END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người xa lạ, không biết nói gì, không biết phải bắt đầu từ đâu.
==Suy nghĩ của chàng========
Anh tình cờ gặp lại em sau 1 năm xa cách. Em đã trưởng thành hơn, đôi mắt không còn lấp lánh khi nhìn anh thay vào đó là ánh mắt buồn. Đây là cô gái anh từng yêu. Vào những đêm trằn trọc anh vẫn nhớ về em. Nhớ về dáng vẻ ngốc nghếch vụng về ấy. Nhớ về sự mạnh mẽ kiên cường ẩn sâu trong bề ngoài mềm yếu. Và nhớ về sự dứt khoác khi chia tay anh. Đôi lúc anh tự hỏi lòng mình rằng nếu khi đó anh không dễ dàng nói ra lời ấy thì hôm nay có phải anh và em vẫn hạnh phúc bên nhau. Thật ra anh biết có những chuyện không phải cứ cố gắng là được, anh vẫn mãi thiếu đi 2 chữ may mắn trong cuộc đời mình. Ngày đó bản kế hoạch anh dốc công chuẩn bị hơn 1 tháng bị cấp trên từ chối. Mệt mỏi, thất vọng, chán nản. Anh bước đi không mục đích, tình cờ anh thấy được cô gái ấy. Cô thu hút anh không bởi một vẻ ngoài xinh đẹp, mà là ở cô toát lên"sự nhiệt huyết". Đúng vậy thứ mà cuộc đời đã mài mòn đi trong  con người anh. Anh dùng nụ cười của anh cho là đẹp nhất để thu hút cô, tìm đến cô vs hi vọng để đốt lên ngọn lửa ấy. Anh không phủ nhận tình yêu anh dành cho cô là tình yêu trọn vẹn nhưng ít ra nó thật tâm. Cuối cùng cho đến cuối cùng anh vẫn là kẻ thất bại lần này kẻ ấy mang tên"vận mệnh". Yêu nhau lao vào nhau như nhưng con thiên thân, mang đến cho bao nhiêu kỉ niệm đẹp. Nhưng không chối bỏ được anh là 1 cánh đồng hoang đất gió khô cằn, cô chỉ là một gáo nước lạnh tươi mát được nhất thời nhưng chẳng chịu được bền lâu. Giận hờn, cải vả. Tính gia trường không cho anh cuối đầu xin lỗi, sự bướng bỉnh căn ngăn không cho em xuống nước làm hòa. Xin đừng suy nghĩ rằng chuyện tình yêu nào cũng là 1 câu chuyện cổ tích hay là một câu chuyện tiểu thuyết ngôn tình có thể tìm trên mạng. Không có chuyện anh mắc bệnh hiểm nghèo mà dối lòng làm kẻ xấu đuổi em đi, càng ko có chuyện em đứng trước mặt một cô gái sang trọng con ông chủ nào đó rồi hất tiền xuống đất bảo rằng"Tình yêu ko mua đc bằng tiền".
"Chúng ta chia tay đi". "Được". Đơn giản và dức khoát chấm dức đc cuộc tình. Anh và em đã rừng hứa vs nhau sẽ không buôn tay nhưng sự thật đã cho 2 người thấy rằng tình yêu chỉ yêu thôi là chưa đủ. Anh và em đã từng hứa rằng sau khi chia tay sẽ làm bạn nhưng từ đó về sau đã anh và em ko hỏi han nhau nữa. Đến ngã 3 đường anh rẽ trái, em rẽ phải ko ngoảnh đầu nhìn nhau.
(Kết thúc suy nghĩ của chàng trai)
===========================
"Chúng ta đi dạo một lát nhé" anh đề nghị. Cô chỉ đáp lại bằng 1 cái gật đầu. Hai người bước đi trên con đường phố vắng người ngày mùa đông. Năm xưa tay trong tay nhau bây giờ thì mỗi người một suy nghĩ. Ở ngã tư đường..
"Anh.."

"Em..."
Hai người đồng thanh lên tiếng
"Anh ns trước đi" cô bảo.
"Anh chỉ muốn nói là trễ rồi để anh gọi taxi đưa em về"
Một chút thất vọng vụt qua mắt cô "À ko cần đâu lát nữa em còn có hẹn, anh bận việc thì đi trước đi. Chúng ta tạm biệt ở đây vậy". Rồi bắt kịp những giây cuối cùng của chiếc đèn tín hiệu màu xanh dành cho người đi bộ cô vội vã băng qua đường rồi đi mất.
Anh  đứng nhìn cô thật lâu cứ như là cả thế giới  của anh chỉ có bóng hình ấy tồn tại. Gió thổi qua, anh ngẩng đầu nhìn lên trời cao từng bông tuyết đầu mùa đã rơi rồi "Gió ơi gửi đến em ấy rằng tôi ko còn yêu em ấy, càng ko còn nhớ đến em ấy nx, thà cứ để em ấy nghĩ rằng tôi vô tình, là 1 kẻ nhút nhát trong tình yêu còn hơn là chỉ để em ấy khắc mãi cuộc tình này. Tôi hi vọng em ấy sẽ quên tôi mà bước tiếp, càng hi vọng có người yêu em ấy hơn tôi, cùng em ấy nắm tay bên nhau đến suốt cuộc đời. Còn nx......đừng buồn". Còn cô, cô không khóc chỉ là bất giác nước mắt rơi mà thôi, gió thổi chạm nhẹ vào má, xuyên qua mái tóc của cô "Em ổn mà..." đó là lời cuối cùng cô gửi gió mang đi.
==========================
"Nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước. Khi anh và em đều tiến 1 bước mà ngược nhau thì vĩnh viễn giữa chúng ta không bao giờ đối mặt nhau được."
===========================
Mong mọi người ủng hộ!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taehyung