Chương 1: Hào hứng tiếp nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ là nửa đêm, cả khu phố gần như thanh bình tĩnh lặng chìm trong bóng tối. Chỉ còn vài quán bar cùng những nơi ăn chơi là vẫn âm thanh nháo nhác khiến không ít người khó chịu. Trong một căn hộ nhỏ vẫn còn sáng đèn hiếm hoi, một cậu thanh niên vẻ mặt khó coi như nuốt phải ruồi :

"TMD*, tùy tiện tìm một cuốn tiểu thuyết được đánh giá khá cao mà cũng cẩu huyết như vậy, đây thực sự là thứ mà được đám người đó tung hô là "tiểu thuyết ngôn tình cảm động nhất năm" hả ?!? Đích thực là một quyển truyện não tàn không hơn !" Bực bội vứt điện thoại qua một bên, cậu quyết định đi tắm nhằm xua tan sự khó chịu trong lòng.

( TMD : đã giải thích ở văn án, là tiếng lóng bên trung, có nghĩa là "con mẹ nó" )

Đương nhiên việc cậu nói vậy cũng có lý do, thứ cậu vừa đọc là một tiểu thuyết ngôn tình "Bất Dung " ngược tâm ngược thân được đánh giá là khiến người đọc đau lòng không thôi .

Nữ chính trong Bất Dung tên Cố Thừa An, là con gái của một gia đình tầm phào, không gia thế, không tiền bạc, nhưng lại vô cùng ấm áp. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô quyết định đi làm trong một công ty lớn trong nước nhằm kiếm tiền một cách nhanh nhất với mong muốn cho cha mẹ một cuộc sống hạnh phúc cơm áo vô lo. Khi mới vào làm, cô gặp rất nhiều khó khăn trắc trở, bị đồng nghiệp nam trêu trọc*, bị đồng nghiệp nữ khi dễ. Lúc ấy cô cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng cô luôn hướng về tương lai. Ngàn vạn khó khăn, cô trèo lên chức quản lý, thành công trong cuộc sống.

( *Trêu trọc ở đây không phải là cà khịa kiểu Việt Nam mình đâu, là kiểu đụng đụng chạm chạm xong nói mấy lời thô tục để đánh giá ấy )

Nhưng cuộc sống cô sau đó lại bị đảo lộn, Tần Tổng - Tần Hứa Mặc, sếp lớn của cô nhìn trúng vẻ vẻ ngoài xinh đẹp của cô, muốn cô trở thành tình nhân "bán thời gian"của mình. Nếu là một người khác, khẳng định đã mừng như điên. Tần Hừa Mặc vừa đẹp trai, lại giàu có, làm tình nhân của hắn thậm chí có cơ hội chèo lên vị trí Tần phu nhân.

Nhưng Cố Thừa An chỉ cảm thấy khinh bỉ, cô luôn cho rằng những loại đàn bà mà sẵn sàng bò lên giường người khác để đổi lấy địa vị cùng phú quý là những kẻ vô liêm sỉ không có tôn nghiêm. Tất nhiên với đề nghị này của Tần Tổng, cô quyết định khước từ. Hành động này của cô đương nhiên đã chọc giận hắn. Tần Hứa Mặc từ trước đến nay luôn đi theo chủ nghĩa duy ngã độc tôn, cái gì hắn muốn luôn được dâng đến tay, há có chuyện nực cười như bị từ chối ?

Hắn sa thải cô, tùy tiện lấy một cái lỗi lầm nhỏ của nhân viên dưới chướng Cố Thừa An để làm chứng cứ cho việc cô "làm việc không chu toàn". Cô đương nhiên cực kỳ tức giận với hành động này của hắn, nhưng bản thân lại không đủ khả năng đối đầu với chủ tịch của công ty lớn nhất nước. Cố Thừa An đành nén giận đi sang một công ty nhỏ hơn làm việc, nhưng Tần Tống như muốn bức cô vào tuyệt lộ, mọi công ty từ lớn đến nhỏ đều từ chối nhận cô vào làm với lý do "không nhận nhân viên thiếu trách nhiệm".

Phẫn nộ cùng tuyệt vọng đè ép lý trí của cô, Cố Thừa An quay về bên Tần Hứa Mặc, đồng ý làm tình nhân của hắn. Nói thế nhưng trải qua bao nhiêu sóng gió trong cuộc sống cô há có thể cam tâm làm một ả đàn bà vô năng nhu nhược nằm dưới thân người khác? Sự ngoan đọc trong mắt cô gần như hóa thành thực thể. Sử dụng mọi công phu mê hoặc, cô muốn hắn mê muội! Đến khi hắn không thể thoát khỏi thứ vũng lầy kinh tởm mang tên Cố Thừa An nữa, đó sẽ là lúc cô trả thù!

