Chương 3: Buổi tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Sau khi mọi người ăn tối xong, hướng dẫn viên nói :
-Các anh chị có thời gian văn nghệ , tự túc, ai muốn đàn hát nhảy nhót gì cũng được ạ. Lên đăng kí với em nhé.Anh chị nào về nghỉ ngơi thì nhớ giúp em là sáng ngày mai 5h30 sáng chúng ta sẽ đi xe jeep ngắm bình minh nha . Anh chị nào trễ là sẽ không đợi , chuyến cuối cùng là vào lúc 6h30. Anh chị nào mệt thì có thể không đi. Nhưng 7h tập trung ở đây để ăn sáng nhé.
Nơi ăn tối là nhà hàng Hương Sen, nơi này lớn, khang trang, đồ ăn ngon, giá ổn, phục vụ chu đáo tận tình nên thường có rất nhiều khách khứa, các đoàn du lịch đến đây. Có 4 đoàn khác nữa, họ thay nhau lên hát ca, rất náo nhiệt.
-Cô có hát không ? -David hỏi Mi
-Thôi, tôi không có khiếu với âm nhạc!! Hahah- Mi cười
-Vân, hát một bài đi. -Simon nói với Vân
-Anh đàn đi, tôi hát cho. -Vân tưởng chừng như Simon không biết đàn, ra giọng thách thức.
-Được thôi. Đăng kí nha. - Simon cười nhạt .
-Anh thật sự biết đàn à?
-Tôi từ nhỏ đã học nhạc cụ rồi đó nha. Simon cười .

-Vậy....tôi đi đăng kí, muốn bài gì?
-Tùy cô vậy...
Vân hát thật sự không hay,nhưng đã nói vậy , cũng đâu thể nào rút lời được. Đành đi đăng kí.
Vân cầm mic nhưng tay run run. Lấy hơi, rồi nhìn sang Simon đang cầm Guitar nhìn cô cười.
-Bắt đầu thôi. Simon nói nhỏ .
Tiếng đàn ngân lên, êm tai , nhịp nhàng.
-Đến lượt mình hát rồi . Vân nghĩ
Tiếng hát của cô cất lên đã đánh tỉnh những cô gái bên dưới say mê đang quay rồi chụp hình Simon.
Cô vẫn cố gắng tự tin hát.
   Các cô gái bên dưới không ngừng lấy điện thoại ra quay Simon, chụp hình , rồi thán ngưỡng vẽ đẹp Á-Âu của anh.
-Tôi hát dở lắm . Xin lỗi anh.-Vân xuống sân khấu nói nhỏ bên Simon.
-Rất hay mà. -Simon cười nói
Vân ngại ngùng cúi mặt đi xuống, chẳng nói gì thêm.
-Này ai cũng quay phim rồi chụp hình 2 người đó . Haha-David cười
-Rõ ràng là chụp anh chàng đánh Guitar mà , chứ có ai quan tâm tới cô gái có giọng hát tệ như vậy đâu. -Vân chỉ cười khổ cho qua.
-Về chưa ? -Mi hỏi
-Ừ ! -Vân gật đầu
-Chào các anh nhé ! Mi và Vân vẫy vẫy  tay về phía họ.
-Bye.
Hai người ngoại quốc đi dọc trên con đường Đà Lạt, ánh đèn chớp nhoáng.
-Nơi này cũng đông đúc , nhưng không bằng Thượng Hải.
-Dĩ nhiên rồi . -Simon lườm David.
........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net