My youth

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

18 năm là thanh mai trúc mã, 3 năm cuối cấp của cuộc đời học sinh với những bước chân hoang mang, vội vã, tôi nhận ra một điều rằng : tôi đã thích cậu ấy, thích cậu ấy một cách chân thực, vô tư, trong sáng trong suốt quãng thời gian tươi đẹp ấy.

Nhưng cho đến khi tôi nhận ra, tình cảm ấy không đơn thuần chỉ là thích, cậu ấy đã không còn bên cạnh tôi.

Đi đến một phương trời xa xôi, cậu ấy để lại trong tôi bao nỗi nhớ khắc khoải. Đi không một lời báo trước, cậu ấy để lại trong tôi bao chơi vơi, hụt hẫng. Và lúc ấy, tôi mới nhận thức được rằng với tôi, cậu ấy là gì ?

Cậu ấy là một mối tình đơn phương thầm lặng đầy day dứt, sâu nặng của tuổi học trò.

"Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.

Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.

Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường."*

Nhưng đến cùng, là Trái Đất tròn, nên những người yêu nhau lại trở về bên cạnh nhau. Cậu ấy trở về bên tôi trong những ngày se lạnh đầu đông, cho tôi biết thế nào là đợi chờ hạnh phúc, cho tôi cảm nhận được hơi ấm của những cái ôm siết chặt, cho tôi say vị ngọt ngào trên môi hôn dưới trời xanh.

Ai bảo yêu đơn phương là không có kết thúc đẹp ? Chúng tôi đều là đơn phương nhau đấy chứ nhưng suốt bao năm ở cạnh nhau vẫn không nói được tình cảm của mình. Chỉ đến khi cảm thấy tình cảm bỗng chốc hóa mong manh như giọt nắng mùa hạ, như cánh hoa vô thường sẽ theo gió bay đi vô phương thì mới giật mình nhận ra rằng, hai người không thể sống thiếu nhau. Và những chuỗi ngày dài đợi chờ với khoảng cách hơn 12 giờ bay cuối cùng cũng được rút ngắn lại bởi những cuộc gọi video, những bức thư tay nhắn nhủ nhau chăm sóc bản thân.

Cuối cùng là ngày mà tôi khoác lên mình chiếc váy cưới bồng bềnh trắng muốt cùng cậu đang mặc bộ vest lịch lãm đứng trước cây thập tự giá và mỉm cười hạnh phúc nói "Con đồng ý".

Cuối cùng, tôi cũng đã có thể ở bên cậu, cùng cậu đi qua những năm tháng tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, sôi nổi và nhiều lúc tưởng chừng như đã không thể ở cạnh nhau thêm được nữa. Tiến thêm một bước là tình yêu nhưng lùi một bước thì không còn tình bạn và chúng tôi đã chọn bước tiếp chứ không phải dừng lại ở những năm tháng lưng chừng tuổi trẻ. Tuổi thanh xuân ấy, đáng nhớ lắm !

*Nguồn: Facebook.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC