Chap 3: Chiến đấu với bọn quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh trai!-Krixi.
Này ngươi nói gì vậy ta chưa từng có em trai nào cả-Nakroth.
Thì đúng rồi, sau khi anh mất tích thì em mới được bố mẹ nhận nuôi và luyện tập như vậy, thậm chí bây giờ anh chả là gì cả anh trai à.
Hắn ta rút ra câu lưỡi hái từ tay mình và chỉ vào Nakroth.

Mau lùi lại-Nakroth.
*Bùm*
Mọi thứ xung quanh đều bao phủ bởi khói.
Nakroth-Krixi.
Nakroth đẩy Krixi ra khỏi làn khói.
*Xoẹt*
Hô, vũ khí của anh đó sao.
Nakroth chặn cây lưỡi hái của hắn bằng cây kiếm gỗ phát sáng.
Hộc ...-Nakroth ho ra ngụm máu.
Nakroth-Murad.
Đừng lại đây-Nakroth.
Murad khựng lại.
Hãy để tớ lo vụ này-Nakroth.
Chậc-Murad.
Ko bao giờ-Murad xông vào tên quỷ kia.
*Keng*.

Thêm một tên quỷ nữa xông ra chặn murad lại.
Thêm một tên nữa sao-Murad.
Krixi cậu đi tìm chỗ trốn đi, tớ qua hỗ trợ cho Murad và Nakroth.
Được-Krixi.

Các ngươi đừng hòng xen vào cuộc chiến đó, hoàng tử sẽ giết chết tên đáng nhục nhã đó.
NGON THÌ NÓI LẠI XEM NÀO-Murad tức giận xông vào tên kia.
Tên đó né Murad một cách dễ dàng.
Ngươi ... quá chậm.
MURAD-Airi.

Vũ khí của anh chả là gì cả anh trai à-Tên đó khiêu khích Nakroth.
Vậy để xem, chính món vũ khí này sẽ giết chết ngươi-Nakroth.
Để ta nói cho ngươi biết đều này, lưỡi hái của ta được xuất thân từ sức mạnh của ta và cả tộc quỷ, ngươi nghĩ ngươi có thể làm gì với cây kiếm gỗ đó.
Cây kiếm này được làm từ thân của thần thụ tộc tiên và chính nó sẽ lấy mạng ngươi đấy-Nakroth nhếc môi cười.
Vậy để ta đốt cây cổ thụ đó của ngươi thành đống tro tàn-Tên đó xông thẳng vào Nakroth.

Trận chiến của Nakroth rất khốc liệt và anh đã thấm mệt dần.
Anh trai à hình như ngươi đã yếu hơn rồi thì phải.
Ngươi coi lại mình đi ... lo mà đánh đi chứ đừng nói nhiều-Nakroth.
Ngươi trở nên yếu đuối từ lúc nào vậy hả?.
Ngươi nói cái gì-Nakroth.

Airi ...-Murad.
Airi đỡ vết chém tử thần cho Murad.
AIRI-Krixi chạy ra.
Tên khốn-Murad lao vào tấn công tên kia.
Murad chưa kịp đụng vào hắn thì hắn đã biến mất.
Ảo ảnh sao-Murad.
Airi-Krixi.

À thì ra là vậy-Tên đó nói xong rồi biến mất.
KRIXI-Nakroth.
Thì ra là do tiên bướm này-Tên đó nắm lấy cổ krixi.
Bỏ ra-Murad.
Ngươi biến đi.
Tên đó tạo ra một vòng tròn đẩy Murad ra.
Mu ... rad-Krixi.
Sao cô lại làm anh trai ta ra như vậy hả?- Tên đó kề sát mặt krixi.
Cậu ấy ko phải của ngươi ... cậu ấy là Nakroth là bạn của ta-Krixi.
Vậy sao, vậy để ta tiễn ngươi-Tên đó giơ cây lưỡi hái ra.
Ư-Krixi nhắm mắt lại đợi cái chết.

Á-Krixi rơi xuống đất.
Cái gì vậy ...-Krixi mở mắt ra.

Hình ảnh trước mắt krixi là một người đứng trước đỡ lấy lưỡi hái.
Ko được phép làm hại bạn ta-Nakroth.
Nak ... Nakroth-Krixi.
Nakroth nắm chặt lấy lưỡi hái của hắn.
Murad ... đem Krixi và Airi rời khỏi đây ... tớ lo được mà-Nakroth.
Được-Murad.
Murad bế Airi lên và chạy lại chỗ Krixi.
Chúng ta đi thôi-Murad nắm lấy tay Krixi kéo đi.
Nhưng còn Nakroth-Krixi.

Nakroth nhìn krixi với ánh mắt muốn khuyên cô rời đi.
Linh thú của Airi bay tới chỗ Murad và chỡ anh đi.

Khoan đã hãy để tớ ở lại-Krixi định leo xuống khỏi linh thú.
Murad ôm lấy cô từ đằng sau và nhìn lại Nakroth.
Murad thả tớ ra đi-Krixi.
Xin lỗi-Murad nhắm mắt lại và rời đi.
Ko được, Nakroth-Krixi cố gắng thoát khỏi vòng tay của Murad.
Hình bóng Nakroth ngày càng rời xa khỏi ba người và đến một nơi an toàn.

Murad đặt Airi xuống thảm cỏ trong một hang động gần đó.
Tại sao ... lại ko để tớ ở lại chứ-Krixi thút thít nhìn Murad.
Vì Nakroth ko cho phép-Murad lạnh nhạt đáp.
Ít ra tớ phải ở lại giúp cậu ấy-Krixi.
Cậu chẳng làm được gì đâu-Murad.
Ể-Krixi.
Chẳng ai trong chúng ta đủ sức tạo ra kỳ tích trong đợt vừa rồi cả-Murad nhìn Airi nói.
Murad ...-Krixi.
Tớ sẽ giúp Airi chữa lành vết thương cậu đừng lo-Krixi.
Vậy cậu có tin Nakroth sẽ làm được?-Murad.
Tất nhiên rồi ... cậu ấy sẽ trở về với chúng ta, nhất định-Krixi.

Tối đến khi Murad đang ngủ cùng Airi thì Krixi lén đi ra ngoài.
Cô đi lang thang một mình giữa rừng cây, cô đi lén lút và sợ sệt.
Nakroth ... cậu có ở đây ko vậy?-Krixi rụt rè đi qua từng thân cây kêu tên Nakroth.
Grrrr.
Nak ... Nakroth, là cậu phải ko?-Krixi lại gần chỗ phát ra âm thanh.
Này Nakroth đừng đùa nữa mà, ra đây đi-Krixi.
Ánh trăng chiếu sáng tới khu rừng thì đó là một con sói.
Nó ko chần chừ mà lao đến Krixi.
Á-Krixi ngã uỵt xuống đất.
Vết thương trên cánh khiến cô đau đớn.
Con sói tiến lại gần cô.
"Nakroth, murad, airi cứu tớ với"-Krixi nhắm mắt lại chờ đợi cái chết đến với mình.

Đợi lâu quá ko thấy đau đớn gì cô mở mắt ra nhìn thử.
Ơ con sói-Krixi nhìn thấy xác con sói ở kế bên.
Sao nó lại ...-Krixi.
Krixi nhìn thấy vết máu lạ, cô liền đi theo xem thử.
Cô đi mãi thì tới được một gốc cây to, cô bước nhanh thêm.
Cậu đây rồi, Nakroth-Krixi.
Nakroth nằm gục dưới gốc cây với thân thể đầy vết thương và máu khắp nơi.
Anh tỉnh dậy thấy Krixi và cũng ko nói gì.
Nakroth sao cậu ra nông nỗi này vậy có đau lắm ko?-Krixi đặt tay lên vết thương ở ngực Nakroth.
Anh rụt mình lại mặc dù ko để lại bất cứ biểu cảm gì.
Cô biết được anh đang đau nên bỏ tay ra.
Nakroth trả lời tớ đi chứ, này-Krixi.
Nakroth vẫn nhìn krixi với ánh mắt vô hồn đó. Ánh mắt lạnh như băng, anh chưa bao giờ nhìn cô như vậy.
Nakroth ...-Krixi.
Nakroth rút thanh kiếm của mình ra, thanh kiếm đã gãy sau đợt chiến đấu lúc sáng.
Nak ... roth-Krixi run rẫy nhìn Nakroth.
Thanh kiếm kề sát cổ cô, cô lấy hết can đảm đứng lên đối diện với anh.
Nakroth về nhà thôi, mọi người đang đợi chúng ta đó-Krixi nhìn thẳng vào mắt anh.
Nakroth cười một nụ cười nham hiểm rồi ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nakki