Chuẩn bị gì chứ???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến vỗ vai “thui bớt giận, bớt giận, bà cũng đâu có ít đâu mà”, nhìn nó vẫn cười ha hả.

Nó làm mặt giận, Yến cười hề hề “thui chở đi ăn nha, đừng giận”

Gì chứ nghe tới ăn uống là quên mất tiêu cục giận liền “ukm, tạm tha đó”, mặc nó cười tươi như bông. Yến quá rành con bạn này mà.

9h tối, tại nhà nó

“Con về rồi…..” Nó nói lớn khi bước vào nhà

“Đi đâu mà giờ này mới về…?” Mama ngồi sẵn trên sofa võng ra, papa đang xem thời sự

“Dạ, Yến chở ra biển rồi hai đứa đi ăn rồi mới về” nó cười ngồi xuống chỗ mama

“Ăn hết cái Bà Rịa lun rồi chứ gì” Papa nhìn nó cười

Nó bễu môi “ đâu có đâu ba, hôm nay con ăn ít lắm lun ak, có 2 tô bún riêu, 2 ly chè bưởi, 1 trái dừa, 3 bánh plan với 2 ly kem dâu thui mà…”, nó thao thao kể chiến tích mà không biết có hai gương mặt đang tái tê.

“ Ít quá hả con, ăn zậy mà không mập là hên rồi đó, không thì như cái lu nước lun” mama lắc đầu

Papa nó thì cười sặc rồi ngiêm giọng “ sau này đi học rồi đừng ăn uống zậy nửa, không tốt cho sức khỏe đâu. Với lại con cũng nên chuẩn bị tinh thần đi nhé” nó đứng hình 5 giây khi nghe ba nói tới chồng sắp cưới

“Chuẩn bị gì ak? Chồng gì ah? Con không thích, con còn nhỏ lắm, con muốn sự nghiệp, không muốn chồng, phiền phức lắm”, nó ngồi thẳng nhìn papa nó, mếu mếu, mắt long lanh vẻ tội tội

“Thì ba có nói gì đâu, chỉ nói Chuẩn bị thui mà, cứ bình tĩnh”, papa nhấn giọng chữ chuẩn bị cho nó nghe

Mama lúc này mới lên tiếng “ Con cứ lo sự nghiệp trước đi, còn chuyện khác từ từ con sẽ biết sau, thui con đi ngủ đi trễ rồi”

Nó lững thững bước lên lầu mà lòng đầy khó hiểu, pama nó đang tính chuyện gì thế nhỉ, tự nhiên chồng con gì ở đây, nổi cả da gà hết lun, hay sợ mình bị ế, mình là hót gơ mà ế gì (quá tự tin vào nhan sắc), hì hì, sao dao này bama lo xa thế không biết.

Thay đồ xong, nằm vật ra giường, bấm bấm gì đó trong điện thoại, nó buông điện thoai và chìm vào giấc ngủ. Ở dưới phòng khách

“Sao em không để anh nói cho nó biết, anh nghĩ nó lớn rồi”

“ Từ từ đi anh, con bé bướng zậy nó không chịu nghe đâu”

“ukm, thui thi từ từ tính típ, bên kia để anh xữ lý”

“ukm, đi ngủ thui trễ rồi”

~******~

Anh ở đâu khi em thấy buồn

Anh ở đâu khi em khóc

Xin đừng xa em, xin anh….

~******~

part nay hơi ngắn nha, mọi ngưới cũng theo doi tiếp nha, chuyện gì nữa không biết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net