Chương 9: Gặp Gỡ Ở Thị Trấn Hồ Tộc, Hí Kịch Hóa Bái Sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đã hồi phục sau một tuần , ngay cả ngự y cũng không ngờ rằng khả năng hồi phục của ta lại nhanh đến vậy ( thực ra thuộc tính song hệ thủy và hỏa ,chỉ cần trái tim không bị thương , đều có thể rất nhanh gắng gượng qua . )

Ta nằm đơ vài ngày trong cung điện Hồ tộc, liền lại đi ra ngoài , một mặt vì ta mời Ngân Thiên đến Hồ tộc chơi , hắn cũng vui vẻ tiếp nhận. Lúc mới vào cung , vừa vào cửa đã đụng phải Tích Lan , cả hai đều sửng sốt, không nói hai lời liền đánh nhau.

Tích Lan bị nghi là thông long tộc mà sao cửu tộc ( câu này không hiểu lắm :v) , các nàng trông coi băng tinh Giao tộc , mà mẫu thân Tam hoàng tử đã từng bị Giao tộc bắt làm nô lệ , cái gọi là địch nhân gặp nhau , hết sức đỏ mắt. May mà Kỳ Vạn đến kịp thời ngăn cản bọn họ .

" Tam hoàng tử , thủ hạ lưu tình . Đây là sư muội của ta , nữ thiếp thân của công chúa. "

Ta cũng vội vàng đứng dậy chen vào giữa hai người bọn họ , hắn tức giận  nhìn ta : " xú nha đầu, trong nội cung của ngươi lại giấu người Giao tộc . Cẩn thận có ngày nàng ta bán đứng ngươi."

Ta nhìn thấy Tích Lan tức giận đến thân thể run rẩy :" Tích Lan tỷ tỷ sẽ không phản bội ta . Ta tin nàng ."

Nàng kinh ngạc nhìn ta , nước mắt lưng tròng : " Công chúa . "

Kỳ Vạn cũng nói : " Ta cũng tin tưởng Tích sư muội. " Trên mặt nàng hiện lên một tia ửng hồng .

Ngân Thiên giậm chân : "các ngươi , thật sự là không biết tốt xấu . "

Thấy hắn sắp bạo phát, ta vội vàng kéo hắn vào góc tường " ngươi có biết như vậy là do ngươi làm hại hay không? . "

Hắn không hiểu, tại sao lại là ta ? Ta bịt chặt tai hắn lại , hắn gần như không nghe được , ta nhẹ nhàng nói :
" Gia tộc của nàng vốn là thủ hộ băng tinh , bây giờ chỉ còn lại nàng. "

Hắn cũng biết mình được băng tinh cứu , cũng nghe nói gia tộc thủ hộ băng tinh bị tru , hắn yếu ớt nói :
" Thực xin lỗi . "

"Ta không nghe thấy , ngươi nói cái gì ?"

Hắn cao giọng: " thực xin lỗi ! "

Tích Lan ở đằng xa cũng giật mình , nàng cũng nghe thấy . Dù đau tai nhưng ta vẫn cười ngốc nghếch . Vào lúc này Viêm ca ca cũng đi tới , thấy ta vui vẻ với Tam hoàng tử như vậy , hắn có chút tức giận vô cớ : " Vân nhi, cùng Tam hoàng tử cãi nhau ầm ĩ còn ra thể thống gì. "

Ca ca trước đây chưa từng quản ta lễ tiết  . Ta hơi khó hiểu tiến tới nắm lấy tay hắn : " Sư huynh đừng giận , hôm nay chúng ta ra ngoài chơi thì sao ?. " nói xong , ta dùng một ánh mắt rất đau khổ , nhìn hắn .

Hắn nói: " Được , nhưng ngươi không được phép rời khỏi tầm mắt của ta . "

Ta trả lời rất thản nhiên :" Được . " Ta kéo Ngân Thiên lại , lúc đi ngang qua Tích Lan, hai người bọn họ trừng liếc lẫn nhau , Kỳ Vạn đi theo sau Tích Lan . Chúng ta sau một phen cải trang , năm nam hài tuấn tú xuất hiện trong thị trấn Hồ tộc . Tích Lan tỷ tỷ và ta đều thay đồ nam . Ta trở thành một nam hài siêu dễ thương, Tích Lan so với Viêm ca ca bọn họ cũng xinh đẹp không kém. Lúc ta cùng nàng đi ra, Viêm ca ca và Ngân Thiên ánh mắt sáng lên

" Vân nhi thật đáng yêu . "

Đôi mắt lạnh lùng của Kỳ Vạn cũng có một tia ấm áp , ánh mắt rơi vào trên người Tích Lan : " sư muội , ngươi mặc nam trang cũng rất đẹp ."

