12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Usotsuki cảm thấy tức giận dâng trào khi nghe thấy tên mình bị lẩm bẩm với vẻ thờ ơ như vậy, giống như cô ấy dường như không hề bị ảnh hưởng bởi phát hiện mới.

"Ta cho rằng ông là người đứng sau việc tạo ra những yêu quái này ..."

"Danh tiếng của cô đi trước cô, Kikyo. Ta không thể tin vào tai mình khi nghe đến cái tên huyền thoại của cô ... Ban đầu ta định chỉ thu hút những cá nhân mạnh mẽ nhưng khi tôi có được cô, ta nghĩ mình không thể may mắn hơn được nữa."

"Ông làm gì ở đây?"  Kikyo chất vấn , giọng nói của cô đang dần dâng lên đầy tức giận.

"Ta đã sử dụng ma thuật hắc ám để tạo ra các yêu quái mạnh mẽ bằng cách sử dụng các bộ phận của con người để hoạt động như một lực lượng chống lại sức mạnh thần thánh ... Ta sẽ nói đó là một thành công phải không?"  Usotsuki cười khúc khích, ra hiệu cho cánh tay vẫn còn đang chảy máu của miko, tay áo trắng giờ đã nhuốm màu đỏ thẫm.

"Đó là lý do tại sao ta đã sử dụng oni để thu hút con người. Và đây là sự hoàn thiện của ta."  Vị sư già cười đưa ngón tay chỉ vào lớp bùn đen.

"Mặc dù nó đang ở giai đoạn sơ khai và không thể chiến đấu với ai đó ở tầm cỡ của cô,Kikyo . Nhưng sẽ không lâu đâu ... một khi tôi cho nó ăn một con miko mạnh mẽ nhất định."  Như thể được báo trước, hàng chục con chó săn yêu quái màu đỏ nhảy ra từ bóng tối.

'Chúng chắc chắn đã ẩn mình dưới yêu khí mạnh hơn của thứ đen đó!'  Kikyo thầm lẩm bẩm, thu hết sức lực, cô bắn ra một chùm ánh sáng thanh tẩy về phía những con chó săn, ngay lập tức thiêu rụi chúng.

Thêm nhiều con chó yêu quái xuất hiện, lao vào cô từ mọi phía, kết giới mà cô dựng lên không thể duy trì được nữa vì cuộc tấn công lặp đi lặp lại khiến sức mạnh của cô suy yếu. Kết giới lung lay trước khi vỡ tan như thủy tinh, khiến Kikyo khuỵu gối thở hổn hển.  Cô cảm thấy từng thớ thịt của mình căng lên vì đau đớn.  Lý do duy nhất khiến cô vẫn chưa bị nuốt chửng là... vì kẻ thù đáng ghét nhất của cô đã tấn công những con thú vô tâm.

Usotsuki bật cười trước sự tuyệt vọng của họ.  " Bọn chúng rất đông và cô thậm chí không thể rút cung của mình nữa. Đừng phí công vô ích nữa ha ha."

Vô số youkais nhảy ra xung quanh họ, nhiều hơn những gì Naraku có thể giết.  Nanh nhe răng, đôi mắt rực sáng chúng lao về phía Kikyo nhằm vào cổ cô .  Naraku cau mày chỉ nghĩ đến một điều duy nhất là cứu Kikyo.  Nhưng hắn có thực sự muốn làm điều đó không?  Chà, ban đầu hắn định chết với Ngọc Tứ hồn, vậy tại sao không?  Hắn nắm lấy thân hình mỏng manh của Kikyo, ôm cô vào lòng.  Hơi ấm cơ thể cô khiến hắn rùng mình;  hắn yêu cách hắn để cơ thể không có khả năng tự vệ của cô ôm chặt trong lòng.  Tuy nhiên, hắn không có nhiều thời gian để tận hưởng sự tiếp xúc đó trước khi cảm thấy lưng mình bị xé nát và bị cắn bởi yêu quái.

Kikyo mở to mắt ngạc nhiên.  Naraku thực sự sử dụng cơ thể của mình làm lá chắn cho cô ?  Điều này là không thực, kẻ chỉ thèm muốn cô và không ngừng cố gắng để lấy mạng cô bây giờ lại từ bỏ mạng sống của mình để cứu cô?  Triệu hồi những gì còn sót lại từ sức mạnh tâm linh của mình, cô đã đẩy lùi các yêu quái một lần nữa, nhưng sức mạnh yếu ớt của cô ấy không xóa sổ được chúng, chỉ ngăn chặn chúng bằng cách đẩy chúng bay về mọi hướng.

