một: ''hoài niệm''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


'' Anh hứa sẽ yêu em tới vĩnh hằng, nhưng mộng tưởng vĩnh cửu đó có lẽ chẳng cho em được''

Anh hứa sẽ cho em tương lai rộng mở, sẽ cho em ấm áp cuối con đường. Nhưng đến cuối cùng, ngọn đèn tình yêu leo lắt đã vụt tắt trước cơn gió lạnh lẽo.

Anh nói anh yêu em, yêu em một ngàn một vạn lần. Chúng ta ngọt ngào khiến người ta phải ghen tị. Những tưởng anh sẽ là người cùng em trưởng thành, rồi cùng em hưởng thụ cuộc sống, nhưng hóa ra đời chẳng như mong đợi.

Tình yêu của chúng ta chẳng hoàn hảo. Ta đổ vỡ, cãi vã, quay lại nhiều đến đáng kể. Nhưng sau tất cả, em vẫn chọn ở lại với anh. Em chọn đặt niềm tin lên lời hứa chênh vênh của anh, để xem, anh có thể vì em mà làm những gì. Anh cho em sự an toàn, anh cho em sự sẻ chia, anh là ánh lửa sưởi ấm em, là nguồn động viên tinh thần dồi dào của em.

Trong bộ phim Elemental, nước và lửa là hai nguyên tố đối đầu. Nhưng cuối cùng Warren và Ember vẫn về chung một nhà. Họ chấp nhận sự khác biệt của nhau, bao dung tật xấu của đối phương, vỗ về những tổn thương hằn sâu trong trái tim người còn lại. Họ đối lập, cả thể chất và tinh thần, nhưng họ hợp nhất trong tình yêu. Họ hi sinh cho nhau, và đó là tình yêu.

Qua bao hỉ nộ ái ố, người ta mới biết rằng tình yêu thật sự là gì. Tình yêu là sự cảm thông, là cho đi mà không đòi hỏi, là sự vị tha. Anh bao dung những lỗi lầm nhỏ nhặt nhất của em, anh đối xử với em cẩn trọng như một bông hoa giấy. Mỗi khi em hỏi, anh sẽ chỉ cười xòa rồi bảo, đó là những gì người yêu anh nên được. Vậy hà cớ gì, ngày anh nói lời chia tay, anh lại vô tình đến vậy?

Anh chẳng cho em một lời giải thích, một dòng tin nhắn cũng chẳng có. Anh chặn em trên mọi phương tiện xã hội. Tất cả những gì anh để lại cho em là những dòng tin nhắn mùi mẫn vẫn còn đượm mùi tình yêu, mà sao giờ đây, em thấy nó lạnh tanh và trống rỗng? Anh để lại em rối bời trong đống câu hỏi tuyệt vọng mà sẽ chẳng có ai giải đáp, anh rời đi như thể ta chưa là gì.

Yêu anh như đối một ngọn than hồng. Ấm áp, len lói khi ngọn lửa tình yêu mới nhen nhóm. Rực rỡ, nồng cháy, nhiệt huyết khi sức nóng bùng lên. Nhưng đến cuối, nó trở về là đống tàn tro xám xịt, ảm đạm và vỡ nát.

Tình yêu ta như bình hoa sứ. Dù có vỡ nát biết bao lần, chính tay chúng ta vẫn từ từ hàn gắn, ghép lại từ các mảnh vỡ. Nhưng vật nào cũng có giới hạn của nó, kể cả tình yêu. Tình yêu không phải một cái giếng phép. Ta không thể bòn rút từ nó nữa. Đến lúc đó, nó sẽ tan ra thành tro bụi, cuốn theo những tình cảm cuối cùng mà ta cố gắng tưởng tượng ra.

Em chẳng còn rõ mình có yêu anh nữa không. Em yêu cái kỉ niệm, yêu những cảm xúc dạt dào em đã từng có trong mối quan hệ này. Em tận hưởng và nhấm nháp những kỉ niệm đó như chút ngọt ngào đọng lại trong miệng sau một viên kẹo ngọt. Những kỉ niệm về tình yêu đó, có lẽ em đành gói ghém lại, rồi cất sâu trong hộc tủ cuối cùng của trái tim. 

inspired by the love of hana and henry

hết

1:01, ngày 25 tháng 8 

ngày ấm, mến thương

lời chào đầu tiên với các độc giả của tớ nhé; cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc qua một cuốn tổng hợp văn án nhỏ mà tớ tự viết. mong các cậu enjoy nó

love you, adel


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net