CHƯƠNG 3: HỢP TÁC??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|BLINQ|

"Cảm ơn anh đã đến, anh đã xem qua hợp đồng chưa?" - Nikki, đại diện Như, làm việc với Steven.

"Anh xem rồi, mà có vẻ như công ty không coi trọng lần hợp tác này lắm nhỉ?" - Steven bắt đầu giở trò, liếc nhìn quanh chẳng thấy bóng dáng người con gái ấy đâu. Mấy ngày qua ở nhà, chẳng hiểu sao, lại rất tò mò về Như, sau lần gặp mặt ấy.

"Ý anh là." - Nikki biết, anh đang có ý gì.

"Xinh đẹp, thông minh như em, chắc chắn phải hiểu rồi." Steven cười, nụ cười làm đổ bao nhiêu cô gái.

"Anh muốn thoả thuận về cát xê?" Nikki không dễ bị lừa.

"1 năm 50 tỷ + 5% doanh thu. mà nghe nói công ty em doanh thu 1 năm 1 tỷ đô. Quá hời rồi còn gì. Anh đâu muốn thỏa thuận gì thêm." - Steven nhìn bản hợp đồng.

"Vậy anh muốn.." Nikki cạn lời

"Gặp Chủ tịch. khi nào gặp được, thì anh kí." - Steven ấn tượng với Như từ lần gặp mặt. muốn xem thử, cô gái này giỏi giang đến mức nào, có như thiên hạ đồn không. Cứ muốn, nhìn lại ánh mắt thu hút của cô.

"Dạ, hiện tại thì chủ tịch không có ở Sài Gòn, mình có thể ký trước. Mấy bữa nữa chủ tịch về, em sẽ sắp xếp một cuộc gặp gỡ cho hai người." Nikki khó xử chỉ biết làm theo chỉ thị. Như vì trọng lời nói của Ngọc, chấp nhận Steven là người đại diện, nhưng, tuyệt đối, không muốn tiếp xúc trực tiếp với anh.

"Vậy thì thôi, em cứ giữ lấy. Khi nào chủ tịch về, mình nói tiếp." anh đứng dậy, ra về.

"Anh, mình có thể bản thêm mà." Nikki lo lắng, nếu như trễ kế hoạch.

"Em nói lại với Chủ Tịch đi, khi nào Chủ Tịch sẵn sàng, thì anh sẽ quay lại. Chào em." Steven lạnh lùng rời khỏi BLINQ.

Anh đi rồi, Như mới xuất hiện, qua cuộc họp online vì cô đang ở Hà Nội giải quyết một số vấn đề cá nhân. Càng ngày, cô càng khó chịu với thái độ làm việc của anh. Quả đúng như người ta đồn. "Thôi, chảnh vậy thì tìm người khác."

"Thôi, hay chị ra gặp ảnh đi chị. Em thấy ảnh phù hợp với dự án lần này của mình mà." - Thơ năn nỉ

"Chị, chị coi nè, em vừa dùng nick giả, đăng tin lên mấy hội hóng hớt của showbiz "tin mật, Steven Nguyễn sẽ thay thế LMH trong chuỗi dự án mới của BLINQ", chưa đầy 10 phút, mà cả triệu lượt tim với comment, hầu như đều ủng hộ." Nhi phấn khích "nè, nè, chị coi đi."

"Thì tụi fan girl, liên quan gì, tìm người khác đi, không hợp đâu." Như vẫn giữ nguyên quan điểm rằng anh không hợp với dự án lần này.

"Tìm ai nữa giờ chị, ai chị cũng chê." - Nhi lắc đầu.

"Chuyện của các cô, đi tìm đi." - Như bỏ ngoài tai "Mời Song Luân, Anh Tú của Nhi cũng được, ai cũng được, không phải ông đó là được."

"Thiệt hả chị, mời Anh Tú của em hả?" Nhi vui ra mặt

"Bây giờ mở cuộc thi đi, cho mọi người chụp, xem ai hợp với sản phẩm nhất thì mời." - Nikki ra ý kiến.

"Sao cũng được, làm lẹ đi, còn hơn 1 tháng nữa thôi." - Như nói.

"Vậy, 2 ngày nữa nha, em book vé lại cho chị." - Nikki sắp xếp.

Như định kỳ, hội của Steven lại tập trung tại De.Rosie vào một buổi tối, không trăng, cũng chẳng có sao. Hôm nay anh đi một mình, chẳng có nhu cầu ngồi với cô gái nào, trầm tư hơn bình thường.

"Ủa sao vậy mày, bé Nhi đâu?" - Hảo thắc mắc, chưa tới 1 tuần mà.

