Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bừng tỉnh ....

Meyo hơi ngước đầu dậy , thấy trên mình vẫn 1 bộ kimono tím kiêu sa thì có cảm giác mất mát gì đó ?

Nàng đã ngủ từ lúc lên máy bay ư ? Meyo nàng hình như vừa trải qua 1 chuyện gì đó cực đặc biệt . Nàng biết cái gì gọi là " yêu " . Nàng biết cái gì mang tên " buồn " . Biết cả cái cảm giác khi được khóc , khóc vì tình , đau đến nhói tim . Nàng biết được cái tính cách được chôn kỹ trong tim nàng , trẻ con ngây thơ, mà ngay cả nàng cũng không nghĩ mình đã từng như thế ? Nhưng đó là cảm giác , nàng cứ ngỡ do mình nghĩ nhiều , nhưng đâu phải vậy ?

Cố nhớ lại 1 chuyện gì đó .

Mới hôm qua , nàng lên máy bay sang Trung quốc , giúp cha mật thám bang hội chỗ đó . Meyo nàng lại thấy như chuyện đó xảy ra rất lâu rồi ? Như đã qua 1 năm mà lại là hôm qua .

Nhớ lại những gì mình đã mơ thấy , nàng không nhớ ! Xem chừng là giấc mơ dài , rất dài mà khi tỉnh chưa tới 0,00001 tích tắc đã bay sạch bóng trong đầu . Nàng chỉ nhớ lại duy khúc cuối ........

Trong màn sương trắng như bao phủ mọi vật . Ta chỉ riêng thấy 1 bóng lưng bạch y nam tử cao ngạo bễ nghễ , tóc đen mềm mại như ẩn như hiện trong tấm sương mù trắng xóa , khẽ vân vê làn gió . xem ra chưa thấy bao giờ nhưng tại sao lại trông thân thuộc quá như vậy ??

Bạch y nam tử khẽ quay đầu lại , khuôn mặt mờ ảo , nhưng có thể thấy khóe môi nhếch lên đôi chút , cảm nhận được bao sủng nịnh nhu tình , khẽ chạm lên khuôn mặt như búp bê sứ tinh xảo của ta , khuôn mặt cùng giọng điệu trở lên thành 1 cỗ bi ai xúc cảm , giọng run run vuốt má ta " Loan nhi , ... đừng đi ! " đi gì chứ ? Ta ở ngay đây ? Nhưng khoan , Loan nhi là ai ? Tên ta duy Meyo Kinomoto , thế Loan nhi là sao ?

Ta muốn thốt ra câu nói ấy , nhưng phần đất ta đang đứng , bỗng sụp xuống , khi ta rơi xuống , cuốn theo là 1 trận cuồng phong ?

Bạch y nam tử bắt đầu rơi lệ , khẽ nỉ non " Loan nhi , đừng đi .... !"

- tiểu thư Meyo , đã đến sân bay ! - 1 cô tiếp viên nhẹ khều vai nàng , Meyo tỉnh dậy .

" tóc " .....

Từ khóe mắt nàng rơi xuống 1 giọt nước ...

- tiểu thư ? - cô tiếp viên hơi bối rối , loay hoay lấy khăn tay đưa nàng .

Meyo khẽ lấy tay chạm vào mắt . Nước ? Khóc ? Nàng khóc ?

Nàng khẽ cắn môi , cầm lấy khăn tay rồi gật đầu đi ra. Nhưng ngay cả nàng cũng không rõ . Khi giọt nước mắt đó rơi , tim nàng , có 1 chút ... đau !

2 năm sau ...

Meyo Kinomoto . Không ai không biết danh tánh . Tới đứa trẻ lên 3 cũng biết nàng là người như thế nào.

16 tuổi , ngang nhiên ương ngạnh , 1 tay mềm vung lên , 1 loạt bom tấn sắt đá rơi xuống , lựu đạn nổ , đạn súng ra khỏi nòng , roi da dính máu ...

Vô tư đi vào ổ huyệt mafia Trung quốc , ngồi vị trí chủ tọa . Tay chỉ cầm 1 cây chủy thủ gắn ngọc lưu ly tím . 1 cái hất tay , đánh bật mấy viên đạn . Nhưng rõ nàng chưa từng dùng chủy thủ bao giờ , nhưng sao tay cầm lại dễ dàng sử dụng như vậy ? Thật quen ?

Tay cầm dao hành hình trùm cũ nơi này , nhẹ nhàng lưu loát , khuôn mặt dính huyết sắc , không để tâm ! Nhưng ai biết ? Tâm hồn nàng thế nào ? Số phận nàng là lạnh lùng như vậy , nên nàng cần gì số mệnh ? Con gái ngoan hiền thục đức , nàng chẳng cần , lãnh đạm , lạnh nhạt , không ai ưa thì thôi . Nàng không cần " tình" chi là yêu hay bạn , quá xa xỉ với nàng . Không ai hiểu nàng , thiết gì nàng hiểu ? Nàng duy chỉ đợi 1 người sẽ hiểu nàng thôi .

17 tuổi , kimono xinh đẹp hiền dịu , y bông tử la lan nở xinh đẹp sắc xuân . Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo như búp bê , đượm nét nhu tình , mềm mại .

1 thân ôn nhu thục nữ , nhẹ tiến bước vào tập đoàn lớp nhất thế giới . Giữa đại sảnh cởi lớp áo ngoài , hiện ra thân hình siêu mẫu cùng 1 bộ quần áo bó sát . Không chỉ thế , súng lục , lựu đạn , trường tiên , chủy thủ , trâm độc , đạn khói , ... không thiếu món gì?

Khuôn mặt ôn nhu vô đối cười tươi đi vào văn phòng chủ tịch tập đoàn . Nói ôn nhu , chưa nhìn thân đã nhìn mặt , trên người nàng chỗ nào ko có 1 loại vũ khí tối thượng mẫu nhỏ ?

Phá tan cái tập đoàn , 1 thân 1 mình. Thủ tướng cúi đầu xin lui !

---

- AZZZZZ !!!! CHÁN QUÁ ĐI !!!

Trong hang ổ mafia Nhật , 1 giọng nữ vang lên . Chắc chắn ai cũng biết là ai rồi , trong mafia nào có con gái , chỉ riêng Meyo đại tiểu thư .

Hôm nay chính quy sinh nhật 18 tuổi của nàng a , thế nhưng cả bang đi chuẩn bị cho ngày trọng đại mà cha nàng nói _ ngày nàng là thiếu nữ chính hiệu a ! vì thế nên cả bang phái không kiếm nổi 1 người đi chơi với nàng .

- tiểu thư , người có thể ra ngoài 1 chút trước khi bữa tiệc bắt đầu ! - vệ sĩ của nàng lên tiếng . Nói thẳng ra nàng có thể chơi với người này nhưng hắn lại quá nghiêm túc , chẳng hài hước gì cả .

- ngươi biết chỗ nào vui vẻ ko ? - Nàng hơi thở dài .

- quán bar ?

- hôm qua ta đi rồi !

- sòng bạc ?

- họ không cho vào ! - nhớ lại tuần trước , nàng thắng sạch tiền của cả cái sòng bạc đó , còn có tên không trả đủ tiền , làm nàng tức giận đánh nhau phá tan nửa cái sòng bạc lớn nhất thế giới đó . Như điều quan trọng là Meyo nàng 1 hạt bụi cũng chẳng bị dính trên người .

- tiểu thư có thể phá cửa đi vào mà , dùng lựu đạn hôm qua anh hai người mang về là được ?

- thôi đi , cái đó có thể phá tan tận 5 cái sòng bạc đó ấy chứ ! - nàng ngán ngẩm nói - như vậy không chỉ không được chơi mà còn phải bù bao nhiêu tiền cho nơi đó nữa !

- vậy , tiểu thư , từ đây dùng trực thăng bay sang đỉnh Everest chỉ mất có 2 tiếng thôi , sau khi đi mật thám mafia Trung quốc người chưa bao giờ đi nhảy dù , hôm nay chúng ta đi nhé ?

- ta không thích đi núi , đi nhảy biển đi , mang vật dùng được trong nước theo , cả chủy thủ cẩm ngọc của ta nữa , ta muốn chơi đùa với cá mập !!!

2 tiếng sau

- ta biết cách tự lắp túi dù ! - nàng 2 năm không đụng tới nên hắn sợ nàng lắp không chặt , ngã trên cao xuống biển rất dễ tan xác a ! Nhưng cư nhiên nàng nhớ cách lắp rồi .

. Meyo đeo 2 khẩu súng lục ngang hông , roi da giắt đằng sau , chủy thủ để trong tay áo bó sát .

- được , ta nhảy đây ! - vừa nói, nàng vừa cười nhảy xuống , vùng biển này cá mập rất ít , chỉ khoảng 5 con thôi . Đánh xong nàng sẽ bơi vô bờ a .

PHẬT !!! _ dù bật ra

Khoan đã , tình cảnh này hơi quen thuộc , nhau hình như nàng trước giờ chưa từng nhảy dù xuống biển cả nha ?

Meyo cố nhớ lại , a , đầu lại đau . Thoang thoảng , mùi hương gì đó , quen ... quen ???

Gió , thật nhớ ?

Trong đầu nàng mờ ảo 1 trận lở đất , nạn nhân là 1 nữ tử tóc tím , 1 đứa bé trai mang đôi mắt bạch kim ...

Tạch . Tạch . Tạch ...

Người nàng rơi xuống , dù đã bị tung ra , quả thực nàng đã quên cách lắp túi dù mà !

- AAAAAAAAAAAAAAAA !!!

- TIỂU THƯ !!!

Meyo nhắm chặn mắt lại , khẽ hé mở , nghĩ cách , nghĩ cách cứu mình , nàng không thể chết được ! nhưng , a ui , đây là biển a , phải sống kiểu gì được , tuy rơi xuống nước người ta nói không sao , nhưng từ độ cao này ... !

Là rừng ? Meyo căng tròn mắt , ko thể nào , rõ ràng nàng đi nhảy biển ?

Thôi đi ,  không suy nghĩ nữa , cứu sống mình trước .

Nàng rút ra thanh chủy thủ , đây được làm từ loại tốt nhất rồi , cứa vào cây chắc ko sao ?

Sau khi rơi xuống , nàng men theo rừng đi tới 1 tòa thành , trong thành buôn bán vô cùng sầm uất . Nơi này , chi cổ đại ? Nàng xuyên không ?

Meyo mở to con mắt , đi trên đường phố , ai cũng nhìn nàng . Do màu tóc và mắt ư ? Hay cả cách ăn mặc ? Ừ thì đúng vậy , nhưng chỉ 1 phần , nàng còn giống 1 người . 1 nữ tử danh bá thiên hạ , 1 cái truyền kỳ của truyền nhân Đế nữ vương , nàng được coi trọng hơn cả hoàng đế . Nhưng , chỉ là đã mất , nhưng không thấy xác ...

Cư nhiên Meyo biết họ đang nhìn mình , liền đi tìm hiệu cần đồ bán nhẫn và vòng cổ của mình , rồi mua trang phục nơi này . Cư nhiên nàng chọn tử y a !

- vị tỷ tỷ , tỷ biết nơi đây là đâu , năm nào ko ?- nàng hỏi 1 vị cô nương đứng gần đó .

- đây là Hoàng Bảo triều , năm thứ 205 - cô nương đó khẽ cười

- tỷ , có biết ... tổ chức sát thủ nào lớn nhất ko ?

- là Tu La môn , đang định cư ở sườn núi sau tam vương phủ , muội tới nhờ giết người sao ?

- không , mà là chiếm đoạt nó ! - nàng nở a nụ cười trào phúng , cười lạnh thấu xương , bỏ đi .

Nàng là dạng biết phủ nhận , ừ thì xuyên , nàng sẽ gây dựng 1 tổ chức ám sát . Cha à , sống bên kia cho tốt nhé !

1 tử y đi trong phố . Tóc buông xoã , tử y thêu vài bông tử la lan .

- cô nương , nơi này kiêng kỵ nữ nhân mặc tử y ! - đến trước cổng tam vương phủ , có 1 lực lượng nào đó thôi thúc nàng đi vào , nhưng 1 binh sĩ ra nói , tuy rằng nàng rất ... giống ... !

- tại sao ? - có lý gì kiêng nữ nhân mặc tử y ? Dám bảo bổn cô nương ko được mặc y phục mình yêu thích ?

- cô nương , chuyện này không thể nói !

Nàng quay đi , kệ đi , ta không rảnh .

- Tu La môn !

Khóe miệng nàng khẽ câu lên , tay cầm 1 lựu đạn đánh nổ cổng gỗ cứng của Tu La môn

( a , thân quen làm sao ^.^ )

OÀNH OÀNH OÀNH !!!

- kẻ nào ??? - hơn 10 sát thủ Tu La môn đi ra , ý muốn giết kẻ địch . Như đập vào mắt bọn hắn là ... Nàng !

- ta ! - nàng giương môi cười khanh khách .

- CHỦ TỬ !!!!! - 10 tử y nhân đó kích động như sắp khóc qùy rạp dưới chân nàng .

- eh ? Ta ? Chủ tử ? - Meyo lấy ngón trỏ chỉ vào mặt mình rồi khóc hiểu nói .

1 hồi sau môi khẽ nhếch lên 1 nụ cười gian !!!  

Đỉnh Luân sơn

- vương gia , sắc trời đã tối , thỉnh người quay về vương phủ . - 1 hắc y nhân kính cẩn lên tiếng .

- ngươi đi đi , hôm nay ta muốn ở đây ! - bạch y nam tử nói , không giấu nổi sự đau lòng trên khuôn mặt xinh đẹp . Đôi mắt thâm trầm nhìn xuống vách núi cao .

- HOÀNG LAM PHƯƠNG !!! - 1 giọng nói vang lên .

- Trầm Thụ , có gì ko ? - Hoàng Lam Phương quay người lại .

- vương ... vương phi , nàng đã quay về ! - Trầm Thụ kích động nói

- hôm nay không phải ngày cá tháng tư , muốn cùng ta chơi đùa thì hôm khác đi ! - hắn tiếp tục quay đi .

- ngươi nghĩ ta lấy cái này ra trêu đùa sao ? - Trầm Thụ ai oán hét vào mặt hắn

- đủ rồi , 2 năm rồi , ta muốn quên đi , nhưng không quên được , các ngươi đừng như vậy ! - hắn nở nụ cười nửa miệng , tiếp tục trầm lặng .

Tu La môn

- các ngươi , học được thứ này của ai ? - Meyo nhíu my tâm , lúc nãy nàng sai 2 ám vệ ra đấu thử để xem , nhưng không ngờ , kiếm kỹ này là của trùm mafia Nhật nàng mới có . Meyo nàng vốn được học kiếm kỹ này từ nhỏ , để sau này lên làm trùm , 15 tuổi đã cực thạo . Nhưng tại sao những ám vệ đó lại biết kiếm kỹ này ?

- chủ tử , người thực sự mất trí ư ? Những thứ này đều do người dạy chúng ta ! - 1 ám vệ lên tiếng .

Theo như họ nói , nàng biết được , vị tam vương phi đó cực kỳ giỏi , giống nàng như đúc , có phải hay không là kiếp trước của nàng ?

A , kiếp trước hay ta hiện tại thật tài giỏi mà !

- các ngươi , biết nơi nào vui vẻ không ? - Nàng khẽ cười

- ý người là thanh lâu ? Đó là Cẩm sắc lâu !

- tốt ! - nói xong Meyo phi ra ngoài , tuy chuyện này cần suy nghĩ về kiếp trước của nàng như thế nào , nhưng nàng cần đi vui thú trước , chán quá , dù gì hôm nay cũng là sinh thần của nàng mà !

Cẩm sắc lâu

Tử y nữ tử đúng trước thanh lâu lớn nhất của Hoàng thành , cười khẩy bước vào . Tuy nàng chi nữ tử nhưng chắc không sai đâu nhỉ ?

- vị cô nương đó , tới chỉ dẫn bổn tiểu thư a ! - nàng cười xinh đẹp vẫy vẫy ta với 1 nữ tử có mái tóc bạch kim .

Nữ tử đó quay ra , khuôn mặt đại biến .

A , mỹ nhân , mỹ nhân a !!!

- CHỦ TỬ ! - Bạch Bạch kích động qùy xuống .

- lại gì đây ? Chủ tử ? - Meyo ngán ngẩm lấy ngón trỏ chỉ vào mình . Sao ai cũng kêu nàng là chủ tử thế ? Chẳng lẽ kiếp trước của nàng uy danh lẫm liệt lắm sao ?

