"Tháng cô hồn vui vẻ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quào, đã đến tháng 7 rồi nên đa số học sinh bắt đầu cắm trại ở trường. Haise và Mito cũng tham gia nên việc tham gia sẽ khiến Haise hơi stress vì... Áp lực bạn bè, công việc cũng đã được giao, lũ con gái thì chuẩn bị thức ăn còn lũ con trai thì thổi cơm và khốn thay là Haise lại là cái đứa khéo nhất nhóm là thêm việc dành cho linh hồn không ký ức. Khi Aki và lũ bạn thổi xong cơm thì bên Mito và Yashiro cũng đã làm xong được món cà ri chay và nguyên liệu hoàn toàn từ củ quả trồng ở vườn thực hành. Cả lũ ngồi trước một đám lửa trại nhỏ và thưởng thức món cà ri, ai ai cũng khen bên nhóm con gái làm cà ri ngon, Haise ăn nhanh vì lần đầu tiên có người lại gọi cậu đến cuộc họp của các bí mật, Mito cũng được mời nhưng cô có vẻ rất thoải mái. Kết thúc việc ăn uống, cả lũ cùng đan túi xách tre nhỏ thì có hai người đan đẹp nhất thì lại là Mito và Haise. Haise nhanh cảm ơn những lời khen và rồi kéo tay Mito lượn ra cánh cổng dịch chuyển tới căn phòng họp. May mà cậu kịp, nhanh ngồi vào một khu nhỏ khá gần với chỗ ngồi trung tâm, nơi mà chỉ có 1 cái ghế. Haise nhìn lên trên thì đã đủ các bí ẩn... Gần như vì còn mấy chiếc buồng trống không, đã đến giờ, một người nhìn khá già đeo một chiếc mặt nạ cú và choàng chiếc áo choàng đen. Tất cả tỏ vẻ kính trọng và Hanako đã ngồi lền chiếc ghế ở trung tâm.

"Nè Kako, lại quay lại với 1 tháng cô hồn rồi đó. Ông muốn nói gì với một vài thành viên mới không?" - Số 7 hỏi, hắn lại nhảy ra một buồng nhỏ ở gần đó ngồi và nhìn.

"Được rồi, số 9 đâu?" - Ông già đó gọi.

"À đây, tôi lên đây" - Haise nhảy lên chỗ trung tâm đó và nhìn ông già tên Kako

"Dù gì đầu tiên tôi phải chúc mừng cậu đã làm một bí ẩn để thay thế các bí ẩn đã mất Yorishiro, nhưng đã đến tháng cô hồn, nhóc muốn nói gì không?" - Lão già Kako hỏi.

"Xin cảm ơn vì sự chấp thuận của ông và mọi người, nếu tôi muốn nói một cách chân thành hơn thì sẽ là tôi đang có nhà ga Kisaragi của người chết và các sinh vật siêu nhiên, lẽ ra tôi đã có thể bắt nó ngừng hoạt động nhưng không được vì theo luật ga tàu là thế nên tôi hi vọng mọi người có thể chuẩn bị trước" - Haise nhìn xung quanh với một nụ cười.

"Được rồi, thế là khá đủ rồi đó, dù sao cậu cũng là chủ ga tàu đó nên việc đuổi hồn ma về cũng là việc của cậu" - Kako nói với giọng khá trầm

"À... về chuyện đó. Tôi hơi có vấn đề với Teke Teke." - Haise gãi đầu và chảy mồ hôi vì lo lắng.

"Khoan đã... TEKE TEKE Á!!?" - Tất cả các bí ẩn hét lên với sự bất ngờ.

"Ừ, nó vốn thuộc nhà ga và theo như nhật ký của các tiền bối thì nó it nhất đã giết 5 tiền bối vì nó quá nhanh và nguy hiểm, nhưng Akane lo được vì có thể ngừng thời gian, nhỉ?" - Haise cười trong sự lo lắng và nhắm mắt lại.

"Haizz, đúng là cứ càng ngu và không biết gì thì thật nguy hiểm, Mito giờ cô đi coi mọi hành động của số 9 đấy." - Lão Kako thất vọng và bảo Mito làm "trông trẻ" cho Haise.