Sau đó là một hồi ngược tâm ngược thân (=-=), Cố Thừa An ân cần, ôn nhu, không màng tiền tài, lại đáng yêu ủy khuất khiến người khác thương tiếc. Hắn yêu thích cô, không như những cách hắn yêu kẻ khác, yêu cô một cách thật lòng, yêu đến điên cuồng. Cố Thừa An biết cô đã thành công. Nhưng cô lại do dự, cô âm thầm liên lạc với công ty đối thủ, đồng ý ăn cắp tài liệu của Tần Hứa Mặc nhằm vu oan hắn. Nhưng trải qua hết thảy yêu thương, cô lần đầu tiên do dự.

Cô biết hắn không coi cô như đồ chơi, cô biết hắn không hề giả tạo khi ôm cô vào lòng. Sự do dự ấy đem đến hậu quả nghiêm trọng cô không tưởng tượng nổi, hắn phát hiện ra, hắn nhận ra những ôn nhu kia là giả, hắn không chấp nhận nổi sự thật, hắn điên rồi. Hắn đánh gãy chân tay của cô, giam cầm cô trong căn phòng họ từng bên nhau, trói cô trong chiếc lồng bằng vàng, cô không thể ra ngoài, lại không thể ở lại. Hắn luôn dùng những thủ đoạn ghê tởm nhất để khiến cô khuất phục. Tần Hứa Mặc dùng từng đòn roi quật vào người cô, những vết máu đầm đìa ghê sợ hắn lại âu yếm liếm láp như thứ rượu ngọt ngào nhất. Cắt lưỡi cô khiến cô không thể mở miệng phát ra những tiếng chửi rủa,...

Cố Thừa An đã nghĩ mình sẽ bị hành hạ đến chết trong căn phòng xa hoa lại đáng kinh tởm này, đến khi một người đến. Hắn tên Trình Tiêu, hắn không có dung nhan đẹp bức người như Tần Hứa Mặc, lại càng không có gia thế hiển hách như Tần Hứa Mặc. Hắn chỉ đơn thuần là một người ôn hòa và dễ nhìn khiến lòng người thanh thản. Trình Tiêu là một người trồng hoa, Tần Hứa Mặc thuê hắn về để trồng một khóm Thụy Hương* dưới góc vườn, nơi mà cửa sổ duy nhất trong căn phòng lạnh lẽo kia có thể nhìn ra. Tần Tổng vẫn nhớ, Thừa An lúc ấy không biết loài hoa này, chỉ biết nó rất thơm và đẹp mà không biết rằng nó có độc. Thật giống hắn, yêu người này mà không biết nàng vẫn luôn ẩn trong mình thứ chất độc chờ ngày phát tác.

( Hoa Thụy Hương : Thụy hương là một loại cây bụi để trang trí trong vườn nhà rất được ưa thích ở châu Âu, gần đây đã du nhập vào Việt Nam và được trồng nhiều trong khuôn viên các căn biệt thự. Tuy nhiên, đây là một loại cây độc hại vô cùng với chất mezerein có độc tính rất cao.

Nếu vô tình ăn phải lá hay quả cây thì triệu chứng lúc đầu là buồn nôn và ói mửa dữ dội, theo đó là xuất huyết trong, hôn mê rồi dẫn đến tử vong. )

Trình Tiêu không hề biết vị kim chủ này lại trả giá cao như vậy để thuê hắn, hắn chỉ cho rằng cô tình nhân nào đó thích loài hoa này nên trồng để lấy lòng ả. Dù thế hắn vẫn cần mẫn trồng và chăm sóc, cho đến khi hắn lơ đãng ngước lên trên. Hắn thấy một cô gái ánh mắt vô hồn không có tiêu cự, nhìn mọi thứ dưới nơi đây một cách cứng ngắc. Bàn tay cô để trên cửa kính, để lộ những vết thương lớn nhỏ nhìn mà ghê người. Hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhìn lên mỉm cười với cô, cô cũng không trả lời. Đó là cách hai người biết nhau, kỳ lạ lại lãng mạn.

Mưa dầm thấm đất, một ngày hắn như lẽ thường ngẩng đầu lên cười, cô đã mỉm cười lại. Đó là nụ cười đầu tiên của cô trong hai năm bị Tần Hứa Mặc giam cầm. Trình Tiêu vẻ mặt vui vẻ, đôi khi sẽ trao đổi với cô bằng cách viết chữ lên mặt giấy để cô đọc, thi thoảng đọc xong cô sẽ gật đầu hoặc lắc đầu, hay đôi khi là mỉm cười vui vẻ. Đó là khi hắn biết cô bị câm, không hề khinh thường cô, chỉ còn cảm thương thay số phận cô.

Tần Hứa Mặc gần đây cũng nhận ra sự thay đổi này. Cô không còn ngày ngày trầm mặc, ánh mắt vô cảm như thể hết thảy đều không tồn tại nữa. Sự thay đổi ấy khiến Tần Hứa Mặc mừng như điên, hắn đã nghĩ rằng Cố Thừa An sẽ luôn là một con người tuyệt vọng trống rỗng như búp bê bằng sứ tinh xảo. Điều đó luôn làm hắn phát điên, hắn luôn sợ hãi cô sẽ rời khỏi hắn, luôn sợ hãi cô sẽ tìm kẻ khác, sẽ ôn nhu với người khác hơn. 

Dạo nay hắn rất ôn hòa, hắn không còn đánh đập rồi lại phát ra những lời âu yếm chân thành lại giả tạo nữa. Chân cô đã hoàn toàn tàn phế, không thể chạy trốn, càng không thể kêu cứu, nhưng gần đây Tần Hứa Mặc lại nhẹ nhàng kính cẩn với cô hơn, đôi khi sợ cô buồn chán sẽ đẩy xe lăn cho cô dạo quanh vườn cây ngắm nhìn cảnh vật. Thi thoảng còn đi ngang những khóm Thụy Hương hay vô tình nhìn được bóng dáng của Trình Tiêu đang cặm cụi cắt tỉa hoa lá, lúc đó ánh mắt cô sẽ hơi phát sáng, như nhìn tia hi vọng duy nhất trong mọi sự tuyệt vọng.

Trình Tiêu thích cô, lại biết mình không thể chạm vào cô. Hắn thấy phẫn nộ với tất cả những gì Tần Hứa Mặc đã làm, Trình Tiêu đề nghị cô bỏ trốn với hắn, trốn đến một vùng quê hẻo lánh mở một cửa hàng bán hoa nho nhỏ sống cuộc sống bình yên thanh thản không tranh chấp. Nhưng đây là lần thứ hai cô do dự, cuối cùng, cô quyết định chạy trốn, chạy khỏi Tần Hứa Mặc, chạy khỏi người đã trao cô cả yêu thương lẫn đau đớn tủi nhục.

Lần thứ hai Tần Hứa Mặc điên, hắn không dám tìm cô, hắn sợ đau đớn lần nữa, hắn sợ bị phản bội lần nữa,... Nhưng hắn không chịu nổi, ngày ngày chìm đắm trong men say, hắn gào khóc, đây là lần đầu hắn khóc, hắn biết mình sai, hắn biết mình ngu muội, nhưng hắn không có thuốc hối hận. Hắn bỏ bê mọi việc, Tần Thị bị xâu năm sẻ bảy, không có lãnh đạo, lại thêm giá cổ phiếu liên tục giảm nhanh đến thê thảm, công ty đang trên bờ sụp đổ. Lúc này, Cố Thừa An quay lại, cô cũng sợ, sợ đối mặt với kẻ đã tra tấn cô, nhưng cô biết bản thân đã yêu hắn mất rồi, đắm chìm trong cái tình yêu điên cuồng của hắn, cô không thể nhìn hắn thê thảm đến vậy.

Khi Tần Hứa Mặc thấy Cố Hoài An ngồi xe lăn ở ngay trước mặt mình, hắn ngừng khóc, hắn nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt vì sợ giây sau cô sẽ biến mất, thật sự biến mất. Phải đến nửa tiếng sau hắn mới cử động, hắn cầm lấy tay cô, âu yếm nó như khi hai người ấm áp ở bên cạnh nhau, nhẹ nhàng hôn lên bàn tay ấy, nếu nhìn kỹ có thể nhận ra hắn đang run. Từ đó hai người hợp sức cứu vớt Tần Thị, đưa nó thành một công ty cực kỳ phát triển, thậm chí có cơ hội vươn sang nước ngoài. Tình yêu của cả hai có thể nói là truyền kỳ làm người trẻ tuổi có thêm tin tưởng về "chân ái".

Giản Từ Yên :"...."

"Một cái giếng băng sâu* S, một cái hội chứng Stockholm** M, còn một cái người bình thường cuối cùng lại bị mẹ ruột*** ghét bỏ ...."

(*Giếng băng sâu: bệnh thần kinh

**Hội chứng stockholm: hay quan hệ bắt cóc là mô tả một loạt những , trong đó lâu ngày chuyển từ cảm giác sợ hãi, căm ghét sang quý mến, , có thể tới mức bảo vệ và phát triển phẩm chất xấu của kẻ bắt cóc. Tuy nhiên, những cảm xúc nói trên của "nạn nhân" hoàn toàn vô lý vì họ đang nhầm lẫn hành vi hành hạ với lòng tốt của kẻ bắt cóc, mặc cho những nguy hiểm mà họ đã phải trải qua. Hệ thống quản lý dữ liệu bắt cóc của ước tính ít nhất tám phần trăm nạn nhân có biểu hiện của hội chứng Stockholm.

Hội chứng Stockholm không những chỉ phát triển ở những nạn nhân bắt cóc mà còn có thể xuất hiện dưới bất cứ ai nằm trong dạng quan hệ "vô cùng thân thiết và gần gũi trong đó một người xúc phạm, đánh đập, đe dọa, hành hạ (tâm lý hoặc/và thể xác) người còn lại." Theo Wikipedia

***Mẹ ruột ở đây chỉ bà tác giả = ))))   )

"Haizzz, tác giả đại nhân, ngài cũng quá thiên vị đi ? Đều là con ngài, một đứa cuồng khốc bá duệ ngạo mạn coi trời bằng vung khinh thường vương pháp lại có vợ hiền xinh đẹp chung thủy bị ngược rõ nhiều nhưng không oán hận, một đứa lại ôn hòa tử tế không đẹp không giàu nhưng tốt lại bị ngài khinh bỉ, không lấy được vợ thì thôi, đằng này ngài cho hắn biệt tăm đi đâu rồi ?!?"

"Thú thật đi tác giả, bạn trai cũ của ngài tên Trình Tiêu phải không?" (Ha Hả, tác giả đại nhân ta đây năm nay 34 tuổi thủ thân như ngọc chờ người tới rước nha, đừng nói bạn trai cũ (╬▔皿▔)╯)

Đột ngột, điện thoại của Giản Từ Yên vang lên những tiếng máy móc khó hiểu: "Tinh ... tinh, mức độ oán khí với nam chủ : 63%, ... mức độ đồng cảm với nam xứng : 84%, .... mức độ ghét bỏ cốt truyện : 99,999% , ... Hệ Thống Nam Chính Thất Sủng xét thấy ký chủ đủ điều kiện, đồng ý thay đổi cốt truyện?"

[Yes]      [No]

Giản Từ Yên đôi mắt chớp chớp :"Không lẽ đây chính là hệ thống thần cấp bàn tay vàng của nam chính trong truyền thuyết ?!? Ha ha, không ngờ lão tử cũng có một ngày được diện kiến ! Hạnh ngộ, hạnh ngộ !"

Hệ thống:"..."

"Cầu ngài mau chọn [Yes] đi kí chủ (っ°Д °;)っ, ta tìm ký chủ suốt 3 vạn năm rồi o(TヘTo), nếu lần này ngài bỏ qua tiểu khả ái như ta ngài chắc chắn sẽ phải hối hận đó, ta chính là bàn tay vàng siêu cấp vô địch giúp ngài thống nhất thiên hạ, nữ nhân đầy đàn, đứng trên đỉnh cao nhân sinh, đạp mấy tên nam chủ bị buff quá đà dưới chân đó !!!! Mau nhấn [Yes] đi mà ký chủ  o(TヘTo)"

"... Sao ta cảm thấy ngươi còn giống người hơn ta nhỉ? Có thật là hệ thống mà không phải trang web lừa gạt nào đó chứ ?"Giản Từ Yên vẻ mặt nghi hoặc .

Hệ thống :"...." Kí chủ không tin ta phải làm sao a (>人<;)Online chờ gấp !

"Thôi được, tạm thời ta sẽ tin ngươi, dù sao cuộc sống của ta đang rất nhàm chán." 

"Aaaa, tạ ơn kí chủ <(_ _)> ta sẽ luôn trung thành và tận tâm, ở bên cạnh ký chủ 24/24, sẵn sàng phục vụ ngài bất cứ lúc nào a ."

"Kể cả khi ta đang làm bạn với tay phải* ?" ( =))))) )

(*Là tuốt tuốt đó =)))) )

"...." Hệ thống trầm mặc :" Ta có khả năng phong bế ngũ cảm, chỉ cần ký chủ muốn ta sẽ không nghe hay nhìn được ký chủ (→ =→), nếu muốn ta quay lại, ngài chỉ cần nghĩ đến ta là được a."

"Hảo, ta đi theo ngươi !" Nhấn [ Yes ], Giản Từ Yên biết bản thân sẽ được đi du lịch miễn phí dài hạn đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC