Chap 1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Các vị khách ngạc nhiên, họ nhìn kẻ đã ném đĩa trứng đó. Là cô gái bồi bàn vừa nãy.

" Ông còn đòi hỏi cái gì hả ? Tôn trọng khách hàng thì tôi đã xin lỗi và khắc phục rồi. Bố mẹ tôi có biết dạy con nên tôi mới được như bây giờ."

" Sao cô dám .... cô to gan đấy!! Dám hất đĩa trứng bẩn thỉu này vào người tôi !!?- Tên đó tức giận hét lên.

" Khách hàng như thế thì ma mới phục vụ. Kiêu ngạo, ăn vạ, xúc phạm đến bố mẹ người ta thì chưa ăn đập là may đấy." 

Thư cũng không chịu thua kém.

"Tôi sẽ báo ông chủ ở đây." Vị khách đe dọa.

" Tôi thách ông đấy, thích thí xin mời. :P"

Bích Lam từ trong phòng bếp nghe ồn ào thì chạy ra ngoài. Thấy có một người đàn ông đi qua với đám người như điệp viên. Hắn ta quay mặt về phía cô. Bích Lam bất động, sợ hãi.

" Tổng.... Tổng tài... Hàn... Hàn Thiên Lâm...?!"

Tổng tài ra hiệu cho cô im lặng còn mình thì vẫn đứng theo dõi cuộc đấu khẩu giữa Thư và vị khách nọ. Bích Lam chết trân, đơ người không biết phải làm gì: đánh động cho Thư hay là báo cho bà chủ. Trong lúc Lam đang nghĩ ngợi thì Thư vẫn đôi co, mọi người dần tản ra tiếp tục công việc của mình. Thấy cuộc chiến này có nguy cơ không chấm dứt, tổng tài bước vào quán khiến ai cũng để ý trừ Lam.

" Chào ông! Tôi là tổng tài Hàn Thiên Lâm." Tổng tài mở lời cười nói.

Thấy vị tổng tài lễ độ phải phép, vị khách kia được thể lấn tới.

"Hóa ra là vị tổng tài 'lừng ranh' của khu vui chơi hả?! Được lắm! Ông coi nhân viên của ông kìa. Cô ta khinh thường tôi đó!"

"Ông bớt giận, nhân viên có lỗi là tại tôi. Tôi thay mặt xin lỗi ông." 

Vị tổng tài trẻ vẫn niềm nở.

Ông khách ngạo mạn kia bỏ ra ngoài chả thèm nói lời nào. Thư tức giận, đang định hành xử thì có người chen vào. Cô nhìn người con trai trước mặt với ánh mắt thù ghét.

"Anh...!! Sao tự nhiên anh?! Anh thì liên quan gì mà chen vào? - Thư hậm hực.

"Cô... cô giỏi lắm !!! Cô nghĩ cô là ai mà đòi lên mặt với tôi?! - Lâm cũng đối đáp lại.

Thư chuẩn bị nhảy vào thì chị Bích Lam kéo Thư vào trong bếp thì thầm với vẻ sợ sệt, lo lắng. 

"Tổng tài Hàn Thiên Lâm đấy !!! "

" Hàn Thiên Lâm thì sao?! Anh ta sẽ ăn thịt chúng ta à ?!"- Thư ngây thơ chất vấn.

" Hầy! Em không biết ai là chủ cái Wonderland à? Chị đến cạn lời với em. Là Hàn Thiên Lâm. Nếu em mà dám gây sự anh ta là đuổi việc 100% nhé!"

Nói tới đây, Thư hốt hoảng.

" Hả ??? Đuổi việc á !??".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net