Chương 12: Thân mang kịch độc (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Edit: Thất Sắc Lòe Loẹt.
  Beta: Cao mỹ nhân.

  Có dược hay không thì dứt khoát nói một lời. Làm sao xem phương thuốc xong còn hỏi đông sang tây, Nam Cung Phượng Tuyết trong lòng thầm mắng, nàng còn nghĩ bốc dược xong đi dạo kinh thành, rồi về sớm một chút nấu dược.

  "Cái khác có, chỉ không có hai vị độc dược mà thôi." Lão giả nhìn vào đôi mắt trong trẻo của Nam Cung Phượng Tuyết, nói thật. Hai vị độc dược này hắn không có, thậm chí toàn bộ hiệu thuốc trong kinh thành đều không có.

  "Nếu không có, ta đây tìm nhà khác hỏi một chút." Nam Cung Phượng Tuyết duỗi tay lấy đơn thuốc trên tay lão giả, xoay người dời đi.

  "Chậm đã!"

  "Lão nhân gia, ngài còn có việc gì?" Nam Cung Phượng Tuyết dừng lại vì ông, trong lòng không vui nhưng không biểu hiện ra, nhàn nhạt xoay người nhìn lão giả.

  "Hai vị dược này đâu chỉ hiệu thuốc của lão hủ không có, mà toàn bộ hiệu thuốc trong kinh thành đều không có." Lão giả quả quyết nói, khiến ánh mắt Nam Cung Phượng Tuyết lóe lóe.

  Nàng biết lão giả sẽ không lừa mình, bất mãn trong lòng sớm tiêu tan. Nhìn lão giả hỏi: "Kia xin hỏi lão nhân gia, hai vị dược này nơi nào mới có?"

  "Hàn Lăng sơn."

  "Hàn Lăng sơn?" Nam Cung Phượng Tuyết lặp lại, nàng chưa từng nghe qua tên này, không biết núi này ở đâu?

  "Đúng vậy, chính là Hàn Lăng sơn phụ cận kinh thành, cách kinh thành ước chừng ba mươi dặm về phía Nam."_Lão giả nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Nam Cung Phượng Tuyết , biết nàng không biết núi ở đâu, liền đem địa chỉ nói kỹ càng.

  "Đa tạ lão nhân gia."_ Nam Cung Phượng Tuyết hướng lão giả chắp tay hành lễ, chuẩn bị rời đi, lại không nghĩ lão giả này đúng là một người không giải trừ hết nghi hoặc trong lòng không bỏ qua.

  Chỉ nghe hắn hỏi: "Tiểu ca có thể nói cho ta biết hai vị dược kia dùng thế nào?"

  "Lấy độc trị độc." Nam Cung Phượng Tuyết môi anh đào khẽ mở, phun ra mấy chữ, nhanh chóng rời đi.

  Nàng nhanh, không ngờ lão giả càng nhanh hơn, Nam Cung Phượng Tuyết còn chưa tới cửa, lão giả đã chặn đường, vươn tay bắt lấy cổ tay nàng.

  Nam Cung Phượng Tuyết thân thủ tránh về một bên, lộ ra vẻ đề phòng,  trong mắt tràn đầy khó hiểu nhìn lão giả.

  "Tiểu ca đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn bắt mạch cho ngươi mà thôi."_ Lão giả nhìn Nam Cung Phượng Tuyết tràn ngập phòng bị đối với mình, lập tức giải thích. Ông không muốn bị hiểu lầm, nhưng sau đó, ông thấy Nam Cung Phượng Tuyết nhanh chóng tránh né.

  "Không cần."_ Nam Cung Phượng Tuyết lạnh lùng cự tuyệt, không liếc mắt nhìn lão giả một cái, trực tiếp rời đi. Độc trên người nàng nàng rất rõ ràng, đó là loại độc hiếm thấy, kêu "tử ngọ đoạn hồn". Loại độc này muốn giải trừ hoàn toàn cần có hai vị thuốc quan trọng là Chu quả và Hàn đàm tuyết liên hoa, trong kí ức của Nam Cung Phượng Tuyết, hai vật này không có ở Đông Thần quốc.

  Thân thể bản tôn tuy bị gọi là phế tài, nhưng chân chính lại là một người rất uyên bác, lúc bị gia tộc đuổi đến tiểu viện đã mang theo rất nhiều thư tịch. Chẳng qua những thư tịch đó đã bị bọn tỷ muội thiêu đốt, ném hết đi, cho nên hiện tại toàn bộ tiểu viện một quyển cũng không có.

  Lão giả ngây ngốc nhìn Nam Cung Phượng Tuyết một thân cô lãnh ngạo tuyệt rời đi, trên mặt một mảnh suy nghĩ sâu xa. Hắn hành nghề y bao năm, y thuật so ra kém Đỗ thần y xuất thần nhập hóa. Nhưng tại Đông Thần quốc cũng coi là y học Trung Quốc thánh thủ, so với thái y trong cung không kém chút nào.

  Nếu hắn không nhìn nhầm, vị tiểu ca kia sắc mặt không đúng, trong màu vàng đất mang theo màu xanh lá, đúng là bệnh trạng trúng độc. Vốn muốn bắt mạch cho hắn, xác nhận lại một chút, không ngờ vị tiểu ca đối với mình cực kì cảnh giác.

  Thôi thôi, nếu vị tiểu ca đã không tin mình, cứ như vậy đi. Hơn nữa có thể kê ra phương thuốc bậc này, đây không phải điều các đại phu bình thường có thể làm.

  Lão giả nhìn thân ảnh Nam Cung Phượng Tuyết càng ngày càng xa, lắc lắc đầu trở về phòng trong xem bệnh.

  Nam Cung Phượng Tuyết sau khi rời đi không có đến hiệu thuốc khác, nàng tin lời lão giả nói, quyết định tự mình lên núi hái hai vị dược liệu.

***

Bản edit chỉ thuộc về Thường Vân các, được đăng tải duy nhất tại Wattpad @truyencotrang2000.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net