- TRỌNG NAM , CHỦ TỬ ĐÃ TRỞ VỀ ! - Bạch Bạch kích động gạt nước mắt , hướng bên trong thanh lâu hét lớn .

- chủ tử ?!! - Trọng Nam thấy nàng , cúi người , kích động hô lên .

- Loan nhi ? - 1 hắc trường bào lên tiếng . Nàng theo giọng nói hướng mắt phía đó .

Yêu nghiệt ! Đẹp không tả nổi , vẻ đẹp khuynh tẫn chúng sinh mà ! A , mà hắn biết nàng ?

Hắc y nam tử ko ai khác là ...Ảnh Cơ !

- Loan nhi , nàng ... trở về rồi ! - Ảnh Cơ ôm lấy nàng , cười mị hoặc

" Loan nhi " . Lại cái tên đó , ta không quên được , giấc mơ theo ta từ khi tỉnh dậy trên máy bay 2 năm trước

- a , ngươi thật đẹp a ! Muốn vào dàn nam sủng của ta ko ? - Nàng đấy hắn , nâng cằm hắc lên , cười trào phúng .

- Loan nhi , nếu thích , nàng có muốn hay không phục vụ tại đây ? - Ảnh Cơ nâng cằm nàng , cười ma mị .

- không phục . Nhưng ngươi là ai , ta không quen ! - Meyo nhún nhún vai , đẩy hắn ra . ( Meyo tỷ a ... muốn người ta vô dàn nam sủng mà có quen đâu ="= )

- Loan nhi ? Nàng ... bị làm sao ? - hắn khó hiểu , quay ra phía Bạch Bạch - Bạch Bạch , lấy ngươi đi tới Uyển tướng quân phủ .

Uyển tướng quân phủ

- Loan nhi , con đã đi đâu ? 2 năm nay , sao không liên lạc với ta ??? - Uyển Gia Khinh ôm nàng , nữ nhi của hắn đã trở về rồi .

- người là ai ? - Meyo chớp chớp mắt .

- tiểu thư , người ... lại như vậy rồi ? - Ngọc Di khẽ nức nở .

- Loan nhi , không phải muội lại như 3 năm trước ? - Uyển Minh Phong ôm Ngọc Di vào lòng , khuôn mặt buồn thiu nhìn nàng

- 3 năm trước ? - Meyo khó hiểu nói .

- đúng vậy , khi nhị tiểu thư Tả tướng phủ ám sát , tỷ đã từ quan tài bật dậy và mất ... trí ! - Uyển Thục Nha nở nụ cười chua xót .

- kể kỹ hơn đi ! - nàng nhíu my . Nói vậy , là nàng xuyên qua lần thứ 2 ???  

 Tam vương phi _ Uyển Như Loan Loan . 15 tuổi , sau khi bị nhị tiểu thư Tả tướng phủ ám sát , từ đệ nhất tài nữ Hoàng thành ôn nhu thục đức thành tam vương phi giết người chớp mắt . Thành tam vương phi _ nữ tử duy nhất được tam vương gia sủng lên tận trời .

Gả đi được 1 tháng , nàng chế tạo vũ khí nổ cung hoàng hậu , đánh nàng ta thân tàn ma dại , rồi vào lãnh cung . 2 tuần sau , trêu ghẹo tam vương gia phải trao đệ nhất ám sát lâu _ Tu La môn cho nàng . Chỉnh từng người trong Tu La môn . 50% các cửa hàng , thanh lâu , khách điếm lớn nhất thiên hạ do nàng làm chủ . 1 tháng sau , sinh thần của hoàng thượng , mở lời khiêu chiến với Hồ Điệp Điệp công chúa _ công chúa Huệ Ngọc quốc , hạ độc nàng ta , bắt Huệ Ngọc quốc xưng Hoàng Bảo triều lên làm thần . Ngay cả tối hôm sinh thần hoàng thượng đó , hôm sau 17 nữ tử vây quanh tam vương gia lúc đó bị hủy nhan , ngoài nhị tiểu thư Tả tướng phủ . 1 lần nữa thiên hạ chấn động _ tam vương phi Hoàng Bảo triều chi Đế nữ vương chuyển kiếp . Được hoàng thượng phong : Loan quận chúa . Ngay cả nhị ma vương _ thái tử Luân Nghi quốc , tam ma vương _ đệ nhất sát thủ Ảnh Cơ cũng rơi vào lưới tình của nàng . 1 tuần sau bỏ trốn đi tìm giải dược cho Thái hậu . Nghiễm nhiên được lên làm Lạc Hoa các chủ _ nơi mạng lưới thông tin nhanh nhạy , 50% các cửa hàng , thanh lâu , khách điếm lớn còn lại nằm trong tay Lạc Hoa các chủ . Se duyên cho muội phu _ quận chúa duy nhất của Hoàng Bảo triều , Di Di cùng với hoàng thượng Kim Tỏa quốc _ tam hành trong ngũ hành đế vương . Hoàng Bảo triều lên 1 tầng cao vượt trội . Bị ngũ đế hại mất tích 2 năm .

