Chương 2 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người vệ sĩ đưa cho tôi một chiếc bánh nhập ở ngoại ô sát biên giới.

"Không có gì lạ đâu thưa công chúa. Ý tôi là, vợ tôi bảo tôi ăn nó sau bữa ăn ấy mà. Nhưng mà ngọt quá tôi không thể ăn được".

Tôi liền lập tức nín khóc, ra vẻ háo hức nhìn chiếc bánh trong tay.

"Công chúa đừng ngại, tôi chỉ là vệ sĩ canh gác cung điện này thôi! Mời người thưởng thức bánh!"

"Không sao đâu mà, nếu anh đã là vệ sĩ trong cung điện này, vậy thì chúng ta là bạn với nhau rồi! Ta sống rất thoải mái, không cần quá đa lễ."

"Nhưng mà... Sao có thể làm bạn với công chúa được chứ... Dù sao tôi cũng chỉ là một tên thô kệch, sao xứng với người chứ"

Tôi lại ngập trong nước mắt lần nữa. Và rồi đôi mắt của Balck - vệ sĩ cũng run rẩy theo không có lý do, nhìn vẻ mặt bối rối vô cùng.

"Hơ...! Được, được, thưa công chúa! Chúng ta làm bạn!"

Tôi cười thầm. Đó là lần đầu tiên tôi kết bạn với người khác. Mặc dù tôi là người có quyền lực nhất cung điện này.

* * *

"Rộp rộp...chóp chép." Một chiếc bánh ngon lành và đầy đủ hương vị.

"Người ăn có thấy thích không, công chúa?"

Ngon quá đi! Thật sự là ngon đến mức khiến người ta hạnh phúc mà! Đúng là ngon làm tôi rưng rưng, đúng vậy, đây dường như là hương vị đầu tiên từ khi trở thành Mirthy cho tôi cảm giác bồi hồi... Anty không bao giờ cho tôi ăn những món đồ ngọt. Thực tế là, mặc dù không được ăn đồ ngọt nhưng Anty chăm tôi kĩ đến nỗi tôi trông tròn trịa bụ bẫm vô cùng. Lần đầu tiên xuyên đến, không nhìn thấy gương, tôi còn nghĩ mình sẽ rất xấu xí nữa. Vì vậy có lẽ hoàng tử Kalertty nào đó mới yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, một tình tiết hầu như chỉ có trong truyện cổ tích.

Một cô công chúa ngần ngại xuất hiện trước mặt mọi người vì cho rằng bản thân mình trông thật xấu xí. Và danh hiệu một trong những mĩ nhân tuyệt sắc nhất của lục địa xuất hiện khi một bài báo đã công khai diện mạo của cô, Mirthy.

Tiếc rằng, sinh mệnh của cô lại chấm dứt ở tuổi 19 như được tiên đoán. Đây chính là định mệnh mà người ta vẫn thường hay nói. Ngày đó, cũng chính là ngày tận thế của đời cô. Tôi, người thay thế Mirthy, sẽ rời khỏi cung điện này.

Tôi của trước kia đã quá quen thuộc với việc nấu nướng, nêm nếm, hương vị. Quay lại với hiện tại, tôi chầm chậm thưởng thức món bánh giòn rụm này, lại còn mút mấy ngón tay dính cả vụn bánh. Tất nhiên, việc tôi vui vẻ ăn bánh là một sự ngạc nhiên lớn đối với Balck.

"À... Thưa công chúa, thật ra... Bánh này là do vợ tôi làm, cô ấy rất có tài nấu nướng."

"Vợ anh làm sao?"

"Vâng, vâng, đúng ạ!"

"Chiếc bánh này thật sự rất ngon, vợ anh làm tuyệt lắm."

"Thật ạ?"

Balck bất giác nở một nụ cười thật tươi, một vẻ ngoài thật ấm áp, hắn vậy mà được công chúa khen ngợi! À, ý hắn là một bé gái ngọt ngào thật thà.

___Vote và bình luận ủng hộ mình nhé____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net