"Hể??" - Haise và Mito đang cảm thấy khó hiểu đến mức đỉnh điểm.

Trong khi cả nhóm bí ẩn cười vô mặt Haise vì cậu bị giám sát bởi số 8, buổi học kết thúc và cả hai trong hình dạng con người, bước đi trên hành lang để đến với nhóm Yashiro, Haise cũng được nghe một trận càu nhàu của Mito về số 1 trong việc tuyên bố đấy nhưng ngược lại với cậu thì lại khá thoải mái vì có bạn đồng hành và thỉnh thoảng có thể chơi nhạc cùng nhau. Đến nơi cắm trại, Aki liền lấy cái cây vĩ cầm khá cũ của cậu trước khi ra với nhóm, cậu chơi vài bản nhạc nhẹ nhàng cho buổi đêm đầy sao sáng cùng ánh trăng chiếu xuống. Có vẻ mọi người trong nhóm đang rất thưởng thức khi nghe những giai điệu khá vui tươi của cây vĩ cầm cũ, bỗng cậu nhìn thấy từ ánh sáng nhỏ ở trong hành lang là một vài sinh vật lạ đang trỗi lên, có vẻ Mito chưa nhận ra. Haise ngầm giao nhiệm vụ cho hai con Hakujoudai xanh đi diệt lũ đó, một thời gian sau... Thứ thực sự đã kinh hãi cậu trong bản nhạc vĩ cầm đó chính là tiếng kim loại rít rất khó nghe của một thứ gì đó, Mito cũng có thể nghe thấy nên cả hai bỏ nhóm Yashiro và chạy nhanh vào trong.

Đã quá muộn, Hakujoudai của Haise hiện tại đã gục và một thứ gì đó rất lùn nhưng chạy rất nhanh, nó bước ra ánh sáng, đó là con Teke Teke mà cậu đã nói tới. Nó nhảy bổ lên người Haise và cười rất đáng sợ và ma mị, nó nói:

"À, không phải là người điều hành ga tàu à? Nhờ ngươi mà tháng này ta được giết người đó" - Teke Teke cười.

"À, quên đi người sẽ phải trở về nhà ga" - Haise liền đá con Teke Teke lên nhưng nó đã lấy được cây liềm của nó và chặt xuống đất.

Haise liền rút cây đao bỉ ngạn của cậu, Mito cũng vào thế sẵn sàng với cây guitar không-thể-gãy được của cô, con Teke Teke cười ghê rợn rồi lao đến Mito và chém cây liềm nhưng Mito đã chặn được cú đó và Haise đã nhân cơ hội đó mà chém linh hồn độc ác đó. Cú chém đã trúng vào tay và khiến cho máu chảy như suối, Teke Teke hét trong đau đớn rồi chạy vào bóng tối. Mito quay sang Haise với một khuôn mặt muốn nói rằng là bây giờ làm thế nào để đuổi nó đi, Haise hiểu được và trả lời:

"À, may cho chúng ta là trường nó người nhà MInamoto"

"Khoan, cậu nói thật hả? Cậu tính nhờ thằng khốn tự tin đó hả?" - Mito nhăn mặt khi nghe ý tưởng của cậu.

"Thì tớ cũng chưa có bùa phong ấn, Yin và Yang của tớ đang gục rồi" - Haise liền đỡ hai con Hakujoudai và dịch chuyển chúng.

"Thôi được rồi..." - Mito khá khó chịu với quyết định duy nhất này, cô cũng không biết làm lá bùa phong ấn trong khi lũ bí ẩn kia lại đang làm việc của mình.

Vậy là cả hai đành đi nhờ tên Teru MInamotto, hội trưởng suýt đáng kính với những linh hồn tham gia vào năm học của học sinh trường Kanome. Tên Teru nở một nụ cười quái ác dù khuôn mặt lại rất đẹp trai, hắn vhe mặt lại và vuốt nhẹ tóc, cười:

"Mấy nhóc không đi phong ấn được đám tâm linh từ chính biên giới hả?"