Cứ như vậy, nhóm chúng ta hùng dũng bước đến thị trấn Hồ tộc . Ngân Thiên nhìn ta và Viêm ca ca nắm tay , rồi lại nhìn một bàn tay nhàn rỗi của ta, muốn kéo tay ta, hắn cảm thấy ớn lạnh sau lưng , quay đầu lại, lại thấy Tích Lan đang hung ác nhìn mình ,  nói : " Tam hoàng tử , đừng đối với công chúa không an phận ! "

Không chịu thua kém , hắn quay lại : " ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi theo Kỳ ca của ngươi , cẩn thận có một ngày ta nhìn thấy ngươi , xem ta chỉnh ngươi như thế nào . "

Tích Lan nắm chặt hai tay muốn đi lên xé nát cái miệng này, Kỳ Vạn vội vàng ôm lấy nàng lắc đầu . Nàng không còn cách nào khác ngoài hô :
" Cho dù muốn đoạt công chúa , Đại điện hạ cũng sẽ không đáp ứng , chờ xem . "

Hắn nhăn mặt nhìn nàng , dùng linh lực thủy , đột nhiên kéo bàn tay nhàn rỗi của ta , đem ta từ Viêm ca ca giật ra, hướng nàng làm cái mặt quỷ, vận khởi đi. Viêm ca ca, Tích Lan cùng Kỳ Vạn sững sờ , lập tức , Viêm ca ca sắc mặt trầm xuống : " Ngân Long này, gan rất lớn , dám cướp muội muội đi trước mặt ta , rất tốt , rất tốt . "

Nhìn thấy hắn tức giận, Tích Lan và Kỳ Vạn hít sâu một hơi : " Đại điện hạ tức giận , con rồng này sợ không chết cũng phải lột da . "

Viêm ca ca nói :" Kỳ Vạn , ngươi và Tích Lan có thể tùy tiện dạo chơi , hôm nay cho ngươi một ngày nghỉ. Ta sẽ đuổi theo bọn họ . Tối nay ta sẽ đưa công chúa hồi cung . Hai người có thể về trước đi . "

Hai người hai mặt nhìn nhau , mặt đỏ bừng , đáp : " tuân mệnh . " Vừa dứt lời , Viêm ca ca đã dùng hỏa linh phù hộ rồi bay lên mái nhà , tìm được chúng ta trên đó , nhưng Ngân Thiên lại kéo ta vào nơi có đám đông dày đặc nhất , bởi vì chúng ta quá thấp so với yêu trưởng thành, một hồi lẫn vào biển người, sẽ nhìn không thấy. Ca ca muốn tìm thấy chúng ta, còn phải tốn công một hồi.

Ngân Thiên kéo ta đến một hàng đồ ăn vặt, rốt cục dừng lại. Ta thở hổn hển :

"Ngươi, ngươi làm gì thế? Ta thiếu chút nữa mệt chết"

Long hậu đã cởi bỏ cấm chế của hắn, hắn dùng thuộc tính thủy ngũ giai mang theo ta một cái thuộc tính hỏa tam giai, tựa như một cỗ xe đua mang theo xe con chạy.

Hắn một bên vỗ lưng của ta giúp ta thuận khí vừa nói : "ngươi cũng quá dính ca ca ngươi đi, sau khi lớn lên, hắn cũng sẽ có cuộc sống của mình, hắn sẽ không sủng ngươi như vậy nữa. Chẳng thà sớm hưởng thụ sinh hoạt tự do tự tại không ai quản."

Ta lập tức phản bác: "ca ca sẽ một mực sủng ta" nhưng lập tức lại suy nghĩ ca ca thật sự quản ta quá nghiêm, ta cũng lâu rồi không có xuất cung mà không có hắn.

"Được rồi, được rồi, không muốn, hưởng thụ cuộc sống bây giờ mới là trọng yếu nhất"

"Như vậy mới đúng, bây giờ, ngươi làm hướng dẫn viên du lịch, mang ta đi chơi đi"

Ta từ lâu đã quên lời hứa với ca ca của mình . Từ một góc độ nào đó , ta và Ngân Thiên có thể được coi là một loại người , vui tươi và năng động .

Hắn kiêu ngạo nhìn cái bóng trên nóc nhà :" Hì hì , vẫn là ta cơ trí".

Lúc này , thị trấn Hồ tộc tiếng người đi chợ huyên náo ,người đông nghìn nghịt, tiếng rao hàng đây đó chập chùng , thật là náo nhiệt . Ta chạy nhanh đến một hàng rong bán băng đường hồ lô , giơ hai đồng tiền lên
" thúc thúc, hai chuỗi mứt quả. "

Ta nhét một chuỗi mứt quả vào tay hắn. Hắn cắn một miếng , trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng được : " Hì hì , ăn ngon a. " hắn gật gật đầu .

Hắn trước kia xuất cung luôn luôn có một đám người bảo hộ , loại đồ ăn vặt bình dân sẽ không cho hắn ăn , vì vậy hắn là lần đầu tiên ăn loại đồ ăn vặt này

Ta dùng giấy dầu gói kỹ một cái mứt quả khác, đặt nó trong túi vải ta mang theo bên mình .

"ngươi không ăn ? "

" ta để lại chuỗi này cho ca ca , ta ăn của ngươi . "

"Xú nha đầu, ngươi còn không thể mua thêm một chuỗi nữa mà ăn của ta . "

" như thế nào, ngươi ghét bỏ ta . Mặc dù ta là công chúa , nhưng tiền tiêu vặt của ta đều là ca ca ta giữ . Mỗi lần xuất quan đều là hắn trả tiền . Ngươi bây giờ dùng chính là số tiền ta trăm cay nghìn đắng cất giấu bấy lâu nay a... Chúng ta mới đắc tội ca ca , chuỗi này là dùng để bồi tội . " nói xong , ta đi qua, từ chuỗi kia cắn xuống một cái, nhai lấy nhai để.

Ta đang chuẩn bị lại cắn một cái thì hắn kịp phản ứng , cũng không chê nước miếng của ta ,sợ ta lại đoạt của hắn liền bắt đầu ăn, khi còn miếng cuối cùng , hắn liếc nhìn ta : " có muốn không ? "

Tôi nhìn quả đỏ tươi sáng mang một ít màu xanh trái cây khác hẳn bên trên , ta hiểu ra , quay đầu cười trộm rồi quay lại nói : " Quả cuối cùng là ngọt nhất . Ngươi xác định không ăn? . "

Khi ta nói câu này , hắn vội vàng đút trái cuối cùng vào miệng . Khi cắn một miếng , sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, vội vàng nhổ ra " Oa " một tiếng

" đau quá , hư hết rồi, răng của ta đau quá . "

Ta nhìn bộ dạng buồn cười của hắn :
" Hahaha , đây là quả ê ẩm độc nhất vô nhị của Hồ tộc chúng ta , trừ tộc này ra thì không tộc nào có thể chịu được ! Hahaha ! "

Ta nhìn thấy mặt hắn tái nhợt, liền vội vàng dỗ dành : " Được rồi , không đùa ngươi nữa , ta biết ở phía đông thị trấn có một tiệm hoành thánh ngon , ta đưa ngươi đến đó . "

Ta nắm lấy tay hắn , mặt hắn biến thành quả táo đỏ , ta thấy hắn như vậy nói :" bằng hữu không phải nắm tay nhau à ? " Lần đầu tiên hắn cầm tay ta, hắn cũng không có ngại ngùng như vậy . Ta chủ động nắm tay hắn , không nói cái gì, hắn xấu hổ cái gì nha .

