03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2:

[Trung]

03.

Ngày ấy, nhiều người dân Konoha tận mắt nhìn thấy vụ việc, cũng có ninja điên cuồng quay chụp làm chứng.

Chuẩn Hokage Đệ Thất Uzumaki Naruto vừa lo lắng kêu to: “Sasuke! Có phải cậu cũng mang thai giống thầy Kakashi không?” vừa nhảy bổ về phía “bạn thân” nổi danh Uchiha Sasuke.

Một vị thôn dân Konoha miêu tả cho các phóng viên: “Quá thảm! Tôi tận mắt nhìn thấy Đệ Thất tương lai bị đánh bay, bay cao thế này, thế này này, “bạn bè” đánh nhau sao mà ra tay tàn nhẫn thế?”

Hai tiếng sau, Uchiha Obito bị cháu trai chặn ở cửa làng.

“Chờ một chút!” Nghe tiếng chuông báo phát ra từ điện thoại, Obito đột nhiên dừng lại, tỏ vẻ nghiêm túc, giải trừ xuyên thấu rồi lấy di động ra.

Sasuke cau mày, ngừng thế tiến công.

Hắc Miễn: Tiểu Bạch Tiểu Hắc đúng không? Được, thỏa mãn các ngươi!

Obito: “Ta trả lời bình luận của độc giả.”

Sasuke nổi giận, xông lên là chém.

#

Khi con đường viết văn của Uchiha Obito đang rộng mở thì ficdom "Naruto" lại trải qua những ngày đông giá rét dài nhất trong lịch sử.

Tuy rằng toàn bộ Konoha đều bị anime "Naruto" đầu độc, phát triển thành xu thế toàn dân gặm CP, nhưng mà thế lực mục nát vẫn còn ở nơi đó, không rời không bỏ.

Nửa tháng trước, Utatane Koharu cứ cằn nhằn không dứt bên tai Kakashi. Đối với anh mà nói hoàn toàn là vào tai trái ra tai phải. Bản thân cũng có acc clone, lại nghĩ đến việc Obito dụ dỗ Naruto viết fic (lúc đó anh còn chưa biết chính Obito cũng viết), nghĩ tới nghĩ lui, cho rằng chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, anh đặc biệt giao vụ này cho Sasuke.

Không nghĩ tới, hiện giờ, bị “bạn thân” bịa đặt mang thai ngay giữa đường, đối với kẻ tình nghi dạy hư Naruto là Uchiha Obito cùng ficdom “Naruto”, Uchiha Sasuke có thể gọi là thiết diện vô tư.

Bất kể là nhân sĩ nội bộ cầu xin (đại biểu có Ino, Sai cùng nhà xuất bản), hay là Kakashi mịt mờ ám chỉ (“Không cần làm chính mình mệt mỏi, tra một chút, không có vấn đề gì lớn là được!”), Uchiha Sasuke cũng chẳng hề bị dao động.

Đối với sản phẩm ăn theo CP của mình và Naruto, hắn càng thêm siết chặt.

Hắn vừa tra đã tra ngay ra được quyển truyện nổi nhất shidom, đặc sắc đến mức khiến người người rơi lệ, tình bạn trong sáng AU - “Ta cùng Sasuke không phải loại quan hệ kia dattebayo".

Truyện này viết vô cùng sát hiện thực, còn có rất nhiều đoạn đối thoại chỉ hắn và Naruto biết, nhất định là người quen gây án.

Lí nào lại thế? Xâm phạm riệng tư!

Sasuke tra IP, tháp Hokage, văn phòng Hokage thực tập.

Sasuke cứng rồi.

Nắm đấm cứng.

Sau đó, Sasuke đột nhiên nảy ra một ý. Hắn dùng quyền hạn mà Kakashi cho, tra toàn bộ IP của cao tầng Konoha trong kho số liệu.

Quả thực là hiện trường lộ acc clone cỡ lớn.

Ngay cả Nara Shikamaru cũng có acc clone ở diễn đàn truyện.

