hai: ''đau đáu''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


''Em là mây, cô ấy là mặt trăng, anh là mặt trời ''

Ta đã từng là bạn. Là bạn thân, bạn tri kỉ, bạn theo cái kiểu ngày nào cũng sẽ nói chuyện không biết chán ấy. Nhưng sâu trong em từ lâu đã gợi ra một chút cảm xúc là lạ, là cái cảm giác vui vẻ khi anh quan tâm, là cái cảm giác khó chịu khi anh thân thiết với người khác. Em biết khi em nói ra, ta có sẽ là giấc mơ đẹp nhất của em, nhưng cũng có khi sẽ chẳng đến đâu cả. Anh đối với em thân thiết như gia đình, luôn quan tâm em từng li từng tý, khiến em cảm thấy bản thân thật giống một cô em gái nhỏ của anh. Làm em gái cũng thích đấy, nhưng em không muốn có chị dâu.

Em chơi vơi trong mớ bòng bong do bản thân tự tạo ra, để rồi chẳng biết cách nào ra ngoài.

Nhưng tình cảm vốn không phải là thứ có thể chôn giấu được bao lâu. Đến cuối, em vẫn nói ra, vẫn thổ lộ, vẫn kể cho anh nghe những cảm xúc thật của mình. Bất ngờ anh có, nhưng anh vẫn nói rằng, cho anh một thời gian nhé? Câu nói cụt lủn nhưng khiến em thao thức bao đêm, khiến long em râm ran như mở hội. Anh có lẽ chẳng biết em nôn nao về câu trả lời của anh thế nào, và choáng váng khi nhận được câu trả lời ra sao.

Hôm ta quen nhau là đầu thu. Trời nắng gắt, rọi chiếu xuống khoảng sân trường. Không khí vương mùi tươi mát của mùa hè, lại mang theo chút dịu dàng mới chớm của mùa thu. Anh cười tươi đẹp lắm, đẹp như mặt trời trên kia. Anh rực rỡ và ấm áp y như mặt trời, chỉ có điều, chẳng ai chạm tay được vào ngôi sao khổng lồ đó mà không bị thương.

Em chỉ là đám mây trôi dọc theo đường trời xanh biếc, em không nổi bật như cô ấy. Cô ấy dịu dàng và thanh khiết, cuốn hút như trăng tròn đêm rằm tháng Giêng. Cô ấy lóng lánh giữa trời đêm, ánh sáng dịu dàng mơn man trên từng cành lá. Anh tỏa sáng giữa ban ngày, tia nắng nhảy nhót trên đầu lá xanh phớt. Anh và cô ấy đối lập, nhưng vẫn là hút nhau. Em bản thân chẳng qua chỉ là bạn thân hai người, chỉ còn cách hùa theo đám bạn trêu chọc mà thôi. Em thích là thật, trêu cũng là thật.

Em mong anh vui vẻ bên cô ấy, và em mong cô ấy vui vẻ bên anh. Em là bạn của cả hai, em không có sự lựa chọn. Cô ấy đối tốt với em, anh cũng đối tốt với em. Vậy chi bằng em lui về, để lại anh cho cô ấy, và giữ lại tình bạn ba người này? Em thừa nhận em ích kỉ, nhưng em không nỡ long nào từ bỏ đi một tình bạn cao cả như thế để đánh đổi lấy tình yêu không được đáp lại này.

Nhìn anh tay trong tay với cô ấy trong nắng dìu dịu, em cũng cam long nán bước chân. Thôi thì để anh tìm hạnh phúc, tình cảm này đành để nó tan dần.

Ta gặp nhau trong trời nắng cuối hè, để rồi kết thúc cũng là cuối hè. Mùa hè, mùa của tuổi trẻ, mùa của thanh xuân, mùa mà ta bên nhau hết mình vô lo vô nghĩ. Đắm mình trong cái nắng chiều hè, núp mình dưới hàng cây xanh mướt, chạy trốn khỏi cơn mưa rào bất chợt. Ba tháng ấy trôi qua nhanh lắm, nhưng với em, nó đẹp không lời nào tả xiết. Kỉ niệm cùng anh em vẫn luôn trân quý, cảm ơn người đã tới bên em, dù chỉ là một lần.

inspired by the love of tiffany and pierre

ngày ấm, mến thương

6:12, 25/8

adel 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net