"Cứ thử làm một bí ẩn quản thúc một ga tàu ma vào tháng cô hồn đi rồi mới có quyền cười tui" - Haise trả lời lạnh nhạt và nghiêm túc, cậu không hề có ý định đùa.

"Được rồi, nhưng với một điều kiện nho nhỏ, đó là khi nào em tui Minamoto Kou cần sự giúp đỡ của cậu thì cứ làm nhá?" - Teru cười mỉm, có vẻ như cái aura khiến hồn ma nào cũng ghét đã lắng xuống.

Cả ba lại đi vào hành lang tối, nơi gần như không có ánh đèn, chỉ có ánh đèn nhấp nháy liên tục từ những chiếc đèn chịu sự ảnh hưởng lớn của một loại âm khí tâm linh khá nặng nề. Teru nhìn xung quanh trong bóng tối, liền Teke Teke vụt lên tấn công Teru, anh đã đỡ được bằng cây kiếm diệt ma, cười và giáng một giàn sấm sét sáng lên con ma đó:

"Ta có thể chuyển hóa nguồn âm khí thành một loại sức mạnh để diệt ma đó, Teke Teke"

"Xì, nó không nhanh bằng tao đâu" - Teke nhếch mép và chạy rất nhanh về phía Teru.

Cuộc chiến khá khốc nhiệt giữa Teru Và Teke Teke, dù đã bị chém và bị giáng bởi một tia sét nhưng nó vẫn quá nhanh so với Teru nên anh đã bị nó chém một cái vào chân, ngã xuống nhưng không có phản ứng gì. Teke Teke cười và lấy cái liềm của cô ta, chém Teru nhưng lại không còn có thể làm thế nữa. Teke Teke đã bị Haise phong ấn bằng một lá bùa trắng khiến nó không di chuyển được, nó cũng bị Mito vả phát bằng cây guitar và đã bất tỉnh. Haise nhờ Haukujoudai của cậu dịch chuyển Teke Teke về ga tàu, cậu băng bó chân cho Teru và cười:

"Có lẽ người đáng ghét thật, nhưng lại có phần đáng kính dù cho ta là sự bất hạnh của những thứ không lường trước được"

"Có lẽ ngươi không quá bất hạnh nếu nụ cười đó là vĩnh cửu" - Teru nói và đứng dậy.

"Nè mấy người còn có cái gì đó đang đến kìa" - Mito gọi cả hai và vẫn cầm cây guitar trong thế chiến đấu.

"Đùa hả?" - Haise nhanh chóng dùng Hakujoudai để dịch chuyển Mito và Teru đi một cách bất thường và mắt dần chuyển sang màu đỏ.

"Hi vọng*, tớ không nghĩ cậu sẽ làm thế với tớ đó" - Một giọng nói nữ tính nói với cậu.

"Cậu cũng chả hơn gì đâu, bóng tối" - Haise rút lưỡi kiếm từ bao kiếm.

"Nói thật là tớ đã không nghĩ sự thù ghét của cậu khi gặp lại nó sẽ thế, vậy một thứ ảo tưởng lại chân thật hơn à?" - Giọng đó đáp lại.

"Tớ nói rồi, tớ đã chết và người đó không theo đâu, đó chỉ là một mong muốn không tồn tại! MÀ có theo thì cũng đúng thôi... Máu của người đấy vẫn vương trên thanh đao này" - Haise quát lên rồi im bặt vì một vài lí do.

"Cậu đúng là đáng yêu thật đấy ~ Cậu cố để quên điều đó, nhưng hình phản chiếu không nói dối ~" - Cô gái đấy trêu ngươi Haise và bước ra ánh sáng.

"Xì... Dù kí ức vẫn mơ hồ nhưng cậu vẫn theo tớ suốt à? Neri-chan?" - Haise chuẩn bị thế để chém người đối diện.

"Lại thế rồi ~ luôn là thế." - Neri cười mỉm và vả Haise nhanh gọn lẹ và cậu ngã trên sàn.

========================================================================

Chú thích: *Hi vọng = Aki trong tiếng Nhật khi dịch ý nghĩa của tên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net