"Tao giống mấy đứa nhai lại lần 2?" Steven thở dài. Thật ra hôm nay là ngày kỉ niệm của anh và người yêu cũ... Mối tình đầu mang cho anh nhiều thương đau. Vậy nên, sau mối tình đó, anh khép mình lại, lao đầu những cuộc ăn chơi, chỉ để khỏa lấp nỗi đau ấy. Có ai nghĩ, người đàn ông lịch lãm này, từng bị người mình yêu nhất đời, quay lưng....

"Thôi, buồn gì mà buồn, uống đi ba." Đăng nói "Ủa rồi mà kế hoạch với BLINQ sao rồi?"

"Phải lên chụp test thử." Steven nhẹ nhàng nói sau khi uống hết ngụm Chivas.

"Ủa sao, tưởng cỡ mày chỉ có ký thôi, cast nữa?" - Hiếu nói

"Ừ, tao đòi gặp bà chủ tịch mới kí, mà đúng là không vừa gì." Steven lại nở một nụ cười lạ lẫm khi nói về Như, anh thật rất tò mò về cô. Đó giờ, chắc là chưa ai thoát khỏi sức hút của anh, nên giờ, khi cô một mực làm khó, anh mới thấy thú vị..

"Êi, đừng nói mê bà chủ tịch, bậy đó con." Đăng cười.

"Mày nghĩ tao chơi máy bay á? 16 năm mà phải không? Tao không cướp vợ người khác." nghĩ cũng đúng, đúng là anh có nhiều lùm xùm tình ái, nhưng chưa từng dính với ai đã có người yêu. Anh chưa từng và cũng không muốn ai chịu nỗi đau nhưng mình, 10 năm trước. 

Uống một lúc, Steven đã bắt đầu say, anh chếnh choáng đi ra ngoài thì vô tình đi ngang phòng VIP của Khương Ngọc, thấy Ngọc đang vui vẻ bên một cô gái."Hoá ra bà chủ tịch lừng lẫy, bảo không ở Sài Gòn, mà giờ lại ngồi đây, hoá ra là lý do cả." Nghĩ đó là Như, Steven bước đi, trong lòng, chẳng hiểu sao, lại khó chịu...

Về nhà, anh nằm dài trên chiếc giường mà ngày đó, cô vợ sắp cưới của anh, cứ đi ngang hàng đồ cưới là níu anh lại. Nước mắt anh rơi, đau không, đau chứ. Cứ nghĩ ngày hạnh phúc nhất, ngày anh cầu hôn, cô sẽ vui vẻ đồng ý, vì họ đã yêu nhau 4 năm cơ mà, trải qua bao nhiêu năm tháng hạnh phúc cùng nhau ở Mỹ, khi không có gì trong tay, khi phải xa nhà, vậy mà...

Điều anh nhận lại không phải là "Em đồng ý" mà là "EM CÓ THAI VỚI NÓ RỒI." Anh hụt hẫng, đau lòng, rằng cô đã phản bội anh, rằng cô đã không thể chờ anh như lời cô đã hứa. Nỗi đau đó, 10 năm rồi, anh vẫn đã quên được đâu. Từ đó về sau, với anh, tình yêu hay kết hôn, đó là chuyện hoang đường, làm gì có ai yêu ai mãi được, chung quy rồi cũng vì tiền.

8 sáng, một ngày thứ hai nắng chói chang, những mỹ nam hàng đầu của showbiz đã đến đúng hẹn vì mức lương kỳ này, không hề nhỏ, không chỉ có thể đổi đời mà còn có thể nâng danh tiếng của họ lên vài bậc.

"Em mời các anh sang đây chuẩn bị." -Sún, học trò cưng của Nikki, theo cô cũng được hơn 6 tháng để học về các quy trình điều hành một công ty, và cũng hay phụ giúp các phòng ban khi cần. "Trai đẹp không mấy chị ơi."

"Tao méc thằng Phương bây giờ, con nhỏ này." - Nhi chọc, cô cũng không thể kiềm chế được bản thân, trước những nam thần trong truyết thuyết, đều đang có mặt ở đây.. "Ui da đau"

"Ai làm gì mà bà đau." - Sún ngơ người.

"Nè, bà nhỏ này nè." - Nhi chỉ vào bụng, sau 6 năm yêu nhau, cuối cùng, kết tinh tình yêu của cô và Anh Tú cũng đã xuất hiện

"Ờ quên, quên cháu em, ngoan nha con. Xong kỳ này, bác Như vui là mẹ con khoẻ liền." Sún dỗ dành em bé trong bụng Nhi.

"Chủ tịch về, chủ tịch về." Một bạn nữ trong công ty thông báo khiến mọi người tập trung vào khâu chuẩn bị.

