Chương 4: Bình minh của 2 người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-6h rồi Mi....dậy điiiii!!! Mau nào!!-Vân kéo tay Mi cố lôi cô xuống giường.
-Thôi, tao không đi đâu!! Tối qua uống vài lon , hơi đau đầu. -Mi nằm dài trùm chăn nói với Vân.
- Thôi nào, đi chơi mà.-Vân năn nỉ
Cốc cốc. Vân ....
-Là tiếng Simon....-Vân ra mở cửa
-Sao vậy ....? Vân hỏi
-Hai người có đi ngắm bình minh không? Tôi đi cùng nhé ! David lười biếng không chịu dậy, hôm qua thức khuya sử lý chút chuyện.-Simon giải bày
-Mi cũng vậy này. Tôi với anh đi nhé !
-Được.
Họ rời khỏi khách sạn, Simon mang theo máy ảnh, lén chụp Vân một tấm.
Vân mặc một chiếc áo crop top hai dây caro xanh biển nhỏ, mang quần thể thao đen và đôi giày trắng cột nơ.
Mái tóc xõa xoăn màu hồng thạch anh  dài mượt mà. Nổi bật làn da trắng mịn dưới nắng nhẹ buổi sáng.
Cô trong bức ảnh chụp lén của Simon cười rất tươi, nụ cười tan chảy cùng nắng sáng 6h15. Đẹp đến nao lòng.
-Simon!!! Xe jeep tới kìa!! Nhanhnhnh!!! -Vân kéo tay Simon chạy đến chổ nhà hàng Hương Sen, chuyến xe này sắp khởi hành rồi.
-May quá, không thôi phải đợi thêm chuyến nữa. -Vân thở phào
-Nhìn ống kính nào !! -Simon giơ máy ảnh ra
Vân cười lộ rộ hàm răng trắng sáng, một chiếc răng khểnh duyên dáng.
-Uầy, là Cannon EOS 5DS mà.....!!!-Vân bất ngờ nói.

-Đúng vậy, tôi mới mua, lần này mới mang đi chụp lần thứ 3 thôi.-Simon cười nói
-Giá thành rất mắc đó a~~
-Tôi giành giụm cũng hơi lâu....Có chút tiếc khi mua...Mà mua về, thấy đáng !! Hahah
-Tôi chụp cho anh nha!!-Vân háo hức muốn cầm thử máy ảnh
-Ok...
Simon cười mỉm, lấn ác cả nắng của tự nhiên. Mũi đẹp khó cưỡng,Vân đắm chìm trong ánh mắt dịu dàng, con ngươi màu xanh biển hơi có lệ hoen mi mắt dày, đậm và cong lạ thường.
Môi mỏng đỏ mềm mại. Simon có vẻ đẹp Á-Âu khó tìm.
-Đây , anh xem thử tôi chụp được không ? -Vân đưa máy cho Simon
-Đẹp lắm !
Tuy Simon chưa xem nhưng vẫn cười tươi vui vẻ nói với Vân.
Sáng nay, Simon mặc áo sơ mi trắng có thêu chữ A màu đỏ ở phía ngực trái. Quần tây 9 tấc màu ghi đơn giản. Mang đôi Nike Air trắng tinh.
-Anh đẹp trai thật!!-Vân nhìn Simon bằng ánh mắt đờ đẫn, cô chết mê với anh chàng đẹp trai đang ngồi đối diện mình. Buộc miệng nói ra lời thật lòng.
-Ha, thật sao!! Cảm ơn!! -Simon cười như một đứa trẻ khi nhận được lời khen.
Vân đỏ mặt , đảo mắt đi ! Nhìn ngắm phong cảnh.
Xe jeep ngừng lại tại một ngọn đồi. Họ từ đây nhìn xuống là một " rừng " hoa . Phong cảnh đẹp xiêu lòng. Mắt trời lên khá cao rồi. Hôm nay đến là đã trễ rồi.
-Đáng ra ta nên đi chuyến 5h30. Bình minh gì nữa. -Vân ủ rũ.
-Không có bình minh, ta có phong cảnh đẹp , ánh nắng đẹp và cả người đẹp nữa. Tôi chụp cho cô nhé . -Simon lần nữa cười tươi
-Đây, điện thoại tôi này! -Vân đưa điện thoại của mình cho Simon ý nói chụp phụ mình.
-Hay là chụp bằng máy ảnh của tôi ...
-Được sao?
-Dĩ nhiên rồi. Tôi rất sẵn lòng.
Cứ thế, Simon như nhiếp ảnh gia, Vân thì như người mẫu. Hết 10 phút để chụp ảnh cho Vân.
-Hay tôi chụp cho anh nữa. -Vân nói
-Được !!!  -Simon vui vẻ
Sau khi làm cả một''album'', họ quay lại xe để chuẩn bị về nhà hàng ăn sáng.
-Ối!! -Vân vấp phải viên đá
Simon nhanh tay đỡ lấy Vân.
-Không sao chứ !! -Simon lo lắng hỏi
-Cảm ơn anh. Hình như tôi trật chân rồi .....
-Cô có đi được không ?
-Được mà ...
Nhưng chưa đi được hai bước, Vân đã ngã vào người Simon.
-Xin ...lỗi....
-Tôi cõng cô!! -Simon ngồi xuống trước mặt Vân đưa lưng về phía cô
-Thôi, không sao. Anh đỡ tôi được rồi....
-Lên nào, mọi người đang đợi tụi mình đấy..
Simon cõng Vân một quãng đường.
-Anh ổn chứ.
-Cô nhẹ hơn tôi tưởng mà ....-Simon cười nói
Hai người đến chổ xe jeep, còn 2 người khách chứ đến xe. Họ đành chờ thêm chút .
-Đau lắm không ?- Simon quì một gối trước mặt Vân, tay cầm cổ chân cô xoa xoa.
-Không đau...á ...
-Vậy mà kêu không đau à ,....-Simon nhìn Vân ánh mắt lạnh lùng mà tình cảm.
Về nhà hàng Hương Sen
-Anh hướng dẫn viên.....-Simon đưa tay lên nói bập bẹ tiếng Việt
-Dạ? Sao vậy ạ?
Simon chỉ vào chân của Vân. Như hiểu ý, hướng dẫn viên nói
-Please wait for me! ( Chờ tôi một chút !)
Simon đặt Vân ngồi xuống ghế, hướng dẫn viên đưa cho anh một chai dầu thuốc, mùi gắt nồng nặc.
-Tôi tự làm được . -Vân cầm lấy chai dầu thuốc từ tay hướng dẫn viên .
-Dạ vâng.-Hướng dẫn viên đưa cho cô
-Tôi giúp cô.-Simon cầm lấy chai dầu thuốc, cởi giày cô ra , mở nắp chai , đổ một ít ra tay. Rồi bôi dầu thuốc vào mắt cá chân đang sưng tấy lên của cô.
Nhẹ nhàng thoa dầu thuốc cho Vân, Simon nghiêm túc không dám mạnh tay sợ cô sẽ đau.
-Xong rồi !! -Simon vội lấy khăn giấy lau sạch tay, mang giày lại cho cô. Hành động của anh nãy đến giờ khiến cho mọi cô gái ở nhà hàng đều ngang tị. Các chàng trai thì dòng ngó.
.........
=======


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net