Sasuke bừng tỉnh.

Konoha hết thuốc chữa là sự thật.

Hắn nên sớm nghe lời Kakashi điều tra toàn bộ.

Sasuke tạo một tài khoản trên Osu, đăng bài post đầu tiên.

Uchiha Sasuke V: Uchiha Obito = nhân viên quản lí số 2 diễn đàn Konoha = tay bút ObiKaka Hắc Miễn.

Ba phút sau, bài post này có xu thế đăng đỉnh Konoha.

Mà Sasuke thì đã tiêu sái rời làng.

Đàn ông chân chính là một đi đầu không ngoảnh lại xem tin tức bùng nổ mình gây ra.

Vì thế hắn cũng không thấy Hắc Miễn thái thái bình luận.

Hắc Miễn: Chú cháu đánh nhau đừng để lan đến những người không liên quan. Thích thế chứ gì! Ta chỉ là một nữ sinh cấp ba thầm mến tiền bối! Bản hủ nữ đang muốn đi tỏ tình với tiền bối đây!

Top comment 1: …Ta đột nhiên nhớ ra trong anime “Naruto”, khi boss tinh thần phân liệt sẽ tự xưng là nữ sinh cấp ba. Hắc Miễn đây là tự lộ danh tính hay cố ý cos thần tượng mình?

Top comment 2: Chắc chắn là Uchiha Sasuke tra sai rồi. Trong shipdom bọn tôi, Hắc Miễn thái thái nổi tiếng là thích diễn sâu. Cổ là anti của Hatake thái thái. Hai người chơi les, hơn nữa còn dùng CP của bọn tôi để che mắt người khác. Nhân viên quản lí diễn đàn chắc chắn là fan hai người, giúp hai người họ xóa topic tiết lộ acc, không biết xấu hổ!

Top comment 3: Đây là thông báo từ diễn đàn. Tôi là nhân viên quản lí số 4, nghề nghiệp chính là nhiếp ảnh gia, công việc bận rộn nên tạm thời offline dài hạn, rất xin lỗi vì không nắm rõ được những chuyện gần đây. Hiện tại các quản lí diễn đàn đang họp, chúng tôi nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thuyết phục.

Group diễn đàn.

Nhân viên quản lí số 3: Obito thái thái chơi lớn quá, triệu hồi cả Sukea đến rồi 2333

Nhân viên quản lí số 4: ^_^ Không nghĩ tới Hắc Miễn thái thái là Obito san, Hatake thái thái là Hokage Đệ Lục? Thật sự là quá khéo!

Nhân viên quản lí số 1: Sukea vẫn thuộc hệ chữa lành như trước…

Nhân viên quản lí số 2: Sukea?

Nhân viên quản lí số 1: Tobi, cô còn chưa thấy Sukea đúng không? Sukea là nhân viên quản lí số 4, nguyên lão của diễn đàn chúng ta. Cô ấy là nhiếp ảnh gia, lúc Đệ Lục mới nhận chức năm ngoái, cô ấy đi ra ngoài chụp ảnh, lâu rồi không login.

Nhân viên quản lí số 4: Tobi?

Nhân viên quản lí số 2: Ha ha ha Tobi là fan của anh Miễn, vì thế lấy tên là Tobi, không ngờ bị Sasuke-kun hiểu nhầm.

Nhân viên quản lí số 2: (づ ̄3 ̄)づ╭? ~ Chào senpai! Em đối với senpai là nhất kiến chung tình! Ôm ôm Sukea senpai!

Nhân viên quản lí số 4: Tobi thật đáng yêu ^_^

Nhân viên quản lí số 1: Được rồi được rồi, hiện tại chúng ta đang nghiên cứu xem làm thế nào để giấu danh tính của anh Miễn. Ra văn bản thanh minh là chuyện nhỏ, chỉ sợ Sasuke sama phát hiện thì sẽ xử lí chúng ta thôi. Lại nói, sao vị đại thần này đột nhiên tiết lộ acc của anh Miễn thế nhỉ? Không phải vị này chẳng bao giờ quan tâm mấy việc thế này sao?