Steven lại hướng mắt nhìn ra cửa, cuối cùng thì bà chủ tịch này cũng chịu xuất hiện. Cô vừa đáp chuyến bay sớm nhất về Sài Gòn. Đêm qua vì phải hoàn thành tất cả công việc, nên cô đã.. một đêm không ngủ. Nhưng tuyệt đối, cô không cho phép ai nhìn thấy sự mệt mỏi của mình, đã đeo một chiếc kính bảng to trong bộ sưu tập mới nhất của Gentle Monster, mặc một chiếc đầm xoè nhẹ nhàng màu kem, khoác một chiếc blazer đen cá tính và điểm xuyến là chiếc dây nịt, phụ kiện và giày cao gót đến từ nhà mốt lừng danh, YSL. Cô xuất hiện sang trọng, nhưng mà,... đâu phải cô gái tối qua anh thấy bên cạnh Ngọc. Hay do anh nhìn nhầm? Mà nói nhìn nhầm cũng không đúng, cô gái đấy, quả thật rất giống Như. Nhưng mà, đâu có hình xăm dưới chân, như Như... Anh vội trấn tĩnh bản thân, làm sao có chuyện đó được, làm sao Ngọc lại là người như vậy được...

"Chủ tịch." Nikki đặt vào tay Như tài liệu của buổi cast hôm nay.

Lật vài trang, cô đứng dậy khi đồng hồ vừa đúng 9h. "Chào mọi người, đầu tiên cho tôi tự giới thiệu, tôi là Khả Như, chủ tịch của BLINQ. Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đến tham gia buổi trải nghiệm dòng sản phẩm cao cấp mới, sắp ra mắt của công ty. Cũng xin lỗi mọi người là vì một số lý do sức khỏe, tôi phải đeo kính trước mọi người. Biết là có thất lễ, nhưng mong mọi người thông cảm. Hôm nay, các bạn cứ thoải mái, cứ xem nó như một ngày đi chơi, chụp ảnh bình thường thôi. Yêu cầu của tôi không quá cao, đều được đính kèm trong email casting. Hy vọng là chúng ta sẽ hợp tác tốt và tìm được người đại diện tiếp theo cho BLINQ tại Châu Á. Cảm ơn mọi người."

Đã lâu rồi, Steven chưa bị ai thu hút như hôm nay. Người đẹp, nhà đầu tư, diễn viên điện ảnh tên tuổi, hoa hậu, anh đều đã vài lần vui chơi qua, thế mà, lần này, một "bà chủ tịch" khó tính, lại làm anh mỉm cười, thần thái của cô, quả thật làm anh có chút rung động. Chưa kể, gương mặt thanh tú ấy, hôm nay, anh mới được nhìn rõ hơn, dù là, cô đã che chắn bớt bằng chiếc kính bản to đấy. Anh thật sự, muốn đến gần cô hơn một chút....Lạ lùng, người như anh, cũng có ngày này sao.. Đúng là cái gì càng khó có được, càng khiến người ta thèm muốn.

Rồi buổi casting bắt đầu, trước mặt Như đều là các nam thần của làm giải trí. Hôm nay chỉ đơn giản là buổi photo shoots để tìm xem ai sẽ là người hợp với sản phẩm nhất. Nhưng lại làm mọi người hồi hợp, lo lắng nhất, vì "bà Chủ Tịch" thật sự, không hề đơn giản. Ngồi sau màn hình, Như trầm lặng, tập trung cao độ.

Đã hơn 3 tiếng rồi, vẫn chưa tìm ra được người hợp mắt cho dòng sản phẩm lần này. Như thật sự, rất lo lắng, nhưng lại không dám để lộ ra cảm xúc của mình.

"Tiếp theo là Anh Tú của Nhi, anh Song Luân rồi tới anh Steven nha Sún." Nikki nói để cô bé sắp xếp.

"Gì mà sắp mấy anh trai được nhất với nhau vậy má." Thơ than trời, tim cô rung rinh từ đầu buổi cast.

"Thôi đi, mấy bà thôi đi, thấy trai đẹp làm tươm tướp hà." Nhi đột nhiên e lệ lạ thường, lúc đầu còn bị các anh thu hút lắm mà..

Như xoa bụng Nhi như một thói quen "phải rồi, ba con ngồi ngay kia mà bé hả. Ngoài ba con ra, trong mắt mẹ con, đâu còn ai nữa."

Steven bước lại gần vị trí cô hơn, để chuẩn bị cho buổi chụp ảnh. Đúng lúc nhìn thấy nụ cười kiều diễm, đáng yêu như hoa đó của Như, nghe thấy giọng nói ngọt ngào đấy.. đã làm anh nhớ đến một người, mà đứng hình mất vài giây.

"Em mời mọi người qua đây ngồi nha, anh Tú, chuẩn bị nha." Sún nói

"Tú ơi, lên đi Tú ơi." Người nhà nên Thơ, Nikki cổ vũ dã man

"Trật tự." Như nghiêm khắc "lúc nào chơi thì mới được chơi."

