Chương 13: Thân mang kịch độc (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Edit: Thất Sắc Loè Loẹt.
  Beta: Cao mỹ nhân.

  Nam Cung Phượng Tuyết đi vào tiệm rèn, mua một thanh chủy thủ vừa tay, không nghĩ mới ra đến cửa tiệm, đã bị dòng người ồn ào bên ngoài đẩy đến một bên.

  Chỉ nghe có người ồn ào lớn tiếng: "Bắc Vương tới, Bắc Vương tới!"

  Ngay sau đó, rất nhiều nữ tử nhắm tới trung tâm đường cái đi đến, Bắc Vương gia ở giữa như một khối nam châm thu hút nữ nhân trên đường.

  "Hoa si"_ Nam Cung Phượng Tuyết lẩm bẩm. Nàng không ngờ ở thời đại này, nữ tử thế nhưng cũng công khai bộ dáng hoa si trên đường. Xem ra Bắc Vương này dung mạo tốt hơn Phan An, hoặc tài hoa hơn người, bằng không cũng không được nhiều "cỏ non" để ý đến vậy.

  Nam Cung Phượng Tuyết lắc đầu rời khỏi đám đông. Nàng không hứng thú với nam khổng tước này. Nhưng mới đi hai bước, nàng liền dừng lại: "Đợi đã, Bắc Vương? Không phải là Bắc Vương trong ký ức của "nàng" sao?"

  Nghĩ vậy, Nam Cung Phượng Tuyết dừng bước, ngẩng đầu hướng trung tâm đường lớn nhìn lại. Chỉ thấy một chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá dừng ngoài cửa Tiêu Dao lâu, một nam tử mặc hoa phục màu lam từ trên xe ngựa chui xuống. Một tay cầm ngọc phiến thưởng thức, mặt mang theo ý cười. Nhìn nhiều người vây quanh như thế, hắn giống như tập mãi thành thói quen, quay đầu đạm đạm cười, nâng bước tiến vào Tiêu Dao lâu.

  Bởi vì cách hơi xa, Nam Cung Phượng Tuyết không nhìn rõ mặt đối phương, nhưng nội tâm nàng lại khẳng định, nam nhân kia hẳn là chính đầu sỏ gây tội, hại nàng bị Nam Cung Ngọc Oánh đánh.

  Bắc Vương, rất tốt, Nam Cung Phượng Tuyết nàng nhớ kỹ.

  Một trận sát khí từ trên người Nam Cung Phượng Tuyết bắn ra, thẳng đến Bắc Vương Mộ Dung Bắc. Hình như cảm nhận được sát khí bên này, Mộ Dung Bắc dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Phượng Tuyết, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.

  Lại không nghĩ lần này hắn đã chọc chúng nữ tử điên cuồng thét chói tai, còn có xu thế tiến về phía trước, tự nhiên đem Nam Cung Phượng Tuyết chắn sau lưng, cũng chặn sát khí chợt lóe rồi biến mất của nàng.

  Đến khi Mộ Dung Bắc vào Tiêu Dao lâu, một đám nữ tử mới tản ra. Đương nhiên, cũng có một ít nữ tử thế gia hoặc nữ tử nhà quan lại đi theo vào Tiêu Dao lâu.

  Mọi người tan đi, Nam Cung Phượng Tuyết một bên hướng về phía nam kinh thành đi đến, một bên từ trong đầu điều xuất thông tin về Mộ Dung Bắc.

  Mộ Dung Bắc, Đông Thần quốc Tam hoàng tử, là Hoa quý phi sở sinh. Bởi vì Hoàng Thượng Mộ Dung Thành đối với Hoa quý phi sủng ái, cho nên đối với Mộ Dung Bắc cũng hết sức sủng ái, hơn nữa bản thân Mộ Dung Bắc tuấn tú lịch sự, tài hoa hơn người, nhập vào tâm can hoàng đế, cho nên ở Bắc Thần quốc, hắn còn nổi bật hơn đương nhiệm Thái Tử Mộ Dung Vũ ba phần.

  Cũng vì đương kim hoàng thượng coi trọng hắn, khiến cho hắn không chỉ được nhiều trọng thần xem trọng, mà khuê các nữ tử cũng đem hắn là lựa chọn tốt nhất cho vị trí hôn phu. Mỗi khi Mộ Dung Bắc ra ngoài, đường cái liền biến thành chốn nữ nhân trang điểm lòe loẹt lộng lẫy, mập ốm cao thấp, cái gì cần có đều có.

  Hừ, bất quá có cái bề ngoài và thân thế tốt mà thôi. Nam Cung Phượng Tuyết ở trong lòng hừ lạnh, nàng căn bản quên mất chính mình đã từng yêu thầm Mộ Dung Bắc, thậm chí bọn họ còn có hôn ước. Chẳng qua Nam Cung Phượng Tuyết này cũng không phải "Nam Cung Phượng Tuyết", hơn nữa sau khi cha mẹ mất, hôn ước này chưa bao giờ có người nhắc đến, căn bản liền quên mất.

  Đến nỗi những tỷ muội trong gia tộc, mỗi người đều rõ ràng, nhưng các nàng căn bản khinh thường Nam Cung Phượng Tuyết, trừ bỏ khi dễ lăng nhục ra, trước nay không hề đề cập đến hôn sự này. Bởi các nàng sợ một khi Nam Cung Phượng Tuyết biết được, sẽ đi tìm Mộ Dung Bắc, làm cho phế tài nữ nhân này chiếm được tiện nghi.

  Mà trưởng bối trong gia tộc cũng biết, nhưng bọn họ cảm thấy Nam Cung Phượng Tuyết là phế tài nữ nhân mất hết thể diện gia tộc, càng không muốn để nàng lộ diện trước mặt Bắc Vương. Bọn họ thậm chí đã sớm chọn tốt người thay thế cho Nam Cung Phượng Tuyết gả cho Bắc Vương, đó chính là nữ nhi Nam Cung Ngọc Thúy của thúc thúc nàng.

  Phụ thân Nam Cung Ngọc Thúy, Nam Cung Phi là nhị thúc của Nam Cung Phượng Tuyết, vốn là con vợ lẽ, bởi vì phụ thân Nam Cung Phượng Tuyết chết trận sa trường mà phá lệ trở thành đương gia đời tiếp theo của Nam Cung gia tộc.

  Chính vì điều này, địa vị của Nam Cung Ngọc Thúy trong gia đình tăng lên đều đặn, trở thành đối tượng mỗi người đều nịnh bợ.

  Một bên nhớ lại sự tình, một bên vội vã chạy đến Hàn Lăng sơn, Nam Cung Phượng Tuyết chỉ lo nhìn đường, trong giây lát lại cảm giác được một cỗ sát khí hướng về phía mình, theo bản năng vận khinh công né tránh, một bên trốn, một bên giương mắt về hướng người muốn giết mình nhìn lại. Không ngờ vừa thấy, Nam Cung Phượng Tuyết liền cả người ngây ngốc đứng đó.

***

Bản edit chỉ thuộc về Thường Vân các, được đăng tải duy nhất tại Wattpad @truyencotrang2000.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net