Hắn kéo ta lại :" Ta không thể lại để cho nữ hài mang ta đi. "

Ta nâng trán chỉ đường cho hắn , chúng ta đến tiệm hoành thánh gọi hai tô hoành thánh , trên bàn có hai lọ gia vị , một lọ đỏ và một lọ xanh . Sau khi hoành thánh đã có trên bàn . Ta cho một chút gia vị màu đỏ vào trước, sau đó cầm chai màu xanh trên bàn kia lên , suy nghĩ một chút , bắt đầu đổ , sau đó cầm bát lên , húp một ngụm súp : " thật là nhân gian mỹ vị a ! " sau đó ta liền như gió thoáng mây tan ăn xong

Hắn giữ nguyên vẻ tao nhã của điện hạ , ăn thành từng miếng nhỏ , thấy sắp ăn xong vẫn chưa mắc câu . Ta có chút nóng nảy . Ta nhấc cái chai màu xanh lá cây trên bàn lên nói : "nó có vị rất ngon ."

Hắn nhìn ta, nhớ lại bộ dáng cực kỳ hưởng thụ của ta :" ta đây thử xem . " Sau đó , hắn học ta thêm gia vị vào

Người bên cạnh bắt đầu nhìn chằm chằm vào hắn ngạc nhiên , thấy hắn thêm nhiều như vậy , ta hoảng sợ nói : " Ta , ta đi tính tiền trước . "

Ta nhét tiền đồng kín đáo đưa cho lão bản . Thuận tiện nói một câu : " Nói với ca ca kia , ta đi trước đây . " Nói xong , liền mang theo phù hộ hỏa linh lực lẻn đi .

Hắn mạnh mẽ nhấp một ngụm , một cỗ hương vị cay đến cực điểm trực kích tứ chi : " Xú nha đầu ! Ngươi xong rồi ! "

Ta nghe tiếng gầm rú phía sau, run lên. Chai ta đang cầm là mù tạt , trong chai không còn bao nhiêu , nhưng  trên bàn thì đầy . Ta cũng không ngờ hắn lại thả nhiều như vậy . Giờ hắn có thể thở ra lửa dù có thuộc tính nước . Nghĩ đến việc hắn tức giận đến mức nào , ta phải nhanh chóng chuồn a .

Hắn rống giận :" lão bản , nha đầu kia đâu ? "

Lão bản nhìn hắn tuổi còn nhỏ nhưng khí thế hung hăng vênh váo , chân có chút mềm . Run rẩy chỉ vào một con hẻm : " Công tử , vị công tử kia hướng nơi đó đi, hắn nói hắn đi về trước . "

Vừa dứt lời, Ngân Thiên đã biến mất . Hắn đuổi theo ta với thuộc tính thủy ngũ giai. Theo lý thuyết hắn so với ta nhanh hơn rất nhiều . Nhưng ta thông thuộc địa hình ở đây hơn hắn , cũng bỏ rơi hắn nhiều lần . Ta đang đắc chí thì đụng phải một bóng dáng lung lay . " Cạch " một tiếng, một bóng người bị ta đụng ngã xuống đất . Ta định thần lại thì thấy đó là một lão gia gia say rượu , ta lập tức hoảng hốt nhanh chóng đỡ hắn dậy : " thực xin lỗi , thực xin lỗi , vừa rồi ta không trông thấy người . Người có sao không ? Có muốn đi cùng ta đến y quán không ? "

Ta thấy hẳn ngẩng đầu , tuy rằng trên mặt có vài phần nếp nhăn , tóc tai bù xù , quần áo xốc xếch , nhưng có một khí chất bất phàm , có thể thấy được  hắn khi còn trẻ rất tuấn lãng. Hắn không nói gì, nắm lấy tay ta nói : "Kỳ tài, kỳ tài, vậy mà lại có song nguyên tố cùng kỳ cốt , có thể làm nên nhân tài nha. "

"Lão gia gia , người đang nói về cái gì vậy , song nguyên tố nào ?"

Hắn không đợi ta nói xong đã nói : "Từ nay ngươi sẽ là đồ đệ của ta , cùng ta trở về núi đi . " tay của hắn sức lực mạnh đến kinh người, ta dù có linh lực cũng không thể giãy giụa.

" lão gia gia , người không thể đưa ta đi như vậy , ta muốn về nhà . "

Lúc này , Ngân Thiên cũng chạy đến, hắn nhìn thấy một lão đầu đang kéo ta, mà ta không ngừng giãy giụa , hắn cũng quên mất muốn giáo huấn ta, một chưởng hướng lão ta

Ngân Thiên đánh tới, chỉ thấy thân hình lão đầu loé lên, nhẹ nhàng tránh thoát một kích

" lão già chết tiệt, dám dụ dỗ trẻ em . Nay ta muốn thay trời hành đạo " .

Hắn cười cười :" Ta đợi đến khi ngươi có cái vốn liếng này " . Nói xong bóng dáng liền chuyển động , xuất hiện ở phía sau Ngân Thiên khống chế , vuốt  ngực nhỏ của hắn

" đặc cấp thủy thuộc tính , võ công tốt , cùng đại đồ đệ ta không sai . "

Mặt của hắn đỏ bừng tựa như một quả cà chua :" lão đầu biến thái , ta giết ngươi . "

Ta vội vàng ngăn trước mặt lão đầu :
"long ngạo kiều , đừng nóng giận , lão gia gia không có ác ý . "

Nhưng hắn nghe không vào , long ảnh thấp thoáng sau lưng , linh lực mạnh mẽ chảy thành vòng xoáy , ta khó khăn chống cự lại cơn gió cuồng bạo , đột nhiên khóa trường sinh nứt thành một đường nhỏ , hướng Ngân Thiên bay tới , ta không suy nghĩ, lao tới , bảo vệ nó trong ngực

Thấy ta sắp đụng phải bức tường gió có thể xé nát một người lớn , Ngân Thiên vội vàng thu linh lực lại , nhưng là quá muộn , vào lúc thời điểm nguy cấp , một bóng xám lóe lên , là lão gia gia , hắn vung tay lên trấn áp long hồn của Ngân Thiên . Hắn đem ta che chở quay trở lại mặt đất : " hài tử , mối quan hệ của con với Hạ Bạch Viêm là gì ? "

Hắn biết rằng đây là vật bất li thân mà ca ca giữ ở bên cạnh , ta hơi ngạc nhiên : " lão gia gia , người biết ca ca sao ? "

Hắn đang định trả lời thì Viêm ca ca ở phía xa chạy tới , nhìn thấy động tĩnh lại đây , nhìn thấy lão gia gia thì rất kinh ngạc : " Sư phụ , sao người lại ở đây ? "

Miệng ta biến thành chữ O :" lão gia gia, người , người là sư phụ của ca ca ."

Ca ca liếc ta, mặt méo xệch vì tức giận " ngươi vậy mà chạy theo tiểu tử này . Có tin hay không ta nói cho cha mẹ nuôi,  để ngươi không thể vụng trộm xuất cung nữa . "

Ta vội vàng núp sau lưng lão đầu . Lấy ra chuỗi đường hồ lô nọ :" ca ca , đừng , đừng nói cho phụ hoàng và mẫu hậu . "

Thấy Viêm ca ca không tiếp, Ngân Thiên bước tới chộp chuỗi hồ lô , lẩm bẩm nói : " xú nha đầu kia còn muốn để lại cho ngươi , không biết tốt xấu như vậy, còn không bằng cho ta.Ngươi và sư phụ đều thích điều khiển người khác trong tay . Hừ , luôn bỏ qua cảm xúc của người khác . Nha đầu kia căn bản không thích bị mắc kẹt ở một chỗ . "

Viêm ca ca và lão đầu thật sự rất thích cảm giác khống chế hết thảy . Đặc biệt là Viêm ca ca, hắn luôn muốn đặt ta ở bên cạnh , nhưng không thể nhìn thấy khát vọng của ta với thế giới bên ngoài .

Viêm ca ca cúi đầu , suy nghĩ về điều gì đó . Lão đầu cũng tiến lên một bước , vỗ vai ta và Ngân Thiên : " Ta không bức hai người các ngươi , nhưng hai người các ngươi thiên phú  cũng không thua gì đồ đệ của ta . Làm đồ đệ của ta có rất nhiều chỗ tốt. "

Ta nhìn hắn toàn mùi rượu nhưng không che giấu được khí chất , dù sao hắn cũng là sư phụ của ca ca , nhất định phải có cái gì đó phi thường . Khi Viêm ca ca thấy ta do dự , hắn nói :
" Đừng nhìn sư phụ của ta như thế này , nhưng hắn là nhân vật nổi tiếng lừng lẫy trên giang hồ. "

Hắn chưa bao giờ thấy sư phụ mềm mại dụ dỗ người khác làm đồ đệ như vậy, nếu người khác, sợ rằng đã mừng rỡ như điên rồi . Ngân Thiên không thể phủ nhận rằng lão vừa mới vung tay lên liền đã trấn áp long hồn của mình , hắn không thể làm điều đó nếu không có cấp bậc bát giai trở lên .

