Ngày thứ 13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Tear_devil_13

Disclaimer : Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi. Họ thuộc về Kishimoto Mamashi. Đây cũng không phải tác phẩm của tôi, Tear_devil_13 mới là người sở hữu nó.

Title :  Ngày thứ 13.

Pairing : Sasusaku.

Ratinng : T

Status : Complete

Summary : Ngày thứ 13 của giới hạn.






--------------------------------------------------------

- Thế cậu có định thừa nhận đó là yêu không , Sasuke ? – Ino cau mày. Cô gái đã quá cáu gắt với người đàn ông 21 tuổi ngồi trước mặt.
- Không. Tôi không hề yêu cô ấy . – Sasuke đáp, nhìn xa xăm.
- Thôi được rồi. Dù gì thời hạn 13 ngày cũng sẽ hết vào ngày mai. Chúng tôi, suy cho cùng cũng chỉ mong Sakura và cậu hạnh phúc. – Ino đứng dậy, đặt tiền lên bàn để trả cho đồ uống của mình. – Nhưng nên nhớ, tất cả những lời cậu tuyên bố ngày mai sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới số phận cô ấy, tương lai cô ấy. Sakura, tôi phải nói rằng, yêu cậu nhiều hơn tất cả những gì cậu đã từng nhận được. Giờ tôi có việc. Chào cậu.
- Hn.
-
-
Konoha mưa. Khung cửa sổ gỗ nhà cô toả ra cái mùi ẩm ướt, hoà với mùi trà trên tay cô.
Ngày mai là ngày thứ 13.
Cô nhấp một ngụm trà. Vị trà đăng đắng nơi đầu lưỡi, ngòn ngọt khi đã trôi qua họng.
Vị trà cô uống với anh hôm ấy cũng như vậy.
Trời hôm ấy cũng mưa.
-
-
Tất cả mọi chuyện bắt đầu khi Ino tình cờ nhìn thấy bức thư Sasuke viết cho cô kẹp trong cuốn nhật kí. Ino đã tra hỏi vặn vẹo cô đủ mọi thứ, nhưng cô cũng chỉ nói đó là lá thư hỏi thăm của anh gửi đến khi cô ốm. Chỉ thế thôi.
- Chỉ thế thôi á ? Tớ biết Sasuke không phải là loại người đi gởi thư cho người khác để hỏi thăm ! Nói cho tớ nghe đi, chắc chắn giữa cậu và hắn có gì đó đúng không ? – Ino cười ranh mãnh
- Không có gì đâu mà ! Giờ thì tớ đang bận, Ino à. Có một ca cấp cứu trong bệnh viện, tớ phải tới ngay. Cậu làm ơn khoá dùm tớ cái cửa nhé, rồi khi nào xong tớ sẽ qua nhà cậu lấy chìa khoá. Ja ne, Ino-chan.
- Nhưng mà....
RẦM ! Tiếng cánh cửa sập lại cho Ino biết rằng cô ấy đã ra khỏi nhà rồi.
-
-
Bệnh nhân cấp cứu hôm ấy, không ai khác là Uchiha Sasuke, ANBU no.1 .Mất nhiều máu . Hôn mê.
Cô phẫu thuật cho anh mà tay run run. Cắn môi tới mức thấy mằn mặn ở đầu lưỡi. Cô đã quen với những ca như thế này, thậm chí còn nặng hơn nhưng không hiểu sao lần này cô lại sợ đến vậy.
-
-
Anh dưỡng thương ở nhà. Cô thường xuyên tới thăm anh, nấu ăn, lau dọn, chăm sóc, băng bó blah blah. Anh nằm im, dõi mắt nhìn theo cô làm nhưng việc như bảo mẫu hay làm.
Nói đúng hơn, như những người vợ hay làm khi chồng họ ốm.
Anh quay mặt đi nhìn ra cửa sổ. Konoha tháng 6 hay mưa. Mùi thời gian của những thứ đồ gỗ cổ kính thuộc về gia tộc Uchiha quyện với mùi mưa ngai ngái tạo thành cái mùi của tháng 6 này. Tiếng lạch cạch trong bếp đã bớt dần. Anh biết cô đã xong việc, chuẩn bị về.
- Tớ về đây ! Đồ ăn tối tớ đã chuẩn bị sẵn, để trong bếp ấy. Khi nào ăn cậu đun nóng lên nhé . Đi ngủ sớm đi, Sasuke-kun !
- Khoan đã
- Gì ?
- Pha trà và uống đi. Với tớ.
Cô nhìn anh thắc mắc. Anh quay mặt ra cửa sổ.
- Được thôi. – cô mỉm cười.
-
-
Tối hôm ấy, Ino không thấy Sakura rẽ qua nhà lấy chìa khoá, liền lo lo. Dẹp hết đống tài liệu sang một bên, cô gái sầm cửa lại, đi tìm Sakura. Cô cũng gọi thêm Naruto, để đề phòng
Địa điểm đầu tiên : Nhà Tenten
Trạng thái : Khoá cửa.
Địa điểm thứ 2 : Nhà Hinata
- Sakura-chan à ? Tớ không biết cô ấy ở đâu cả .
- Cảm ơn cậu, Hinata.
Địa điểm thứ 3 : Nhà Sasuke.
Vừa dợm gõ cửa, Ino đã có một linh tính mách bảo từ-giác-quan-thứ-6 rằng rất có thể Sakura đang ở đây, và Uchiha Sasuke sẽ không hề vui vẻ nói cho cô điều đó đâu.
Naruto thấy Ino ngập ngừng, định hỏi thì thấy Sakura bước ra, mỉm cười..
"Vậy là mình đúng !" Ino thầm nghĩ.
- Ino-chan, sao cậu ở đây vậy ? Còn cậu nữa, Naruto ? Cô gái trẻ có mái tóc màu hồng thốt lên ngạc nhiên.
Naruto chưa kịp nói gì thì Ino cướp lời
- Tớ đi tìm cậu.Nhưng, có lẽ tớ mới là người phải hỏi ấy nhỉ *Ino nheo mắt* . Cậu làm gì ở nhà Sasuke thế ?
- Kh...không có gì.
-
-
Cho tới khi tất cả các căn nhà ở Konoha đã đều tắt đèn, ai đấy đều đã ngủ thật say, thì vẫn có 2 người chưa ngủ.
Nhà Ino
Cô trở mình. Cảm giác khó chịu. Sau một hồi lăn qua lăn lại trên giường, Ino quyết dịnh tung chăn ra và lao vào bếp tìm một thứ đồ uống nóng. Cầm cốc chocolate nóng trên tay, cô ngồi lên ghế sofa, bỗng dưng nhớ lại chuyện của Sakura khi nãy.
Cô thấy thương cho Sakura.
Cô gái ấy, như chính cái tên của mình, dù cho có tôi luyện cỡ nào, có mạnh mẽ bao nhiêu thì bản chất vẫn là nhạy cảm , yếu đuối. Sakura có lúc sẽ khóc lặng lẽ sau mặt nạ, sẽ có lúc thu bé lại ở một góc tối nơi xa xa rất xa.
Còn Sasuke ?
Ino chỉ thấy đó là một tên gàn dở, lạnh lùng, sắt đá, blah blah. Cô thậm chí còn thấy buồn cười vì ngày xưa đã từng là fan cuồng của cậu ta. Mà thôi, với cái vẻ ngoài đó thì đứa con gái nào chả muốn ôm chầm lấy cậu ta *tự bào chữa cho bản thân – Inner Ino *
Xác suất cậu ấy rung động trước tình cảm của Sakura là rất nhỏ. Rất rất nhỏ.
Mải suy nghĩ, cô không hay biết có điện thoại.
- Alô....
Nhà Naruto.
Cậu ngáp dài. Một đêm nữa sắp trôi qua và có vẻ như đống tài liệu này sẽ không chịu tha cho vị Hokage-đang-tập-sự đâu. Gắt gỏng, Naruto đẩy phăng hết giấy tờ sang một bên, tạo thành một mớ hổ lốn mà rất có khả năng rằng sáng mai cậu sẽ quá lười để dọn.
Dù gì cũng đã 4h sáng rồi, ngủ gì nữa.
Nằm bò ra bàn, Naruto lim dim mắt, chợt lại bật ra hình ảnh của Sakura hồi tối . Có cái gì đó len lén trườn vào lồng ngực cậu.
Buồn, chắc vậy.
Sakura trước giờ luôn là đứa con gái kì lạ nhất cậu từng biết. Cô ấy có một sức mạnh kinh khủng, và kinh khủng x 10 lần khi đó là chuyện liên quan tới Sasuke.
Ah ah.
Sức mạnh của tình yêu.
Naruto cũng yêu Sakura, nhưng qua năm tháng nó dần trở thành tình chị em ( hay anh em ? ) . Cậu đang yêu Hinata. Nhiều hơn cậu yêu cô ngày trước.
Còn Sasuke. Cậu ta là một người anh em hoàn hảo, một đối thủ đáng gờm, một kẻ ranh mãnh đằng sau vẻ lạnh lùng, một sức mạnh đáng sợ.
Và.
Một đứa trẻ trong thân xác người lớn.
Haizzzz.
Nếu để Sakura được...với Sasuke, liệu cô ấy có hạnh phúc ?
Chắc là có.
Một ý tưởng bật ra trong đầu Naruto. Cậu với lấy cái điện thoại.
- Alô, Ino à ....
-
-
Ngày hôm sau, cô đến dọn nhà cho anh như thường lệ.
Anh đã bình phục, tương đối thôi . Vẫn không thể đi làm nhiệm vụ, không-được ra khỏi nhà và blah blah nhiều thứ nữa. Cô bảo cô sẽ chăm sóc cho anh tới khi anh khoẻ hẳn rồi mới thôi.
Con gái mà, thật phiền.