15 phút sau, "dạ cảm ơn anh, mời anh xuống ngồi chứ chị nhà đợi dữ quá rồi." Sún lắc đầu, nãy giờ Nhi ngồi đâu có yên, còn khiến Như bật cười mấy lần. Những nụ cười đó, vô tình sao lại lọt vào mắt một người, làm người ta ngẩn ngơ, không thôi dõi theo.

Tiếp theo là lượt của Song Luân, Steven có điện thoại phải đi ra ngoài.

Sáng giờ bận rộn, chưa ăn gì, hình như Như lại bị hạ đường huyết rồi, cô bắt đầu chóng mặt, nhức đầu. "Xin lỗi mọi người, mình nghỉ 10 phút nha." Cô bước nhanh ra ngoài đi rửa mặt. Những giây phút mệt mỏi này, cô không muốn ai nhìn thấy.

"Anh đang có việc em thấy không? Biết rồi! Đừng nhõng nhẽo nữa, tối về lên bar với anh." Steven đứng ngoài hành lang hút thuốc, nói chuyện với ai đó rất tình tứ.

"Anh mà còn phải đi casting á, công ty này quá đáng vậy, người yêu người ta đáng yêu vậy mà." Giọng nói nũng nịu của một cô gái lạ mặt.

"Thì công việc mà, em về đi. Ngoan." Hai người đang xích lại gần hơn thì..

"Xin lỗi, đây là khu vực cấm hút thuốc và cũng không phải là khách sạn, xin anh chị văn minh cho." Như là người không thích mùi thuốc lá, cô cực ghét đàn ông hút thuốc lá nơi công cộng. Đã vậy, là chỗ làm việc, còn tình tứ với một cô gái nào đó, mà cũng không phải là cô gái hôm trên bar. Chưa kể đã không có thiện cảm với nhau từ trước, Như càng khó chịu hơn. Dù trước đó từng nghĩ, sẽ cố cho anh một cơ hội.

"Xin lỗi chủ tịch, Ste không cố ý. Nhưng nói chuyện với người khác mà đeo kính đen, hình như cũng không văn minh cho lắm đâu nhỉ?" Anh tính tháo kính cô ra.

"Đừng có giở mấy trò rẻ tiền của anh ở đây. Nếu anh không nghiêm túc, xin mời về cho." Cô quay lưng bỏ đi.

"Hay nhỉ, có khí chất đó.. mà để xem.. được bao lâu.." Steven nghĩ.

Vào lại Studio "xin lỗi mọi người, mình bắt đầu nha." Với kinh nghiệm nhiều năm, chưa đầy 10 phút, Song Luân đã cho ra đời những tấm ảnh rất đẹp, rất thu hút. Từ đầu đến giờ, đây cũng được coi là bộ ảnh mà đạt được hầu hết các tiêu chí cô đề ra.

"Cảm ơn anh Luân, phía công ty sẽ bàn luận, và báo lại với anh trong thời gian sớm nhất." - Sún tiễn Luân ra cửa, rồi quay vào "mấy chị ơi, the last rồi."

"Save the best for last" Thơ hào hứng khi biết người tiếp theo là Steven "idol em idol em" cô hào hứng nói với Như. Nhưng đáp lại là sự lạnh lùng "Trật tự hoặc đi về."

"Sao á trời, cứ nghe tới tên người ta là bà căng dạ. Nói cho biết, không ai giống LMH hơn ổng đâu. Ghét của nào, trời trao của đó đó. " Thơ nói rồi trật tự ra một góc làm việc

"Bắt đầu đi." Hình như là cô ghét anh lắm rồi, nên anh là người đầu tiên suốt buổi hôm nay, cô không nhìn tới một lần.

5 phút sau, với bao nhiêu kinh nghiệm, "xong rồi, cảm ơn anh nha." Sún nói với đôi mắt long lanh, cô bé cũng muốn xỉu như chị Thơ và chị Nhi phía sau "em sẽ báo cho anh sớm nhất."

"Khỏi báo, LOẠI." - Như nhẹ nhàng nói, rồi cầm chiếc túi Dior Tote gần 100tr, bước ra khỏi phòng trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

"Anh đừng có nghe chủ tịch, có thông báo chính thức em báo anh nha." - Nikki cũng hết hồn, chạy theo Như. "Chị, chị." Nhưng Như đã lái xe đi mất.

Trên tờ note để lại, cô đã có sự lựa chọn cho mình, là Song Luân. Dù quả thực trong tâm cô, Steven phù hợp với sản phẩm lần này hơn, thần thái, khí chất, lịch lãm hơn, nhưng với chừng đó scandal và câu chuyện lúc nãy cô thấy, tốt nhất là không nên hợp tác với nhau. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net