1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung 24 tuổi liếc nhìn vào màn hình điện thoại, lần thứ ba mươi hai trong suốt 3 tiếng đồng hồ. cậu có ca làm việc trễ, hiển nhiên rồi, mưu sinh, mặc dù cậu ghét cay ghét đắng khi phải hoạt động não vào cái giờ lẽ ra cậu đang lăn trên giường.

Là một tổng đài viên và trong thời tiết ẩm ương này, chẳng ai có nhu cầu đặt hàng gì cả. thay vào đó có lẽ họ thích quấn chăn hoặc làm một số thứ thú vị hơn. Taehyung ngáp đến chảy cả nước mắt, tình trạng ế ẩm này đã kéo dài gần một tháng, khiến cậu thấy chán chường đến mức muốn bỏ việc nếu không có những tờ bill định kì cần phải chi trả níu giữ chân cậu lại.

màn hình netfone sáng lên, một cuộc gọi ngớ ngẩn hỏi đường, thậm chí không kéo đủ dài để được tính tiền lương! Chúa ơi Taehyung muốn chết ở đây mất, nuốt đi tiếng rên rỉ chết tiệt bằng một ngụm nước lọc rồi lại cần mẫn chăm chú vào trò pikachu cũng chết tiệt nốt trên điện thoại (vì chẳng có cái quái gì để làm cả).

còn những một tiếng nữa mới hết ca làm 10h tối và cậu cho phép mình xao nhãng khỏi công việc một tí bằng cách nghĩ vu vơ về tương lai cậu có thể có được.

có lẽ cậu sẽ có một người bạn trai chẳng hạn? ừ thì với lịch làm việc của công ty này có khi cậu chẳng thể tìm cho mình lấy một người tâm đầu ý hợp mất hoặc thậm chí là thời gian để thử tán tỉnh ai đó. Nhưng biết đâu được cái gọi là định mệnh, chẳng hạn như va vào nhau trên đường và yêu từ cái nhìn đầu tiên. Đúng vậy, sau đó cậu sẽ có một khởi đầu tốt, nụ hôn đầu, lần lăn giường nóng bỏng đầu tiên nữa. okay hơi xấu hổ một tí, không đến mức không thể nói được nhưng Taehyung vẫn còn zin và cái ước muốn được làm - gì - đó khá là mãnh liệt với những người trẻ tuổi là chuyện bình thường phải không?

cuộc gọi lóe sáng đưa cậu trở lại với thực tế.

- tổng đài viên số 3012 Kim Taehyung xin nghe, tôi có thể giúp gì được cho quý khách?

- Xin chào cậu Taehyung, rất xin lỗi vì làm phiền vào giờ này, nhưng cậu có thể vui lòng kiểm tra giúp tôi một số thứ được không? tôi cần một lò vi sóng, cỡ nhỏ thôi, chỉ dùng chủ yếu cho việc hâm nóng.

Giọng nam trầm khàn và dày đặc từ tính như kiểu vừa mới ngủ dậy.

- Vâng thưa ngài , Taehyung gõ ngón tay như bay trên bàn phím, sau vài cú lick chuột, cậu bắt đầu một chuỗi gợi ý, tư vấn các công năng sản phẩm và thành công chốt được một đơn hàng cộng thêm vài món gia dụng nho nhỏ.

- xin vui lòng cung cấp địa chỉ để chúng tôi có thể giao tận nơi cho ngài.

- Min Yoongi số nhà 0903 đường yyy phố zzz quận mmm - "ồ, ngay khu nhà mình, có lẽ là hàng xóm mới tới chăng?" - Taehyung thầm nghĩ, ngón tay vẫn gõ đều đặn trên bàn phím.

- vâng thưa ngài, chúng tôi sẽ giao hàng vào ngày mai, lúc 12h , thời gian đó liệu có phù hợp với yêu cầu của ngài không?

- nó ổn và tôi sẽ thanh toán bằng thẻ.

- vâng, rất cảm ơn ngài, tôi có thể giúp gì thêm cho ngài không thưa ngài.

- không, đó là tất cả rồi, cảm ơn cậu Taehyung, chúc cậu buổi tối vui vẻ.

- Vâng thưa ngài, chúc ngài một buổi tối tốt lành , một lần nữa cảm ơn và xin chào ngài.

Vị khách gác máy vừa đúng lúc đồng hồ điểm 10h và Taehyung tắt máy tính đứng lên ra về.

Thời tiết se lạnh khiến Taehyung kéo sát thêm áo khoác vào người, đi bộ trên con phố và chàng trai trẻ cảm thấy may mắn khi đèn đường vẫn rất sáng, không có nhiều người qua lại lắm khiến cậu cảm thấy hơi bất an.

Một trong những lý do khiến Taehyung mãi không tìm được một người tâm đầu ý hợp có lẽ là do bản thân cậu không thực sự cởi mở như vẻ bề ngoài cậu hay tỏ ra . cậu chàng thực ra là kiểu người hơi hướng nội và thích được chiều chuộng cơ, cậu cũng không đủ can đảm để tán tỉnh ai cả nên thường bị các đối tượng liệt vào friendzone một cách không thương tiếc.

Taehyung về đến nhà, liếc vào căn hộ 0903 đối diện, trước cửa có vài bịch rác, vậy là hàng xóm mới của cậu thực sự đã dọn đến rồi, cái nhà đó đã bị bỏ trống cả năm nay, khá chắc hàng xóm mới đã phải mất cả ngày để dọn mớ bụi bặm trong đó. Có lẽ sáng mai cậu nên làm ít bánh ngọt qua thăm hỏi một tí , chỉ để xã giao thôi, dù gì cậu cũng có một ngày OFF , và thề là con người thanh khống như cậu không hề tò mò về hàng xóm mới có chất giọng gây nghiện đâu, thề có bóng đèn trên đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net