Anh nghe tiếng vọng ra từ cửa ra vào. Tên ngốc đần độn ấy, chẳng nhẽ chuyện hắn gọi cho anh lúc 5h30 sáng nay để nói với anh một chuyện vớ vẩn còn chưa đủ hay sao mà còn vác xác tới đây ?
À mà không, thực ra cũng không vớ vẩn lắm, vì chuyện đó liên quan đến Sakura.
Chuyện liên quan với Sakura không bao giờ vớ vẩn cả mà.
Nguyên văn cuộc nói chuyện sáng nay là thế này.
- Teme à. Tôi có làm phiền cậu không ? *sao tự dưng hôm nay lịch sự thế ? Mọi hôm toàn gào lên cơ mà ? - Inner Sasuke*
- Rõ ràng là có.
- Tôi có chuyện này muốn nói với cậu. Cậu bị thương thế nào rồi ?
- Không có sao !!! – Sasuke gắt . Mà sao tự dưng lại hỏi ?
- Haha, bạn bè quan tâm đến nhau mà. Thôi, tôi đi vào vấn đề chính nhé, teme.
- Dobe, cậu nên thế nếu không muốn lát nữa Hinata sẽ khóc lóc trên cái xác đờ đẫn đần độn của cậu !.
- Haha, vui quá nhỉ. DÙ sao thì, tôi cũng muốn nói chuyện này. Về Sakura.
Anh ngồi dậy, tỏ ý lắng nghe.
- Cô ấy yêu cậu, cậu biết chứ ?
- Hn.
- Cậu có, hmm, chỉ có bất kì cảm xúc nào với cô ấy không ?
- Cô ta như mẹ tôi ấy ! * và món Onigiri cô âý làm rất là ngon XD XD XD . Mình muốn ăn món đó suốt đời – Inner Sasuke*
- Không đùa đâu, teme. Nghiêm túc đấy ! Chúng tôi đã bàn bạc, và đưa ra một quyết định. 13 ngày nữa. Đúng, thời hạn là 13 ngày nữa. Cậu còn 13 ngày để quyết định tình cảm của cậu. Sau 13 ngày ấy, tất cả mọi lời tuyên bố của cậu về Sakura sẽ không còn là gì đối với chúng tôi. 13 ngày. Hãy quyết định đi.
- Nếu tôi nói có thì sao, và không thì sao ?
- Có hay không cũng không sao cả, teme. Chỉ là, những lời nói đó sẽ gần như là một lời tuyên án. Đừng bắt cô ấy phải chờ đợi nữa. Cô ấy đã quá mệt mỏi rồi.
- Hn.
- Nghĩ lại đi, teme.
- Hn.
Hết.
Chỉ thế thôi.
Chỉ thế thôi mà làm anh mất ngủ tứ lúc đó tới giờ.
Anh nghe thấy Naruto nói chuyện với cô. Nghe loáng thoáng có " 13 ngày, quyết định...."
Anh cũng nghe thấy tiếng cô bật cười khe khẽ, nghe cô nói gì đó như là " Sasuke-kun, dù có hay không, cũng không thích công khai tình cảm ra đâu ."
Đặt lưng xuống tấm futon, Sasuke nhếch môi cười. Anh quyết định ngủ thêm một giấc nữa. Che, đang ốm mà.
-
-
Ngày thứ 13
Konoha xôn xao về chuyện gì đó, nghe như là về Uchiha Sasuke và Haruno Sakura. rằng " Anh ấy sẽ công hai tình cảm của mình ngày hôm nay." và " cô ấy sẽ thế nào nhỉ ?" blah blah blah.
Cô đi trên phố, nghe người ta xì xào bàn tán về mình mà cũng thấy thú vị.
Cuối ngày.
Không ai biết chuyên gì đã xảy ra. Ngày thứ 13 ấy, mọi thứ vẫn bình thường. Họ vẫn bình thường.
Sau này, không một ai đả động tới chuyện đó nữa.
-
-
Cho tới khi Sasuke chết trong một nhiệm vụ. Cô nhận được giấy báo cuối cùng , vì anh đã dặn rằng, nếu anh chết, hãy để cô ấy biết sau cùng.
Ino đã đoán rằng Sakura sẽ bật khóc. Nhưng cô ấy không khóc chút nào.
13 ngày sau, Sakura mất. Không phải vì tự tử, Không phải do bị giết. Không một ai biết tại sao.
Và người ta chôn cô cạnh anh. Dĩ nhiên là vậy..
-
-
Naruto biết chuyện xảy ra giữa họ nhưng không nói. Họ có yêu nhau, rất nhiều.
Nhưng tình cảm có lúc không phải nói ra. Họ cứ yêu nhau lặng lẽ . Họ cảm nhận được mà không cần lời nói nào., không cần lời tuyên bố nào.
Mà thôi.
Chuyện giữa họ, cứ để như thế là đẹp.



~End~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sasusaku