Nhân viên quản lí số 4: Có thể là do Obito chọc giận cậu ấy. Với tính cách của Sasuke-kun, chắc là sẽ không tiếp tục để ý đến loại chuyện này nữa đâu.

Nhân viên quản lí số 3: Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất thôi.

Nhân viên quản lí số 2: Thế nhưng tại sao phải giúp Obito giấu danh tính?

Nhân viên quản lí số 1: Ha?

Nhân viên quản lí số 2: Chính hắn còn không vội, chúng ta gấp cái gì? Tôi thấy có vẻ thích bị lộ, không cần giấu, hắn đang không sợ.

Nhân viên quản lí số 3: ... Nhưng mà nếu việc boss viết fanfic ObiKaka ở trên mạng còn giả ngây giả dại truyền ra ngoài liệu có gây tổn hại đến bộ mặt của Konoha không? Còn gì là tôn nghiêm nữa? Với cả có thể sẽ tạo ảnh hưởng xấu tới Đệ Lục không?

Nhân viên quản lí số 1: Đây cũng là một cách xử lí. Obito san có kinh nghiệm diễn sâu đầy mình, mấy người trên Osu chưa chắc đã vạch trần được hắn. Ai chẳng biết Uchiha Obito là thẳng nam. Đám thẳng nam trên đấy không phải không tin lời Sasuke sao, còn lôi cả Konoha cùng Uchiha vào, giờ đang lúc chiến hăng máu nhất.

Nhân viên quản lí số 3: Suýt chút nữa thì tôi quên mất anh Miễn là Uchiha duy nhất được hưởng đãi ngộ của thẳng nam với đám người đó. Tôi cảm thấy cách này được.

Nhân viên quản lí số 1: Đang lúc quan trọng mà sao Tobi với Sukea đều logout rồi?

Nhân viên quản lí số 3: Chắc mạng lag, dạo này mạng không ổn định.

Nhân viên quản lí số 1: Mạng Konoha cũng hết thuốc chữa!

#

Một người con trai khả nghi đeo mặt nạ lốc xoáy màu hồng nhạt, cầm một bó hoa dại trong tay, bẽn lẽn ngượng nghịu đứng ở trong văn phòng Hokage Đệ Lục.

Obito: "Tiền bối, hoa, mau nhận."

Kakashi: “... Tobi?”

Obito hưng phấn kêu to "Ta biết ngay là Sukea senpai có thể nhận ra ta mà!" Hắn bổ nhào qua bàn công tác.

Cả người Kakashi bị hắn xô ngã, tuy rằng đầu đã được một đôi tay rắn chắc bảo vệ, không đập xuống đất, nhưng một loạt động tác này vẫn khiến anh sinh không thể luyến.

Người dân Konoha biết boss đại chiến ninja lần thứ tư cực kì thích tinh thần phân liệt, nhưng bọn họ sẽ chẳng bao giờ ngờ được thật ra Hokage Đệ Lục cũng là một người đàn ông yêu thích khoác lên mình acc clone.

"Kakashi senpai!" Obito nói. "Xin hãy cho ta ở rể đi!"

Kakashi mưu toan đánh thái cực: "Ở rể? Tại sao không phải là ngươi gả cho ta?"

Obito đáp ngay: "Ta đồng ý!"

Kakashi: "..."

Từ xưa thẳng thắn khắc ngạo kiều.

Obito xoắn tới xoắn đi nói: "Vậy cứ quyết định thế đi! Từ hôm nay trở đi ta chính là Hatake phu nhân rồi! Dannasan, đêm nay là đêm tân hôn, nhớ về sớm đó nha~"

Không chờ Kakashi nói chuyện, người mang mặt nạ đã hân hoan biến mất.

Kakashi: "..."

#

Buổi chiều, đã quá giờ tan tầm.

Shikamaru rất xúc động, cảm giác như trở lại thời kì trùng kiến sau chiến tranh.

Nhưng hắn cẩn thận ngẫm lại, nhìn Kakashi hiện tại thỉnh thoảng lười biếng vẫn hơn là Kakashi khi đó, “liều mạng” công tác theo đúng nghĩa đen.

Shikamaru trêu chọc Đệ Lục: “Hokage-sama, hôm nay không thấy ngài oán giận sao còn chưa tan làm?”

Kakashi: “ ...Bởi vì ta có một loại dự cảm vô cùng xấu.”

Shikamaru: “?”

Cuối cùng, Kakashi vẫn chầm chậm trở về nhà.

Nhưng vừa đi tới nơi, anh đã hoảng sợ rồi.

Tám con nhẫn khuyển mặc trang phục hồng nhạt, đứng ở hai bên cửa tiếp khách, vẻ mặt rất là “phấn khởi”.

Một chiếc cổng vòm màu hồng được dựng ở cửa lớn, phía trên là một cái biển ghi “Chúng ta kết hôn rồi” bằng bút lông.

Phân thân mộc độn biến thành Uchiha Sasuko và Uzumaki Naruko, mặc quần áo phù dâu, phát bánh kẹo cưới cho quần chúng vây xem, làm cho thôn dân xung quanh xúm lại càng đông.

Kakashi đưa mắt nhìn Uchiha Sasuko với mái tóc đen dài như một tiểu thư đài các cùng Uzumaki Naruko với hai bím tóc vàng mang phong cách loli, nhìn bộ váy bồng bềnh của họ đến đôi tất trắng cổ cao. Anh che mặt, thở dài.

Không. dám. nhìn. thẳng.

Kakashi suy nghĩ ba giấy xem có cần chạy trốn hay không.

Muốn chạy cũng không phải do khung cảnh này làm cho người ta sởn gai ốc.

Nếu như đây thực sự là một hôn lễ, Obito muốn làm gì thì cứ để hắn làm. Còn việc Sasuke sẽ nổi giận, ừm, luôn có biện pháp giải quyết.

Nhưng mà… Kakashi cúi đầu cười khổ. Anh không phải là người tham lam. Những thứ anh muốn rất ít. Anh cảm thấy vận mệnh đã “cho” anh quá nhiều. Có một số món quà, anh tình nguyện dùng mạng đến đổi người tặng luôn khỏe mạnh. Một khi vận mệnh ngừng tước đoạt, anh sẽ hoài nghi mình rơi vào giấc mộng đẹp đẽ mà rách nát.

Uchiha Sasuko cùng Uzumaki Naruko vẫn còn đứng ở cửa nhà cười duyên. Kakashi vừa liếc mắt nhìn đã không có dũng khí đi vào.

Anh lựa chọn không đi cửa chính.

Kakashi vòng ra sân sau, nhảy qua tường, rơi vào lòng của một người đàn ông đeo mặt nạ.

Obito nói: “Làm sao về nhà mình còn phải leo tường?”

Sau đó, hắn ôm người đi qua sân vườn, bước lên bậc thềm rồi vào trong nhà.

Kakashi nheo mắt lại nhìn hắn, cũng nhìn quanh nhà một lượt. Trong nhà không có bất cứ vật gì cay mắt khiến anh hơi bất ngờ. Thậm chí Obito còn mặc một bộ kimono màu đen.

Obito quá rõ vị Ninja sao chép nào đó trong cuộc sống thường để ý những chi tiết nhỏ (“Ăn quýt còn phải bóc hết xơ trắng, đây là việc con người làm sao?” BY Uchiha Obito khi còn chưa theo dõi cậu bạn thuở bé.) nên đến cửa thì thả anh xuống, để anh đổi giày.

Obito xoay người, Kakashi mới có thể nhìn rõ. Thứ mà hắn mặc không phải kimono đen bình thường. Đó là lễ phục chính thức mà người nam thường mặc trong lễ tốt nghiệp, lễ thành hôn, là một bộ haori màu đen.

Kakashi nở nụ cười: “Không phải cậu gả tới nhà Hatake ư? Sao không mặc Shiromuku?”

“Ờm!” Obito nghĩ đến bộ Shiromuku đang treo trong tủ quần áo không dám lấy ra cho Kakashi mặc, học điệu bộ của anh nói. “Không cần để ý những chi tiết này.”

Trên bàn trà là hai phần đồ ăn. Một bên là đồ ngọt cao cấp,  một bên là thức ăn nhẹ, có cả cá Thu Đao nướng mà Kakashi thích.

Obito giục Kakashi đi tắm rửa thay quần áo, nếu không thức ăn sẽ nguội. “Nước nóng đã chuẩn bị xong, hiện tại tắm là vừa lúc. Lát nữa tôi sẽ mang quần áo vào cho cậu thay.”

Từ nãy tới giờ, Obito nói chuyện không hề tinh thần phân liệt, cũng không cố đổi giọng điệu, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc khiến cho Kakashi có chút không quen. Thậm chí anh còn hoài nghi cái tên này muốn chơi một vố lớn.

Kakashi phòng bị nói: “Nếu quần áo thay là Shiromuku, cậu chết chắc!”

Obito rất thẳng thắn, tỏ ra đáng tin cậy: “Cậu yên tâm!”

Kakashi nửa tin nửa ngờ tiến vào phòng tắm.

Sau mười lăm phút, anh từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy một bộ haori màu đi giống như của Obito.

Anh cầm lên thì phát hiện phía dưới còn có một bộ Shiromuku.

Đi kèm theo đó là một tờ giấy: Senpai mặc cái gì cũng đẹp! By Tobi.

Kakashi cứng rồi.

Nắm đấm cứng.

#

Kakashi đẩy cửa ra, cùng Obito mắt đối mắt. Cả hai đều sững sờ.

Obito đang uống rượu.

Khiến Kakashi kinh ngạc không phải vì hắn dùng dango nhắm rượu, mà là hắn không mang mặt nạ, cũng không đeo găng tay.

Tư thế ngồi của hắn tùy ý giống như một võ sĩ lãng du, cổ áo hơi mở, một người đàn ông tràn ngập hơi thở nam tính trưởng thành.

Thế nhưng khuôn mặt anh tuấn của hắn có một bên che kín bởi vết sẹo. Cánh tay bưng chén rượu cũng không phải màu da bình thường của con người.

Điều này làm cho người luôn bình tĩnh tự biết kiềm chế mình như Kakashi vô thức siết chặt tay nắm cửa, dường như muốn bóp nát nó.

Mà khiến cho Obito kinh ngạc lại là trang phục mà Kakashi lựa chọn mặc.

Hắn bối rối chạy tới giống như ngày bé, luống cuống tay chân, định cởi Shiromuku trên người Kakashi xuống nhưng lại thấy không ổn, chẳng biết làm thế nào cho phải, đành phải ôm lấy Kakashi, nom không khác gì một con gấu lớn tập kích nai rừng.

"Xin lỗi xin lỗi, tôi sai rồi..."

Obito vô cùng ủ rũ. Lúc đùa giỡn thì không cảm thấy quá đáng, nhưng khi Kakashi thực sự mặc trang phục gả đi xuất hiện trước mặt hắn thì hắn mới nhận ra đây là việc vô liêm sỉ và khinh nhờn đối phương cỡ nào, giống như việc nhìn thấy mặt trăng thuần khiết bị nhiễm lên màu sắc khác.

Hắn thật sự không ngờ Kakashi sẽ mặc.

Kakashi đưa tay vỗ nhẹ lưng Obito. Bởi vì bộ đồ này quá cồng kềnh, anh không với tay lên đầu Obito được, đành phải nhẹ nhàng vân vê mấy sợi tóc ngắn sau gáy hắn.

Kakashi: "Vì sao phải xin lỗi? Chẳng lẽ cậu chuẩn bị bộ đồ này chính là vì chính là vì muốn làm tôi xấu mặt?"

Obito vội nói: "Đương nhiên không phải! Nhưng mà..."

Kakashi kiên định ngắt lời hắn: "Vậy thì không cần xin lỗi."

Obito ôm lấy Kakashi, giống như một chú chó lớn. Hắn bật khóc.

Hắn nghĩ, Kakashi thật tốt, Kakashi thật sự là quá tốt bụng rồi.

Hắn nâng tay vuốt ve khuôn mặt Kakashi, nhưng khi chạm vào mặt đối phương mới nhận ra mình dùng nhầm tay. Bàn tay này không có nhiệt độ của con người, nó lạnh như băng.

Hắn vội vàng muốn rụt tay lại. Kakashi cầm lấy bàn tay kia, đưa đến bên miệng, hôn một cái.

Obito nhìn Kakashi trong lòng mình. Hắn lại muốn khóc.

"Obito, như vậy không được!"Obito thầm nhủ trong lòng. "Mày phải cố lên!"

Vì thế, Obito nói sang chuyện khác: "Kakashi, cậu không đeo mặt nạ của mình vào à?"

Kakashi: "..."

Bầu không khí có chút lúng túng.

Obito chữa cháy: "Trong fic viết cậu mang mặt nạ là bởi vì cậu đã từng thề rằng sẽ lấy người đầu tiên nhìn thấy mặt mình. Quá buồn cười ha ha ha."

Kakashi: "... Kì thực đó là sự thật."

Obito: "?!!! Vậy... vậy tôi?"

Kakashi: "Tính ra thì ngoài cha tôi, người đầu tiên thấy mặt tôi hình như là Rin."

Obito: "..."

Kakashi: "Khục, lừa cậu thôi. Coi như một sự trả thù nhỏ cho việc cậu bắt nạt Naruto và Sasuke đi!"

Kakashi: "Hửm? Giận à? Không đến mức..."

Obito che kín miệng Kakashi.

"Tôi ấy mà..." Obito hạ giọng. "Tôi không muốn khiến cậu phải nói câu xin lỗi nữa."

Kakashi chớp mắt một cái.

Obito nghĩ thầm: "Chính là lúc này!"

Hắn ôm chặt Kakashi, dường như muốn lấy dũng khí từ đối phương mới có thể thổ lộ hết nỗi lòng.

Obito: "Chính tôi cũng không rõ vì sao mình còn sống. Rõ ràng tôi làm sai rất nhiều chuyện. Người như tôi lẽ ra phải chết đi mới đúng. Nếu đây thực sự là một bộ anime, vậy cái chết là lối thoát duy nhất dành cho một kẻ phản diện hắc hóa như tôi, không phải sao? Cho nên tôi thực sự không hiểu."

Kakashi đẩy tay hắn, dường như muốn phản bác gì đó, nhưng mà Obito vẫn bịt chặt miệng anh.

Obito: "Tôi đi rất nhiều nơi, suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện. Kakashi, tôi vẫn cảm thấy thế giới này làm cho người ta tuyệt vọng. Một thế giới mà ninja dùng tính mạng để bảo vệ làng, nhưng làng chưa chắc đã bảo vệ được ninja làm cho người ta tuyệt vọng. Chỉ là, nhìn mọi người cố gắng cùng nhau xây dựng lại quê hương, tôi hiểu được mình đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng cỡ nào."

Kakashi bất động, ánh mắt nhìn hắn mang theo đau xót cùng tiếc thương.

Rõ ràng Kakashi ở trong lồng ngực hắn, nhưng khoảng cách giữa hai người lại như vô cùng xa xôi.

Obito: "Nhất định là tôi quá ích kỉ, không muốn chân chính nhìn rõ thế giới này, chỉ vì cái trước mắt mà muốn thực hiện một thế giới hòa bình ở trong mộng. Vì thế nên tôi mới bị lừa gạt, cố chấp làm sai nhiều chuyện như vậy. Tôi thấy mọi người thống khổ, vậy mà lại làm cho họ gặp phải nỗi thống khổ to lớn hơn. Cả cậu cũng vậy, tôi hại cậu mất đi Rin, mất đi sensei, bạn bè, cũng hủy diệt một Obito mà cậu đã từng quen biết."

Kakashi vươn tay phải, chạm vào sườn mặt Obito, lau đi những giọt nước mắt đang lặng lẽ chảy trên gương mặt người đàn ông này.

Anh kiên định kéo tay Obito ra, lắc lắc đầu, bỗng nhiên nở một nụ cười nhẹ. "Sao vẫn yêu khóc như vậy?"

Sau đó, Kakashi đứng dậy, còn nghiêm túc nói. "Obito, cậu làm sai rất nhiều chuyện, đây là sự thật không thể chối cãi."

Obito im lặng lắng nghe, bởi vì Kakashi nói đúng.

Anh lại tiếp tục: "Nhưng mà, không phải tôi từng nói rồi sao, tôi cũng không biết giữa tôi và cậu ai mới là người đúng. Tuy nhiên, để tất cả mọi người chìm vào giấc mơ chắc chắn không phải con đường chính xác. Thế giới này có người mang mục đích tốt nhưng sai cách làm, cũng có người làm ra chuyện ác lại lấy cái cớ tốt đẹp để biện minh cho mình. Mọi người thường chỉ nhìn kết quả, làm chuyện xấu sẽ bị coi là người xấu, đây là điều thường tình, không có gì sai. Nhưng những ai thân thuộc với người đó, họ sẽ đi tìm hiểu mục đích cùng hành vi của anh ta, thấu hiểu những đau khổ mà anh ta phải chịu đựng. Cậu không hủy diệt Obito mà tôi đã từng quen biết, cậu chính là cậu, trên đời này không có một Obito thứ hai. Obito mà tôi từng quen biết, bởi vì gặp phải quá nhiều tổn thương, mới có thể trở thành cậu của ngày hôm nay. Chẳng lẽ muốn tôi làm lơ những nỗi đau này của cậu, chỉ nhìn vào sai lầm mà cậu phạm phải? Đó mới là không nên."

Kakashi hơi cúi đầu. "Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, tôi cảm thấy, chuyện cậu còn sống sót thực sự là quá tốt."

BaKakashi thiên vị thật đấy.

Obito nghĩ.

Obito: "Vậy còn cậu?"

Kakashi không hiểu, giương mắt nhìn về phía Obito.

Obito lại muốn khóc. "Cậu cũng gặp phải nhiều bất hạnh như vậy, thế nhưng đến cuối cùng, tại sao cậu vẫn còn an ủi tôi?"

Kakashi không biết trả lời như thế nào. Suy nghĩ một chút, anh cong mắt cười: "Nói như thế nào đây, có lẽ là bởi vì dáng vẻ khóc nhè của cậu quá đáng thương."

Obito thực sự khóc.

BaKakashi quá ngốc, ngốc đến mức làm hắn khóc.

Obito ôm Kakashi vào lòng, dụi dụi cằm vào mái tóc trắng của đối phương, giống như một đứa trẻ đang ôm con thỏ bông yêu quý của mình.

Hắn khụt khịt nói: “Tuy rằng có lỗi với Rin, thế nhưng dù người đầu tiên nhìn thấy mặt cậu là Rin thì cũng không được.”

Kakashi: “...?”

Obito: “Cậu đã đồng ý cưới tôi rồi, không thể tái giá với Rin nữa. Đàn ông không được lăng nhăng.”

Kakashi: “A, tôi đã nói là đùa thôi mà!”

Obito: “Ai đùa với cậu? Nói được làm được không phải nhẫn đạo của cậu sao?”

Kakashi: “...Đó là nhẫn đạo của Naruto.”

Obito: “Của học sinh thì cũng coi như là của thầy thôi, tóm lại không được đổi ý. Dannasan, đến đây, nếm thử tiệc mừng hôm nay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net