Vancouver

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viết trong những ngày đông cảm xúc bất chợt ùa tới.

Vancouver bắt đầu trở lạnh, cả đường phố mấy ngày nay đều chìm trong hơi sương lành lạnh đặc trưng. Bầu trời vào mùa này cũng buồn tẻ hơn, và dường như nó luôn ấp ủ điều gì đó, điều nó muốn nói trong suốt những tháng hè không xuất hiện. Tôi nghĩ mình cảm nhận được nó.

Vancouver có tuyết rồi, nhưng không dày, đủ để cảm giác được mùa đông đã đến, chứ không làm con người ta phải rét căm căm. Tôi sợ lạnh, nên không thích đi ra khỏi nhà vào mùa Đông. Mặc dù bây giờ chưa thể gọi là Đông, nhưng cái sương giá len lỏi qua lớp áo đã báo hiệu cho đợt hàn khí sắp tới. Thực ra tôi đã quen với cái lạnh của Canada, dẫu rằng vẫn không thích ứng nổi mỗi lần chuyển mùa. Nói rằng không rét căm căm, nhưng đảm bảo sẽ lạnh hơn khi ở Việt Nam.

Vancouver có chút giống Việt Nam, ở chỗ nó cũng hay có mưa rào, có nắng hơi gắt nhưng không khiến tôi khó chịu như cái nắng thiêu đốt làn da con người như ở kia. Hai nước đương nhiên có sự khác biệt, chỉ là tôi đang cố dựa vào cảm nhận về thời tiết nơi đây để mường tượng ra không khí của Việt Nam mà thôi.

Vancouver gắn bó với tôi đã 5 năm trời, và khoảng thời gian này đã giúp đứa ì ạch về cách thích ứng như tôi hoàn toàn trở thành một "người bản địa" đúng nghĩa. Bỏ qua việc thông thuộc địa hình hay bạn bè hàng xóm, thì tôi hầu như đã thuộc lòng tất cả về nó như quê nhà của chính mình. Từ lịch sử xây dựng phát triển cho đến những thứ như các nhà lãnh đạo qua từng thời kỳ...đều dễ dàng kể ra vanh vách. Có chút kì diệu. Như là nó chảy trong huyết mạch từ thuở sinh ra rồi ấy.

Vancouver đẹp, tôi khẳng định. Nó có vẻ đẹp đan xen giữa thiên nhiên đặc thù của Canada và của vùng nhiệt đới, cũng lại có chút vẻ thanh tao nhẹ nhàng của các nước ôn đới. Vancouver tập hợp những điều mà một người ưa ngắm cảnh ưng ý. Mùa này nếu đạp xe quanh công viên, đi hiệu sách rồi rẽ vào một quán café để nhâm nhi và thưởng thức đường phố thì tuyệt khỏi hỏi. Và đó cũng là công việc yêu thích của tôi mỗi khi có thời gian rảnh. Thời tiết này vẫn còn ấm chán so với mùa Đông thực sự của nơi đây, và tôi không muốn phí phạm những ngày đẹp trời như thế chỉ để ngồi trong nhà than chán. Thực sự quá đáng tiếc cho những ai không được chiêm ngưỡng vẻ đẹp an lành của thành phố trong những thời khắc như vậy.

Vancouver, tôi không biết diễn tả cảm xúc của mình đối với nó như thế nào. Thành phố này vừa quen vừa lạ, vừa gần gũi nhưng cũng bí ẩn. Có nhiều điều tôi không thể biết hết, cũng có những điều tôi nắm rõ như lòng bàn tay. Với nơi này tôi có những kỉ niệm trọn vẹn với gia đình, được làm những việc chưa bao giờ được làm và học những điều chưa bao giờ được học. Việt Nam hay Canada trong tôi đều là một phần máu thịt. Không giống như quê nội ở Mỹ hay quê ngoại tại Anh, dường như mọi thứ ở hai miền đất tưởng chừng như trái ngược này lại khắc sâu hơn tất thảy. Cảm giác về cội nguồn hiện hữu rất rõ, nhưng hình như bây giờ tôi mới đủ trưởng thành để cảm nhận hết về nó.

Vancouver của Canada, chào đón tôi bằng mùa nắng tuyệt đẹp, yêu thương tôi bằng rừng phong mùa thu nhẹ nhàng, và khiến tôi sợ sệt mỗi lần tuyết đến. Có một quê hương đẹp đến vậy trong tôi đấy!

Cho một người bạn của tôi, mong cậu sẽ yên bình và hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC