CHAP III.1: CHUYỆN XẢY RA NHƯ THẾ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Biệt thự họ Trương..]

-Hai người đã làm gì thế? Tính sao đây?

Nam Phong quẳng cặp xuống ghế, mặt khó đăm đăm. Tôi và Tiên Tiên thì chưa hiểu chuyện gì. Trên đường về, Gia Khang trầm ngâm vô hạn.

-Ngày mai.. tôi sẽ mở họp báo công bố.. Bảo Nhi và tôi hẹn hò!

Gia Khang ngồi xuống cạnh tôi, anh nói như đinh đóng cột. Tôi ngã ngửa! Tiên Tiên cũng thế.

-Anh nói.. nói cái gì? Chúng ta.. ta hẹn hò á?

Tôi thảng thốt, tay nắm chặt tay Tiên Tiên. Con nhỏ chắc sốc không kém, nó đang có ý định theo đuổi Gia Khang mà chuyện này lại sảy ra. -Gia Khang! Cậu chắc không? Thế còn hôn ước.. Mà thôi, cậu tự giải quyết đi. Tôi mệt mỏi với đám phóng viên lá cải kia lắm rồi. Chúng bâu đông hơn kiến ở cổng kia làm tôi không được đi cổng chính hừ hừ.

Nam Phong tức bực đứng dậy rồi đi vào phòng. Gia Khang quay sang tôi, anh cầm tay tôi rồi nói:

-Chuyện giờ đã lớn quá rồi.. các trang mạng, báo in đều đầy rẫy tin tức về anh và em rồi. Bọn anh đã tìm đủ mọi cách để chặn lại nhưng không kịp trở tay..

Bây giờ tôi phải làm sao? Cứ nhận đi, chuyện mờ dần là xong? Hay phải né tránh..

[Bảo Nhi's room..]

-Trời ơi! Đúng như lời anh Gia Khang. Mấy báo iones, dân trí, yan,... đều đăng bài giật tít chuyện của hai người.. Bảo Nhi, mày có thể hứa sau chuyện hẹn hò giả này, mày sẽ không có tình cảm gì với Gia Khang nhé. Mày biết tao..

Tôi nhìn Tiên Tiên một cách chân thành nhất rồi gật đầu khẳng định lời hứa với nó..

[Sáng hôm sau,..]

7h…

Tôi đã bị Tiên Tiên dựng dậy, Gia Khang nhờ nó chuẩn bị giúp tôi. Nó mang tới một chiếc váy cúp ngực xòe rộng ở dưới màu hồng phấn nhẹ nhàng. Nó tết tóc cho tôi hệt như tóc mấy nàng công chúa trong truyện..

7h30…

Tôi bước ra khỏi phòng giống hệt một nàng công chúa bước ra từ một câu chuyện cổ tích. Gia Khang đã tới nơi tổ chức họp báo trước để chuẩn bị, Nam Phong đảm nhận việc đưa tôi tới đó. Anh đang chán nản xem chương trình TV thì bỗng đơ hình 5s trước tôi.. anh nhìn tôi khấc mọi ngày, ánh mắt trìu mến và thích thú nhất từ trước tới nay, ánh mắt anh làm tôi cảm thấy xao xuyến nhưng rồi cũng hết.

-Nhanh lên! Chúng ta còn 30' trước khi buổi họp báo bắt đầu.

[The magazine best..]

Gia Khang đang tất bật với đám nhà báo, nghĩ trước những câu trả lời...

Tôi cùng Tiên Tiên lên trước, vừa bước vào trong tòa soạn, một chị ăn mặc rất thời trang đi ra trước mặt tôi, mỉm cười:

-Chị là Jenny, rất vui được làm quen với em. Chúng ta đi lối này nhé.

Tôi cũng tươi cười rồi đi theo chị gái này.

-Em đã tới rồi à.

Gia Khang vừa nhìn thấy tôi, khuôn mặt anh rạng rỡ hơn hẳn. Anh nhìn tôi rồi chạy tới nắm tay, anh hôm nay mặc một bộ vest đen rất lịch lãm và menly :")

8h

-Xin chào mọi người, buổi họp báo hôm nay được tổ chức để mọi người có thể hiểu rõ hơn về chuyện hẹn hò của thiếu gia Lâm Gia Khang.

Chị Jenny đảm nhiệm vai trò MC đã bắt đầu chương trình, Gia Khang và tôi đã đứng ngoài cửa chính. Anh nắm tay tôi rồi bước đi mạnh mẽ, Gia Khang vừa bước lên thảm đỏ thì vô vàn máy ảnh được bấm chụp liên tiếp. Tôi phát lo vì vụ họp báo "giả" này nên tự dưng đứng khựng lại, Gia Khang quay lại nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh mắt này như truyền thêm một thứ sức mạnh lạ kì khiến tôi thêm tin vào anh hơn. Anh mỉm cười rồi nắm chặt tay tôi, kéo mạnh về phía anh. Tôi mất đà liền dựa vào người Gia Khang. Lúc này, tất cá cả các máy ảnh đều chớp liên hồi, cố bắt được những cảnh "hot" này.

Suốt 30' trôi qua, vô vàn câu hỏi đủ dễ đủ khó được các anh chị nhà bso đặt ra, tay tôi vẫn nắm tay Gia Khang mà không chịu buông rời..

-Ừm.. mình là phóng viên của báo trường Newton. Biết anh Gia Khang mới về nước còn Bảo Nhi thì mới vào trường, cả trường đang có tin đồn là hai người chỉ hẹn hò giả để không đem lại tiếng xấu cho hai tập đoàn mà thôi. Xin hỏi tin đồn đó phải chăng là đúng?

Cái giọng của Annie nổi bật giữa hội trường, tất cả mọi người bắt đầu xì xào to nhỏ.

-Haha.. chào cô bé. Câu hỏi này để anh trả lời được chứ? Đúng là tin đồn này khó có thể giải thích *cười nhếch nửa môi* nhưng để chứng minh chuyện hẹn hò giữa anh và Bảo Nhi thì rất đơn giản..

Gia Khang nói tới đó thì quay sang nhìn tôi say đắm, anh đột ngột thơm vào má tôi làm mặt tôi đỏ như trái gấc. Cả khán phòng "Ồ" lên kinh ngạc, chị Jenny muốn mọi người thêm phấn khích nên yêu cầu tôi "đáp lại" tình cảm của Gia Khang. Tôi nhìn Tiên Tiên ngồi cạnh Nam Phong cũng đang khá phấn khích dù nó thích Gia Khang rất nhiều. Tôi cười mỉm lấy lệ rồi quay sang thơm vào má Gia Khang một cái rất nhanh. Annie tức nổ đom đóm mắt, nó đi xen qua những phóng viên khác và đi ra khỏi hội trường..

[Biệt thự họ Trương..]

Sau cả một buổi sáng mệt mỏi, tôi vừa đặt lưng xuống sofa đã ngủ thiếp đi. Gia Khang cùng Nam Phong ra sân tập bóng..

"Con bé Thiểu năng đâu rồi? Sao nó không ra chuẩn bị bữa trưa nhỉ?" Nam Phong vứt túi quần áo tập xuống ghế sofa, mồm liên tục kêu tên Bảo Nhi. Gia Khang thì lao ngay vào phòng tắm..

Tôi đang mơ một giấc mơ toàn đồ ăn ngon ơi là ngon thì bỗng dưng thấy khó thở, tôi bật dậy. Trên người tôi là một "bọc" gì đó.. tôi cầm nó rồi đưa ra xa, đầu nghĩ ngay tới cái tên Trương Nam Phong.

[Nam Phong's room..]

-Ngủ một tí rồi ăn là vừa!

Nam Phong xoa xoa khăn tắm trên đầu rồi quẳng ra ghế, lên giường ngủ.

-Eeeeew.. cái bọc này của anh hử?

Tôi chả gõ cửa, phi thẳng vào phòng Nam Phong. Anh ấy bật dậy, ậm ừ rồi bắt tôi bê cả rổ quần áo đi giặt trong khi anh ta ngủ. Tôi mặt xị xuống, bê rổ quần áo lên không quên lè lưỡi, lườm nguýt cái con người độc ác họ Trương đấy.

-Em đi giặt quần áo à?

Gia Khang vừa mở cửa phòng thì nhìn thấy tôi. Tóc anh vẫn còn ướt nên nhìn anh rất đáng yêu :3

[Sân sau..]

-Cái đồ độc ác.. biến thái.. bệnh hoạn.. không có tính người..

Tôi vừa vò quần áo vừa thầm xỉ vả Nam Phong. Rõ ràng là có máy giặt mà còn bắt tôi giặt đồ, đúng là làm khó mình mà.

Gaaaauu..Gauu... tiếng chó vang lên làm tôi giật mình. Tôi ngửng mặt lên, đối diện tôi là một con ch..ch..chó..chó to. Nó nhìn tôi, thè cái lưỡi dài ra, nước dãi chảy tùm lum..

"Chả nhẽ nó muốn ăn thịt mình?" tôi thầm nghĩ rồi đứng dậy từ từ, lùi ra phía sau.. lùi ra phía sau..

AAAAAAAAAA…

Xung quanh mọi thứ đảo lộn, mông tôi đau điếng, tôi ngã đập lưng xuống sàn nhà.

-Bảo Nhi. Em có sao không?

Gia Khang ở đâu xuất hiện, anh ấy cùng con chó nhìn tôi tò mò. Anh ấy đưa tay ra, tôi chả ngại ngần nắm lấy tay anh ấy để anh kéo tôi lên.. Vừa đứng dậy tôi chạy ngay ra sau lưng Gia Khang núp. Anh ấy nhìn biểu hiện của tôi nên vỡ lẽ, anh cười xòa rồi quỳ một chân xuống, con chó mắt sáng lên, đuôi nó ngoáy tít.

-Ben chưa thân thiện với bất kì cô gái nào trừ em gái của Nam Phong ra đâu. Có vẻ nó thích em đấy ^^

Tôi ậm ừ rồi nhanh tay bê chậu quần áo đi phơi.. tôi còn chần chừ chắc con chó nó lại chuyển hướng sang tôi lần nữa thì chết.

"Nam Phong có em gái ư? À, chắc là cô bé trong bức ảnh ở trên bàn anh ta!" Tôi vừa phơi quần áo, đầu nghĩ về cô em gái của Nam Phong..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net