3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khi Selena tỉnh dậy, cô thấy mình đang bị nhốt ở     một căn phòng trong một khuôn viên của một nhà máy rộng lớn, xung quanh là những cổ máy quái dị, đồ sộ, phát ra luồng sáng xanh lè nghi hoặc. bên cạnh những cỗ máy đó là những tù binh bị ép phải kéo hoặc đẩy những khúc cần gạt to đùng để máy chạy, xung quanh là những tên lính Hydra đang quát tháo, chốc chốc lại vụt roi vào những người tù xấu số. Tiếng máy móc rít lên tiếng, chửi bới, tiếng roi quất, tiếng rên rĩ kêu la của tù binh. Tất cả quyện vào nhau thành một thứ âm thanh hỗn tạp ghê

Hydra luôn dùng những điểm yếu của kẻ địch để điều khiển họ như thế, nếu không tìm ra điểm yếu nào chúng sẽ tước mất vài điểm mạnh khiến ta lệ thuộc và phải phục tùng chúng

bỗng cửa phòng giam của Selena bị một tên lính mở ra, gã ta lôi xềnh xệch cô qua từng dãy phòng, Đến nơi gã đẩy cô xuống nền đất rồi quát_ "chúng bay mà còn lười nhác như ngày hôm nay là tao cho bay sọ đấy, lo mà làm việc cho đàng hoàng"

"làm như tao sợ lũ chúng bay ấy, lũ hèn nhát thảm bại"_ Selena không chịu khuất phục, cô nghiến răng trả lời

"hay lắm! hôm nay tao cho mày thấy thế nào là một lũ thảm bại"_ nói rồi, một cú đá mạnh thúc vào sau chân Selena khiến cô khuỵu ngã vì đau đớn. Tên lính quát tháo rồi quất dây roi xuống người Lena, nghe chát vang cả một góc luôn viên. Gã quất không ngừng đến khi nghe thấy một tiếng hét

"chúng mày dừng lại ngay"_ tên tiến sĩ từ đi tới đấm cho gã lính một cú đau điếng_ "-ta đang tìm một vật thí nghiệm mới cho nghiên cứu của ta. Đó phải là một binh sĩ mạnh mẽ, phải vừa có sức khỏe tốt, vừa có hệ miễn dịch tuyệt hảo. Và các người đã gây trở ngại cho quá trình tìm kiếm của ta khi mà cứ gián tiếp giết chết chúng bằng roi vợt thế này"

nói rồi gã tiến gần lại Selena, bóp mạnh vào cằm bắt cô phải ngước lên nhìn gã_ "ôi thật hoàn hảo, một cơ thể cực kì phù hợp. Đã lâu không gặp đại tá Joan"

"Zola, không ngờ ông lại ngu ngốc đến mức chọn nhầm phe"_ Lena trợn mắt nhìn gã. Thế rồi lão ta chỉ cười, nụ cười như muốn xé toạc cơ miệng ra làm hai_ "Đem ả ta đến khu cách li"

Selena được dẫn đến một khu khác, xung quanh có rất nhiều binh lính, họ được đặt trên một chiếc giường bằng, da tay chân bị trói lại. Những tên lính tiêm vào họ một thứ thuốc gì đó và họ vùng vẫy trong đau đớn. Một vài người đã mất mạng, họ bị vác đi như một món đồ rẻ tiền. Selena đã cố gắng giữ bản thân thật tỉnh táo trước khung cảnh này

"này! đấy có phải là huyết thanh không ?"_ Selena nhìn một lúc lâu rồi bảo

"chà! thông minh đấy. Cô biết gì không, sau khi tên Captain America chìm vào tảng băng, ta nghĩ đã đến lúc Hydra được khôi phục lại. Ta ngày đêm nghiên cứu, cuối cùng cũng tạo ra một loại huyết thanh mới, mạnh hơn cả của lão Josef Reinstein. Nhưng cô biết đấy, thứ huyết thanh này cần những người vô cùng mạnh mẽ mới có thể thích ứng với nó. Và nếu thành công, ta sẽ tạo ra vô vàn chiến binh mạnh mẽ, tiêu diệt được cả trăm tên Captain đấy"_ lão ta tự hào khoe chiến tích của mình

thế là chuỗi ngày đau đớn của Selena bắt đầu.Mỗi sáng gã ta sẽ đến tiêm thuốc một lần, những tên lính thì không ngừng đánh đập tra tấn, Zola bảo_ "đến khi nào cô không còn cảm thấy đau đớn nữa, tức là cô sẽ trở thành một siêu chiến binh mạnh mẽ nhất Hoa Kì". Gã ta luôn cố tẩy não cô bằng những chữ cái tiếng Nga

"chào đại tá, thuốc hôm nay tốt chứ nhỉ"
"tăng mức điện áp lên đi"
"hãy nhớ, cô là một phần của Hydra"
"tăng điện áp lên nữa"
"bây giờ là bài thử sức chịu đựng nhé đại tá"
"này... cho cô ta thứ gì để ngậm đi"
"кролики"
"Бабочка"
"честность"
"мечтать"
"Луна"

và đến cuối cùng, gã đã thành công. Selena có biệt danh là Bướm Đêm, nơi nào cô đến, đều có sự chết chóc, một chú bướm chỉ hoạt động vào ban đêm, đến rồi đi nhanh thoăn thoắt. Dần dần Selena trở thành cánh tay đắc lực của Hydra. Nhưng trong một sự cố, Selena bỗng tìm lại được ý thức, cô đã giết gần nửa căn cứ của Hydra, và Zola đã đóng băng Lena vĩnh viễn

Selena không dám ngủ tiếp, cô sợ sẽ phải thấy cảnh chính tay mình nhuốm đầy máu người vô tội, đồng hồ điểm đã 2h sáng. Lena ngồi thất thần mãi đến khi cô nghe tiếng gõ cửa dồn dập của Nat_ "Selena, cô có ở đấy không. Khi nào tỉnh thì xuống ăn sáng với bọn tôi nhé, hôm nay có vài người mới đấy"

"buổi sáng tốt lành Sel"_ Nat mỉm cười khi thấy Selena bước xuống lầu_ "Tony đã nấu bữa sáng cho cả đội, vào đây nào"

"chỗ này còn trống không ?"_ Lena cầm đĩa thức ăn trên tay, chỉ vào chiếc ghế trống bên cạnh Clint

"cứ tự nhiên"_ vừa nói Clint vừa bỏ chân ra khỏi cái ghế

mọi người ăn uống vui vẻ đến khi cảnh cửa chính mở ra lần nữa

"hi Bucky"_ Steve tiến lên vẫy tay gã trai vừa bước vào cửa

Selena không lầm vào đâu được, người đàn ông tóc dài ngang vai, trên tay là khẩu súng dài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net