Từ 1 tài nữ nhu nhược thành lãnh khốc nữ tử ?

Hủy nhan nữ tử đến gần phu quân mình ?

Nếu là vậy , rất có thể là Meyo nàng nha ? Trường hợp này cũng xuất hiện trong tiểu thuyết : xuyên không 2 lần . Và , kiếm kỹ của trùm mafia Nhật thì ngoài nàng và cha thì còn ai biết đây ? Ngoài nàng ai dạy Tu La môn kiếm kỹ đó ?

Dù có chút hoài nghi , để chứng minh đi , nam nhân đó , đã để kiếp trước của mình như thế nào tình say chi luyến ? Nàng , đi kiểm chứng !

Meyo quay người bước ra cửa .

- Loan nhi , con đi đâu vậy ? - Uyển tướng quân khó hiểu nói

- ta ... đi lặp lại lịch sử ! - Meyo vừa nói , vừa tung hứng quả lựu đạn trong tay . À không , nàng hiện tại là ... Uyển Như Loan Loan !

Chánh điện hoàng cung Hoàng Bảo triều

- tam đệ , ngươi nên biết thiên hạ cả trăm nghìn mỹ nhân không hết , ngươi có thể chọn 1 , không cần phải đau khổ như vậy ! - Hoàng Thiên Minh nhíu chặt my tâm , lại tiếp tục dụ dỗ tam đệ của hắn , người này đã 2 năm rồi tiếp tục không thê thiếp ...

- hoàng huynh , ngươi gọi ta về nói vậy thôi sao ? - Hoàng Lam Phương vẫn không phản ứng , chỉ lạnh tanh nói

- không , nghe nói ... tam vương phi của ngươi đã về , người trong Tu La môn đồng lòng nói vậy .

- thôi đi , trò lừa gạt , nàng muốn về , đã về 2 năm trước ... ! - hắn trong mắt dấy lên 1 tia đau khổ .

OÀNH !!!

1 tiếng long trời lở đất vang vọng , rung cả hoàng cung

- chuyện gì vậy ? - Hoàng Thiên Minh khẽ nhíu my

- phát ra từ cổng cung , ta và huynh đi xem - hắn xoay lưng phía cửa ra chánh điện , đi ra

Cổng cung .

Khói đen bụi mù mịt , cổng cung bị vỡ tan cả trăm mảnh , đất gần đó cũng bị tản ra thành 1 hố lớn .

Hoàng Lam Phương nhíu my nhìn tử tà áo thấp thoáng trong khói bụi . 1 tiếng cười trong trẻo như chuông bạc vang lên trong màn khói đó

- ha ha ha ha ha ! Cổng cung ư ? Thật dễ phát mà , chỉ tốn có 1 viên lựu đạn của ta !

- giọng ... nói này ... ! - khóe mắt Hoàng Lam Phương hắn khẽ co giật , vẻ mặt thập phần khó tin .

1 tử y nữ tử đang xinh đẹp tươi cười đi ra . Xinh đẹp , tuyệt mỹ , khuynh tẫn chúng sinh . Tử y phiêu diêu trong gió . Tóc tím bạc bay toán loạn dưới ánh tà dương . Khóe môi câu lên thành đường cong tuyệt mỹ , mắt tím than ma mị nheo nheo thành hình bán nguyệt .

- Loan ... nhi ? - hắn khẽ mấp máy môi

- a , vậy ngươi là phu quân xinh đẹp của ta , đúng vậy , ta là Uyển Như Loan Loan ! - nàng vẫn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net