ba: ''tiếc nuối''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


''Nhỡ làm rồi, giờ lại nhớ''

Tình yêu ta ngây ngô và trẻ con, chớp nhoáng như cơn mưa đầu mùa. Ta yêu đầy bình yên, nhưng ngọn lửa đó lại chẳng cháy bao lâu.

Anh là người mới chuyển đến, em là người cũ ở lại. Thoạt đầu, em chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ yêu người trong mộng của bạn thân, mà anh cũng chẳng giống gì mẫu người em thích. Anh dịu dàng và trầm lắng như hồ nước mùa thu, trong khi ánh trăng sáng mà em mong muốn phải là một mặt trời rực rỡ. Nhưng em quên mất rằng, nước có thể phản chiếu các vật thể trên nó.

Mưa dần thấm lâu, em mới nhân ra, anh cũng rực rỡ và ấm áp biết bao, chỉ có điều, anh dấu nó dưới tầng hồ trong vắt. Ta từ người dung, thành bạn bè, rồi bạn thân, rồi mập mờ. Ta bên nhau không có một danh phận, nhưng ai cũng biết anh là của em.

Anh cho em ngọt ngào, những lời đường mật kể không đếm xuể. Anh quan tâm và tinh tế, luôn khiến em cảm thấy vô cùng an toàn. Anh luôn dành cho em một nơi đặc biệt trong tâm hồn, cất giữ tình cảm chúng mình như vật báu. Anh vững chãi, là người luôn cho em một bờ vai sau ngày dài mệt mỏi.

Những tưởng anh sẽ là người cùng em qua thời học sinh, rồi cùng lớn lên, cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn, cơ mà em lại quên rồi, em là kẻ cả them chóng chán

Anh hoàn hảo vậy ấy, nhưng em trong quá khứ lại quá nông nổi. Em mong muốn một mối quan hệ nhiều khía cạnh, một mối quan hệ sẽ luôn làm em hứng thú. Một mối quan hệ nồng nhiệt hơn, kì quặc hơn, cháy bỏng hơn. Em không chịu nổi sự bình yên đến nhàn nhã của tình yêu anh, dù em biết điều đó sai khủng khiếp.

Sự hứng thú của em vơi dần, khiến em trở nên lạnh nhạt với anh. Em chán nản với lời yêu anh luôn dành cho em, em thấy phiền phức vì sự ngọt ngào từng khiến em đỏ mặt. Em cáu gắt, nóng nảy, trốn tránh anh, và tình yêu của anh. Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, ta chia tay.

Mấy ngày đầu, em cảm thấy hơn cả chiến thắng. Tự do trước mắt, và em thoải mái vẫy vùng trong những lời tán tỉnh buông lơi, những cảm xúc nhất thời, quăng hết mớ suy nghĩ rối bời ra sau đầu, buông thả vì chẳng còn ai khiến em tội lỗi.

Đến khi ngẫm lại, em lại thấy nhớ anh, dù em là người buông tay trước. Em nhớ những kỉ niệm, nhớ những cái nắm tay, nhớ những lần ta bên nhau. Lúc đó, em mới nhận ra, em đã để vuột mất một thứ vô vùng quan trọng. Nhưng em biết, chỉ có chia tay, mới là tốt nhất cho cả hai.

Em ích kỉ, chóng vánh và đầy gai. Việc cố chấp giữ lại mối quan hệ chẳng thể cứu vãn, sẽ khiến đôi bên đều thiệt mà thôi. Tuy biết vậy, nhưng em vẫn dằn vặt kinh khủng, em đã bao lần tự huyễn hoặc rằng đó không phải lỗi mày, tình yêu nào mà chả kết thúc? Sớm hay muộn thôi. Nhưng thâm tâm em biết, và em chắc chắn, em là một con bé không ra gì. Bạn bè em cũng nói vậy. Và em thấy thế thật, em chẳng ra gì trong tình yêu cả. Em độc hại như một con ếch phi tiêu vàng, lây nhiễm cho tất cả những kẻ đã chạm vào nó.

Thôi thì vạn lần xin lỗi, vì đã tổn thương anh, nhưng cũng vạn lần cảm ơn, vì đã cho em biết, thế nào là yêu. Tình yêu ta sớm nở chóng tàn, đẹp đến rực rỡ chói lóa vào thời hoàng kim của nó, nhưng dư vị để lại trong long lại đắng nghét. Mong nhưng vết thương em tạo ra cho anh sẽ có người đến chữa lành, mong cô ấy sẽ nhẹ nhàng với anh. 

inspired by the love of adeel and maskim 

Ye thì chương này khá là ý nghĩa với tớ, bởi vì maskim là người yêu cũ tớ. Anh ý là việt kiều ukraine, và đúng rồi đấy, tớ là kẻ phản diện trong tiêu đề. Tên tiếng anh của tớ là adeel, và tên tiếng ukraine của anh ấy là maskim. Tớ là đứa tùy hứng, giống truyện ấy, nhưng mà mqh với anh ấy vẫn là mqh mà tớ yêu nhất. Và maskim cũng là crush của bạn thân cũ tớ, nên chắc các cậu cũng hiểu vì sao lại là bạn thân cũ mà đúng không

7:25, 26/8

ngày ấm, mến thương 

adel


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net