Chương 3. Sunshine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dành tặng Tanya034702 cùng mối tình của con nhỏ bị nó phũ không thương tiếc XD

Note: Tui đã cố tưởng tượng nếu bà đồng ý thì sẽ ntn:) Nhma... ahihi:))

Tác giả xin được đổi tên một số nhân vật để bảo đảm sự riêng tư:)

Có rất nhiều chi tiết tác giả tự tưởng tượng ra, nhưng cũng có những chi tiết tác giả lấy từ sự thật ngoài đời khiêng vô trong truyện:) Mọi người thử đoán xem:D?

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cô chạy, chạy mãi, rồi ngã gục lúc nào không hay.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

- Hơ...

Tiên Nhi nhíu mày. Mình đang ở đâu đây?

 - Mày lại ngủ gục hả:)? May là mày ngồi cuối lớp đó, không ông thầy đã cho mày lên đoạn đầu đài rồi:)

- Hễ ~ Vậy tao vừa ngủ gục hả?

- ...

- Ahihi...

Vậy ra hồi nãy là mơ à...

Cô nhíu mày lẩm bẩm. Thật tình... phải sửa mới được. Chỉ vì cái tính mê ngủ của cô mà cô biến thành học sinh có thành tích bết bát nhất lớp! Thật sự đấy, không vui!!

- Tuần sau mày đi du học rồi đúng không?

Cô bạn thân của Nhi hỏi với quả giọng rầu rầu. Nhy cũng chỉ biết lắc đầu bất lực. Ai bảo bố mẹ cô tự nhiên nảy ra ý định đi định cư ở Canada làm gì? Tất nhiên cô chẳng vui vẻ chút nào khi phải chuyển trường, đặc biệt là một ngôi trường toàn những người học giỏi, bắn tiếng Pháp vèo vèo và cao lòng khòng như cái cột điện....

- Chịu.

Tiên Nhi đập đầu cái rầm xuống bàn khiến đám bạn xúm lại hỏi han ( cà khịa) các thứ.

Thứ hai tới chắc buồn lắm đây...

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiên Nhi lặng lẽ nhìn xung quanh ngôi trường. Ấn tượng đầu tiên của cô là nó cực  kì rộng. Và ấn tượng thứ hai là nó cứ như mê cung vậy.

Không lâu sau đó, suy nghĩ của cô đã được kiểm chứng.

Đi lòng vòng mãi chẳng thấy lớp, cô cứ nghĩ thôi chắc toang cmnr. Nhìn xung quanh, cô cảm thấy mình cần phải hỏi ai đó về đường đi lối lại trong cái ngôi trường khủng khiếp này...

Thế là Nhi rón rén lại bắt chuyện với một cô gái.. ừm, hơi "tomboy" một chút, có chiều cao cô cảm thấy có thiện cảm nhất trong đống người xung quanh...

- H..hi? Would you help me?

Cô gái đó quay sang nhìn Nhi. Rồi cười toe toét.

 - What can I do for you?

 - Can you show me the way to class 8a10?

Đáp lại cô là nụ cười sáng chói cùng với một cái bật ngón cái.

 - New student, right?

Cô gái vui vẻ bắt chuyện. Nhi gật đầu.

 - I'm Aphronite. How about you?

 - I'm...Tiên Nhi.

Cô gái ngạc nhiên hỏi.

 - Vietnamese?

Nhi tiếp tục gật đầu. Để rồi ăn một cú sốc khi nghe cô gái kia reo lên mừng rỡ nhưng bằng tiếng Việt:)

 - Bà cũng người Việt hả?? Hế lô nha đồng hương!!

 - ????

Nói chung, cô đang cực sốc.

 - Bà học lớp 8a10 đúng hơm?? Vậy tụi mình học chung rồi!

Thêm một cú sốc lớn lao cho Nhi.

Cô chưa kịp nói thêm gì đã bị lôi đi. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

RẦM!!

Tiếng cảnh cửa lớp học được Aphronite báo thủ đạp bay đánh cái "rầm" vào tường lớp học.

 - Hey everyone!! We have new student today!

Cả lớp đang ồn ào đột nhiên im bặt. Rồi lại nói chuyện tiếp, như thể họ đã quá quen với chuyện này - tất nhiên là vẫn có một số người tò mò nhìn Tiên Nhi.

 - Chị làm cái gì vậy? Báo vừa thôi!!

Một cô gái hao hao giống Aphronite đứng chống nạnh nhăn nhó.

 - Mà vụ có học sinh mới là sao?

 - Học sinh mới tên Tiên Nhi, cũng người Việt như mình á.

Aphronite híp mắt chỉ Nhi hiện đang lấp ló ở cửa lớp.

 - Đây là Ichor, em gái song sinh của tui!!

Tới lượt Nhi ngạc nhiên. Song sinh sao?

- Chào nha Nhi. Bà có bị dọa sợ bởi bà chị tui không? Nếu có thì tui thay mặt bả xin lỗi nha:))

Ichor vừa trả lời vừa liếc liếc Aphronite, nở nụ cười cà khịa.

Và sau đó, Nhi cũng chỉ biết đứng nhìn hai chị em gây gổ với nhau.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tuần thứ nhất.

Đã qua một tuần. Tiên Nhi vẫn cảm thấy khá lạ lẫm... Tất nhiên cả hụt hẫng nữa, vì cô có cảm giác lạc lõng trong một đám người không quen không biết. Cô nhớ trường cũ, nhớ bạn cũ, nhớ cả thầy cô nữa..

Nhưng đành chịu.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tuần thứ 3 Nhi học ở ngôi trường này.

Tất nhiên, cô vẫn có hơi áp lực chút chút, nhưng cô đã cảm thấy ổn hơn - một phần là nhờ Aphronite  giúp đỡ. Cô thật sự rất yêu quý người bạn mới của cô.

--------------------------------------------------------------------

Đã được ba tháng.

Nhi đã làm quen với nhiều bạn trong lớp, và đang cảm thấy rất thoải mái.

Chỉ trừ một điều....

Cô cảm giác, dạo này tình bạn của cô và Aphronite hơi kì lạ.

Bây giờ, cứ mỗi khi thấy ai đó lại gần, có những hành động thân mật như ôm, nắm tay với Aphronite thì cô lại cảm thấy khó chịu.

Hơn nữa, mỗi khi không có Aphronite bên cạnh thì cô cứ cảm thấy bứt rứt không yên.

Đầu cô bị sao ý nhỉ?

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Năm tháng trôi qua. Tiên Nhi hiểu ra rồi.

Hiểu ra rằng, cô thật sự không thể sống nổi khi thiếu Aphronite, rằng cô thật sự yêu cô lớp trưởng bất ổn này rất nhiều.

Nhưng liệu Aphronite có cảm gì với mình không? Hay cô ấy chỉ xem mình là một đứa em gái, không hơn không kém?

Đầu Nhi tràn ngập suy nghĩ. Mấy câu hỏi cứ xoay vòng, xoay vòng.

Mong là có nhỉ.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Một năm.

Vâng, đã tròn một năm từ khi Tiên Nhi theo học ở ngôi trường này rồi. Và Nhi vẫn mang theo mình bóng hình của người cô thương.

Cô quyết định, một ngày nào đó sẽ thổ lộ lòng mình với Aphronite. Nhưng cô vẫn hơi thấp thỏm.

Nếu cô ấy từ chối, thì mình còn giữ được tình bạn với Aphronite không?

Dù gì mình cũng mới học với cậu ấy có một năm thôi mà.....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hè.

Những ngày hè gió thổi man mát, lâu lâu trời sẽ hơi lạnh một chút, dù có một tí thôi. Nhi ngày càng lo lắng. Sắp hết năm, và tới năm sau trường sẽ chia lớp. Hơn nữa, 3 tháng hè này có lẽ cô sẽ nhớ Aphronite dữ lắm.

Nhi quyết định tỏ tình.

Cô rụt rè bật màn hình chat giữa hai người lên, rụt rè gõ mấy chữ " Tui thích bà."

Hít một hơi thật sâu, cô nhấn nút sent.

Tiên Nhi chờ tin của Aphronite rep lại, hồi hộp cả ngày.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nửa đêm.

00:00

Điện thoại con tác giả bỗng rung lên. Dòng tin nhắn của con bạn Tiên Nhi của nó đập nó dậy từ giấc ngủ không mấy ngon lành.

Ngồi bật dậy, nó chộp lấy điện thoại. 

Mấy dòng tin nhắn hiện ra

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Con nghiện - 00:00

Ê

Vào meet ko.

You - 00:02

  Vụ gì? Bộ nhỏ Aphronite rep m rồi hả?

Con nghiện - 00:02

You - 00:02

=))) Ê hóng nha. Kể nghe coi. Nó đồng ý ko:)?

Con nghiện - 00:04

 Không.

You - 00:04

:D?? rìa lý=)Đùa không vui>:)

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Và sau đó, con tác giả đã thức cả đêm call với con bạn tội nghiệp của nó. Tiên Nhi khóc, khóc rất nhiều, đến nỗi con tác giả cũng buồn lây. Chắc phải nhắn lại cho Ichor hỏi rõ thôi... Chứ hỏi Nhi thì nhận lại được có tiếng khóc thảm thiết. Còn nếu hỏi Aphronite thì....

Ờm.... thôi đi ha.

Thắc mắc vì sao tác giả quen Ichor và Aphronite?

Tự đoán:)

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mấy ngày sau.

Con tác giả này đã cực sốc khi thấy Nhi nói rằng nó quyết định từ bỏ.

Bỏ gì? Tất nhiên là Aphronite.

Càng sốc hơn nữa khi thấy Tiên Nhi bật mode dui dẻ hong quạo.


Con nghiện - 9:30

Ê ku=))

You - 9:30

=D?

Con nghiện - 9:30

T uncrush nó thành công rồi đó:)

You - 9:31

Tr oi cứu tui cứu tui, sốc vãi  cụ, trời  sập hả mậy:D?

Con nghiện - 9:31

Còn có m hetcuu thoiii=)

Lo uncr nhỏ Ichor đi là vừa

=))

You - 9:31

Có thích đâu mà bỏ=)?Nam mô 🙏                                                    

Con nghiện - 9:31

Á há há nghiện còn ngại XD
T sẽ đổi nickname m thành con nghiện=)

M đổi lại tên t đi, t hết nghiện r nha ku XD

You - 9:32

Im đe=)

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hết hè.

Tiên Nhi sang lớp 9, Aphronite cũng sang lớp 9, tất nhiên Ichor và tác giả cũng lên lớp 9.

Lớp học vẫn vậy. Quang cảnh ngôi trường vẫn vậy. Dường như tất cả vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi, trừ việc lớp học được sửa sang một chút, và lớp học sinh mới được tuyển vào.

Và cái phần "thay đổi một chút đó", bao gồm cả tính cách của cô bé Tiên Nhi.

Chẳng ai thấy  Tiên Nhi lẽo đẽo theo sau cô lớp trưởng quyền lực Aphronite nữa, mặc dù hai người vẫn chung một lớp học.

Cũng chẳng còn ai âm thầm lo lắng hay giãy nãy cả lên khi Aphronite làm một việc gì đó nguy hiểm nữa.

Tác giả, kẻ vừa mới chuyển sang Canada, học đúng cái trường mà cặp đôi tan vỡ này học, vô đúng cái lớp mà Aphronite cùng Tiên Nhi đang học - tức là lớp 9a10, cảm thấy chẳng biết rốt cuộc mình hên hay xui. Xui là vì bản thân cảm thấy thật áp lực và phần nào có lỗi với con bạn, còn hên là vì.... ahaha, không nói đâu ~~

Tất nhiên, về phần hên thì Tiên Nhi biết lý do, Aphronite  biết lý do, và có lẽ Ichor cũng vậy, cho dù con tác giả này không rõ là con em song sinh của nhỏ lớp trưởng quyền lực có biết hay chẳng để ý.

Chẳng biết chuyện tình đứt đoạn này sẽ mãi mãi rơi vào quên lãng hay vết nứt trái tim của hai người sẽ gắn kết vào một ngày không xa, nhưng chúng ta rồi sẽ lớn, sẽ già, những kí ức về tình yêu thanh xuân sẽ vẫn đọng lại trong kí ức, như một kỉ niệm đẹp mang theo chút đau thương...

Xin dành tặng chương truyện này cho mối tình đầy trắc trở của đứa bạn tao, nếu mày còn buồn thì đừng buồn nữa, còn không buồn gì cả thì càng tốt:D (cho dù chắc là mày không đọc được chương này đâu^^)

Mãi iu:) 💖💖

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Và đây là một chuyện tình có thật=)

                                                                                                             7 . 10 . 2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net