MỘNG TÀN (TỈNH 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa tạnh rồi! Tạnh rồi! Đã tạnh rồi!
Phố thị thôi không còn đua chạy vội
Giữa dịu nhẹ của đất trời sập tối
Xem đèn đường muôn lối nhấp nháy giăng.

Đời phù du vạn nẻo có vui chăng?
Khi ốm đau là vài viên thuốc đắng
Cả cuộc đời nêm chi nồi canh mặn
Lại nêm hoài, nêm mãi chẳng nhạt đi.

Mưa tạnh rồi! Nhanh chóng. Chẳng mấy khi...
Ta lại say giữa lạc loài bỉ cực
Có mấy khi đời đẹp như mị thực
Mộng tỉnh rồi! Đời cũng hết, có khi...

-Vũ- 011017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net