6. Từ bỏ thôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay khi ngủ dậy, Văn Toàn đã rời đi rất sớm. Cậu rủ Hải Con ra ngoài đi dạo. Hôm nay cũng là ngày xả trại của đội nên cậu đã quyết định cùng Hải Con ăn chơi nguyên ngày.

Cũng chẳng hiểu vì sao, vì lí do gì cả Hải và cậu cũng đều không muốn trở về khách sạn ngày hôm nay. Cả hai cứ đi hết nơi này đến nơi nọ, xem phim, ăn uống, cà phê, đi nhà sách.. Cứ đi như thế đến hết ngày.

5h chiều, cậu và Hải cũng vào một quán cà phê. Hai người bọn họ cứ ngồi im lặng như vậy nhìn dòng xe tấp nập chạy ngoài đường. Cậu chọn cho mình một ly cà phê nguyên chất, đắng ngắt. Chẳng hiểu từ lúc nào, cậu lại thích uống cà phê không đường như vậy.

"Anh đang có chuyện buồn, đúng không ?"

Chợt Quang Hải lên tiếng, phá tan bầu không khí im lặng.

"Sao em biết?"

"Nhìn vào mắt anh"

Đúng.. Hôm nay mắt Văn Toàn rất buồn, một nỗi buồn chẳng thể tả được.

"Ừm"

"Kể em nghe nào"

"Thất tình"

"Anh Hải ?"

"Ừ"

"Thế nên nguyên ngày hôm nay anh muốn tránh mặt, không về khách sạn?"

"Chắc thế"

"Anh Hải thích anh Đức đúng không ?"

"Ừ, sao em biết"

"Em đoán"

"Anh thích anh ấy bao lâu rồi ?"

"3 năm"

"Trong khoảng thời gian đó..anh không biết anh ấy thích Đức sao ?"

"Không, không hề. Anh chỉ mới biết ngày hôm qua. Anh ấy chẳng bao giờ cho anh biết điều gì cả, những điều anh biết đều từ người khác nói"

"Có những người thật lạ, chẳng thích người ta mà cứ gieo hi vọng cho người ta."

"Có những người còn lạ hơn, biết rõ chẳng thể làm người ta yêu mình nhưng vẫn cố chấp"

"Ừ, lạ thật anh nhỉ "

"Còn em cũng đang buồn đúng không ?"

"Không phải là buồn, mà là rất buồn"

"Vì anh Trường?"

"Anh đoán gì cũng đúng!"

"Anh đã khuyên rồi, sao chẳng chịu buông"

"Vậy anh đã buông được chưa..mà nói em"

Ừ, Quang Hải nói đúng rồi. Cuộc tình của anh..anh còn không buông tay được thì lấy quyền gì khuyên ngăn cậu ? Nực cười quá nhỉ ?

"Hôm nay anh chưa buông được.. Nhưng ngày mai.. Chắc chắn anh sẽ từ bỏ"

"Vậy chắc em cũng nên buông .. Chứ đau quá rồi em chẳng chịu nổi nữa"

"Ừ buông thôi, anh và em cùng nhau từ bỏ"

*

Từ bỏ thôi, níu kéo làm gì người chẳng thương ?

Từ bỏ thôi, cố nắm làm gì cho tim xước ?

Từ bỏ thôi, đừng vì cố chấp mà tự làm mình thương tổn !

Từ bỏ rồi, em sẽ thấy bình yên. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net