"Naraku ... Ta có cách để  ngươi đánh bại hắn."

Đôi chân loạng choạng, Naraku đứng dậy trong khi máu vẫn chảy không ngừng , nhuộm các tấm ván gỗ màu nâu thành màu đỏ thẫm.  Naraku dễ dàng nhún vai trước cơn đau mà không hề bị ảnh hưởng bởi những vết cào bỏng rát trên lớp áo rách.

"Ta sẽ bọc thanh kiếm của ngươi bằng sức mạnh thanh tẩy; các đòn tấn công của ngươi sẽ tiêu diệt những yêu quái này một cách dễ dàng."

Giữ vững đôi chân đang loạng choạng của mình, Naraku nắm lấy thanh katana của mình khi Kikyo đặt những ngón tay dài nhỏ nhắn của cô lên nó.  Ngay lập tức một luồng năng lượng thanh tẩy mạnh mẽ bao trùm lên lưỡi kiếm tương tự như những mũi tên của cô ấy.  Cảm thấy cơ bắp của hắn cũng nhận được sức mạnh và sự hồi phục từ cái chạm của cô ấy.  Hắn ta chém vào không khí tạo ra một làn sóng năng lượng mạnh mẽ tương tự như Phong Thương .  Nhưng thứ này có màu hồng chứ không phải màu vàng, và là một trong những sự thánh thiện chứ không có tính chất ma quỷ.  Toàn bộ căn phòng được chiếu sáng trong ánh sáng hồng thanh khiết khi các yêu quái bị thanh tẩy hoàn toàn .  Lớp bùn đen bí ẩn thu nhỏ lại sau cuộc tấn công ẩn vào các vết nứt của sàn gỗ.  Mặc dù nó miễn nhiễm với năng lượng thanh tẩy nhưng nó có vẻ như không muốn đến gần luồng sáng thanh tẩy.

Usotsuki hét lớn khi chứng kiến ​​những sáng tạo của mình bị xóa sổ ngay trước mắt mình.  Naraku bật cười khi bước tới, cắm kiếm sâu vào bụng của vị sư già.  Năng lượng thanh tẩy nhấn chìm ông ta nhưng nó không tiêu diệt ông ta.  Nhảy về phía sau, vết thương hở di chuyển giống như một cái miệng đang nhai thức ăn trước khi khép lại.

"Ta đã tự mình làm thí nghiệm..." Usotsuki cười khúc khích khi nhảy lùi về phía sau với tốc độ kinh người với sự thỏa mãn.

Naraku cười hắc hắc trước sự tự tin giả tạo của nhà sư.  "Ta cảm thấy cơ thể bên trong của ngươi bị phá hủy."  Đôi môi cong lên thành chế nhạo khi hắn lại gần ông già một lần nữa.

"... Naraku. Ta đã nghe nói về ngươi , ngươi là một yêu quái vĩ đại phải không? Ta không biết tại sao bây giờ ngươi là một con người, nhưng ta có thể ban cho ngươi sức mạnh mà ngươi đã mất."

Naraku cau mày khi nghe những lời của vị sư già.  Quyền hạn của hắn trở lại với hắn ? Đó sẽ là điều tuyệt vời nhất đối với Naraku , hắn mệt mỏi vì yếu đuối và quan trọng hơn là trước sự thương hại của miko đó.

Usotsuki cảm nhận được tư thế căng thẳng và do dự của Naraku. 

"Ngươi biết những gì ta đã làm ở đây, yêu quái do ta tạo ra đã khiến Kikyo chật vật, và nhìn đi , ngươi sẽ không bao giờ phải bị đe dọa về sức mạnh thanh tẩy của các pháp sư như Kikyo nữa , ta hoàn toàn có thể khôi phục lại sức mạnh cho ngươi."

Kikyo tức giận trừng mắt nhìn Naraku, cô có cảm giác hắn đang suy xét lời nói của lão sư.  Khát khao quyền lực của hắn ta sẽ không bao giờ thay đổi.  Cô rùng mình khi nghĩ đến hắn ta sẽ làm gì với cơ thể yêu quái trở lại với mình.  Hắn sẽ phạm phải những điều thấp hèn nào?  Hắn sẽ làm gì cô ? .  Có lẽ cô nên giết hắn ta khi có cơ hội thay vì đùa giỡn với hắn .

"Tất cả những gì ngươi phải làm là giết Kikyo và giao xác cô ấy cho ta."  Usotsuki lơ đãng quệt đi mồ hôi trên trán.

Naraku bật cười, đúng là đồ ngốc.  Giết cô ấy sẽ làm mất tác dụng của mọi hành động trước đây của hắn ta.

"Ngu xuẩn, vết cào sau lưng ta vẫn đang chảy máu đó."

Mục đích của quyền lực là gì nếu hắn vẫn không thể tìm thấy hạnh phúc thực sự? Hắn đã từng là kẻ mạnh nhất , và đã có cơ hội làm bá chủ nhưng vì cái gì mà hắn đã buông bỏ nó để ước điều ước ngớ ngẩn đó chứ?  Có quyền lực lớn nhất trên thế giới có thể là lý tưởng nhưng trái tim hắn lại khao khát điều gì đó khác, một người khác.

Kikyo chờ đợi Naraku quay lại và giết cô nhưng trước sự ngạc nhiên và tức giận của cô, hắn đã làm ngược lại hoàn toàn.  Hắn đã chém đầu của vị sư già để thanh lọc những yêu quái còn sót lại bên trong cơ thể mình.  Cô ấy nắm chặt cánh tay bị thương của mình chặt hơn trước vì giận dữ.  Naraku không phải như thế này... hắn được cho là con quái vật xấu xa nhất hành tinh, hắn phải chứng minh cho cô ấy đúng;  rằng hắn không hơn gì ngoài một con thú đói khát quyền lực.  Lẽ ra cô phải hận hắn bằng cả trái tim mình. Nhưng lại cảm thấy đôi chút ...  hối tiếc.  Hối hận vì đã ghét hắn ta ?  Hối hận vì đã tìm cách báo thù? Là do cô bị hận thù che mắt?

Có thể hành động của hắn ta hoàn toàn là sai lầm, quá tuyệt vọng với tình yêu không được đáp lại đến nỗi hắn đã làm những điều điên rồ nhất chỉ để có cô cho riêng mình, có thể hắn ta chỉ đơn giản là sai lầm và không xấu xa như cô nghĩ ban đầu... lắc đầu tự nguyền rủa bản thân, 'Naraku  là cái ác và sẽ luôn luôn là ác.'

Kikyo nhanh chóng chỉnh sửa lại bản thân, nhắc nhở bản thân rằng chuyện này vẫn chưa kết thúc. Cô đốt cháy toàn bộ trang viên.  Đảm bảo tẩy sạch luồng khí tà ác còn sót lại.  Đưa mắt nhìn nhanh về phía người kia , cô tự hỏi tại sao Naraku lại chọn hành động như vậy.  Đầu óc cô bây giờ rối tung rối mù. Có lẽ là do cô là người mà hắn để ý tới nên mới lựa chọn vậy chăng. Nếu người chết không phải cô mà là sinh mạng của một ai khác thì hắn vẫn sẽ chọn từ bỏ chứ? Sẽ không. Naraku tuyệt đối sẽ trực tiếp ra tay. Thở dài một hơi, Naraku có lẽ đã thay đổi một chút , nhưng bản tính của hắn vẫn tàn ác như vậy. Kikyo tự hỏi , cô có thể khiến hắn thay đổi hay không?

Về điều này, Kikyo hoàn toàn đoán đúng. Naraku trên đời chỉ nhân nhượng với mình Kikyo, đối với người khác, hắn hoàn toàn không để mắt , nếu lão sư già kia bảo hắn giết một nghìn người nạp cho lão hắn nhất định sẽ làm. Tiếc rằng lão lại muốn mạng của Kikyo, đúng là đáng chết.





.————————-
Tình hình là tác giả drop truyện này cũng lâu rồi, hoàn toàn k có động thái tiếp tục ,mình thấy hay thì vẫn dịch thôi.
Ban đầu mình định dịch xong sẽ tự viết đoạn kết cho fic này để nó hoàn chỉnh k bị bỏ dở nhưng thiết thấy fic ít tương tác và k mấy ng yêu thích nên k có động lực, có lẽ mình sẽ k đăng đoạn kết mình tự viết nữa . Cảm ơn những bạn đã theo dõi đến tận chương này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net