứ. Phải nói đúng sự thật.

- Ai chả biết, bán hàng cần có uy tín.

- Tối ngủ lại đây không?

- No, phải về .

Vi nói thêm:

- Quà Đà Lạt đâu?

- Tao mua có hơn 10 bó hoa à. Mày lấy 3 bó về đi. Còn nhiêu mai tao mang qua hàng xóm với nhà bé Phượng.

- Ừm.

- Mà Phượng lên Tp chưa?

- Rồi, lên ngày hôm qua. Tao tính rủ hôm nay qua nhà mày luôn, nhưng nhà nó có chuyện.

- Thôi, để mai tao qua.

- Vậy tao về nhá.

- Ừm.

- Cố lên, bái bai.

- Bye.

Vi rời đi, Lam khóa cổng cẩn thận rồi vào nhà. Lấy kem dưỡng da mới ra dùng thử luôn. Nằm trên sopha:
Reng ....reng....reng:

- Hi. Anh Quân.

- Em lên Tp chưa.

- Rồi, mới lên hồi sáng sớm. Có gì không anh.

- À, cũng không có gì. 23/12 này là sinh nhật Tử Kiệt á. Muốn rủ em cùng anh tổ chức sinh nhật bất ngờ cho cậu ấy.

- 23 á. * nhìn lịch*. Nay đã 20 rồi.

- Ừm.

- Nhưng anh Kiệt đang ở Đà Lạt, chưa lên mà.

- Kiệt nói 22 cậu ấy lên rồi.

- Vậy được.

- Anh tính tổ chức ở đâu.

- Chưa biết nữa.

- Hay tới nhà em đi, cũng rộng rãi.

- Được chứ.?

- Tất nhiên.

- Vậy cám ơn. Để anh lên kế hoạch rồi nhắn cho em. Cũng chỉ cần đơn giản thôi.

- À mà có mời ai không anh.

- Cậu ấy có mình anh là bạn.

- Ít người chán lắm, em rủ mấy người bạn anh ấy cũng quen đến được không?

- Tất nhiên là được rồi. Càng đông càng vui.

- OK.

- Vậy em nghỉ đi. Ngủ ngon

- Dạ.

Lam nhắn tin rủ Phượng và Vi tới nhà để dự sinh nhật của Kiệt .

---------※--------

18h ngày 23/12.
Mọi người đã tụ tập đông đủ ở nhà Lam, chỉ chờ Hạo Quân dẫn Tử Kiệt đến.
Kính ...koong ....Lam chạy ra mở cổng:

- 2 anh tới rồi, vào nhà đi.

- Ừ <2>

Vừa thay dép, đặt chân vào nhà đã nghe tiếng hát chúc mừng.

- [ ALL ] Happy birthday to you.
Happy birthday to you.
Happy birthday-Happy birthday.
Happy birthday to you.
Chúc anh Kiệt sinh nhật vui vẻ.

Tử Kiệt mặt không cảm xúc , anh vốn không thích tổ chức sinh nhật. Là Hạo Quân nói Lam mời qua nhà có chút chuyện muốn nói nên anh mới qua đây. Nhưng cũng không thể im lặng, dù sao mọi người cũng đã dành thời gian ra tổ chức cho anh:

- Cám ơn mọi người đã tổ chức sinh nhật cho tôi.

- Là chị Lam làm hết á. Tụi em chỉ tới góp ăn ké thôi.

Phượng tiếp lời của anh. Vi nhìn qua Lam nháy mắt nói thêm:

- Đúng đấy, tụi em có biết làm gì đâu. Đồ ăn đều là nó làm. Cả cái bánh kem cũng là nó tự tay làm á.

Hạo Quân giật mình, anh nhớ là anh và Lam bàn kế hoạch chỉ gọi đồ ăn ngoài thôi mà . Sao giờ chuyển qua cô làm hết rồi.

- Bánh kem là em làm á Lam?

- Ừm, hahaha.......

- Bánh kem này ăn được không?

Hạo Quân trêu cô.

- Này......

- Chị tôi làm bánh ngon lắm đấy, anh không ăn thì thôi...

- Ơ....thì tôi đã làm gì....

- Hai người bắt đầu rồi đấy. Hôm nay là sinh nhật anh Kiệt , đừng gây chuyện.

Vi ngăn cản cuộc cãi vã sắp xảy ra.

- Mọi người ngồi xuống đi. Phượng cầm bật lửa ra châm nến đi em.

- Dạ.

- Anh Kiệt, ước đi.

Thấy Tử Kiệt thổi nến xong, mọi người đồng thanh cất lời:

- Sinh nhật vui vẻ.

- Cám ơn mọi người. Nhập tiệc thôi.

Hạo Quân:

- Hôm nay sinh nhật cậu, phải quẩy hết mình.

- Đúng vậy.

-Mấy em uống gì?

Vi: Em uống rượu với bia luôn=]]

Phượng: Em uống gì cũng được.

Hạo Quân: Vậy còn Lam, em uống gì.

- Em uống nước ngọt.

- Sao vậy, nay sinh nhật Kiệt, uống ly rượu cho vui.

Vi& Phượng: No...no...no.

Vi: Anh đừng cho nó uống một giọt bia hay rượu nào.

Phượng: *gật đầu* Đúng vậy, chị ấy không uống được mấy cái này đâu. Bị dạ dày nữa. Uống nước ngọt thôi.

- À~~

Vi: Lam nó có mấy chai rượu ngon lắm đấy.

- Mọi người uống không?

Tử Kiệt nãy giờ im lặng chưa lên tiếng, quay qua nhìn Lam:

- Em bị dạ dày không uống được rượu, sao trong nhà lại có.

- Lúc trước ba em mua về trưng. Mọi người chờ chút em lấy ra.

Hạo Quân: Không cần đâu, vừa nãy anh có mang qua rồi.

- Vậy nhập tiệc thôi.

★★★★★★★★★★★♡★★★★★★★★

10h30 tiệc tàn. Mỗi người nằm một góc, chỉ có Lam và Tử Kiệt là tỉnh.

- Có cần anh đưa Vi và Phượng về không.

- Thôi khỏi, để tụi nó ở lại đây ngủ luôn.

- Vậy, anh đưa Hạo Quân về trước.

- Dạ.

- Hôm nay cám ơn em, bánh kem ngon lắm.

- Anh thích là tốt rồi . * đỏ mặt*

- Vậy anh về đây.

- Đi cẩn thật. Bye.

Tiễn anh về, Lam khóa cổng, quay vào nhà lôi hai con bạn lên phòng ngủ. Xuống lại phòng khách dọn bãi chiến trường mà ba con ma xỉn kia bày ra. Dọn xong cũng đã gần 12h đêm. Mệt mỏi quay về phòng lấy đồ đi tắm rửa.

~ mong mọi người ủng hộ ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net