Ta cũng vừa kiến thức qua , nhưng  vẫn còn do dự :" Viêm ca ca bây giờ là đại đồ đệ của người, ta thành đồ đệ của người thì không còn phải chịu sự quản chế của ca ca . "

Ngân Thiên cũng trợn mắt trừng một cái :" ta cũng sẽ không để bất cứ ai quản ta "

Lão gia gia khẽ cắn môi, xuất ra hai khối thanh ngọc lệnh . Ta từng thấy một khối trên thắt lưng của ca ca . Muốn lấy ra chơi hắn còn không cho.

" khối ngọc này cho phép người có tư cách ngang hàng với đại đồ đệ của ta , không chịu sự quản thúc của hắn , mà lại có thể tùy thời đi ra ngoài, ta tổng cộng mới có ba khối . "

Ta có chút cảm động , Ngân Thiên thì không hề lung lay. Ca ca có chút tức giận :" Sư phụ , ngài chỉ cần thu Vân nhi là được rồi , còn tiểu tử cao ngạo đó thì không cần . "

Lão gia gia dịch chuyển đến bên cạnh Ngân Thiên : " Thiên Lăng sơn mạch , Long Vân Tuyền"

Hắn cả kinh, lại là thánh địa tu luyện thuộc tính thủy .

Lão đầu lại nói thêm một câu :"Không muốn vượt qua tiểu tử Hạ Bạch Viêm  đó sao ? "

Câu nói này chọc vào điểm yếu của hắn , hắn từ lâu đã muốn so tài với thiên tài gia hỏa lừng danh như Hạ Bạch Viêm. Hắn quỳ một gối xuống , hai tay ôm quyền :" bái kiến sự phụ ! "

" tốt, tốt . " lão gia gia cười lớn , ấn tay hắn vào một tờ giấy , giao ước thầy trò liền hoàn thành .

Ta phóng ánh mắt như dao tới. Hắn ánh mắt hốt hoảng , tránh né tầm mắt của ta .

Lão gia gia mỉm cười đi tới :" nha đầu , sư mẫu của ngươi lúc trước được biết đến như một trù tiên danh tiếng , mỹ thực nàng làm là mỹ vị độc nhất vô nhị .

Ca ca cũng phụ họa: " sư mẫu làm cơm rất ngon. "

Nước miếng ta đều muốn chảy xuống, mỹ thực là đồ vật... Ta không thể chống cự nhất . Ca ca thấy ta lơ đãng, lấy tay ta hướng lên trên ấn . Lão gia gia nhìn ca ca với ánh mắt tán thưởng : " không hổ là đồ đệ của ta ! "

Khế ước đã thành , không thể sửa , ta đành cam chịu số phận : "Sư phụ . "

" ôi chao . " hắn thật cao hứng, lại ở trên đường nhặt được hai cái thiên tài ha ha ha .

Viêm ca ca hơi khó xử , hôm nay con rồng chết tiệt kia dám đem nàng mang đi thì sẽ có lần thứ hai và lần thứ ba. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này , con rồng kia sẽ làm hư Vân nhi , địa vị ca ca của hắn sợ rằng sẽ bị hạ thấp .

Lão gia tử nhìn ra hắn mất tự nhiên , đương nhiên đồ nhi mình hắn hiểu , nghiêng người nói : " Đồ đệ tốt , địa vị của ngươi không nhẹ trong lòng nha đầu kia . Vừa rồi nàng xả thân bảo vệ khóa trường sinh của ngươi . "

Trong lòng của hắn vừa tức vừa sợ , nha đầu này , khóa trường sinh cũng không quý bằng tính mạng của nàng nhưng nàng lại hết sức bảo vệ nó , điều đó cho thấy hắn quan trọng như thế nào trong lòng nàng . Hắn rốt cục nở nụ cười : " về sau ta sẽ chiếu cố thật tốt sư muội . " Sau đó hắn nhìn Ngân Thiên : " Ta cũng sẽ hảo hảo chiếu cố 'sư đệ' ".

Ngân Thiên chỉ cảm thấy ớn lạnh , không khỏi rùng mình một cái.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net