Bài văn tiếng Việt gốc (Original Vietnamese essay)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Miền Trung khổ lắm ai ơi.

Mưa sa bão táp, một trời đau thương...

Đã bao năm ròng, miền Trung vẫn mãi là nơi hứng chịu những cơn bão giận dữ đến từ ngoài khơi xa xôi, những đợt gió sóng cuồng, những hồ nước thênh thang. Ôi những linh hồn đã bị cuốn trôi mãi mãi, những mái nhà trôi trên con đường ngập nước, những hàng cây đổ sập, những cánh đồng hoang vu. Thật đáng buồn! Thật đáng thương!

Thật khó mà tưởng tượng, cái cảnh những chiếc nóc nhà trôi sông, những cành cây chỉ còn thấy ngọn. Thật khó mà tưởng tượng, cảnh biển nước mênh mông, cảnh mưa rơi cả tháng trời. Thật khó mà tưởng tượng, những vụ mùa tan tát, những ruộng lúa quạnh hiu. Ôi tiếng buồn rơi đều, rơi trên gót chân những con người mất nhà, trên đôi mi vô hồn nơi người vợ mất chồng, nơi người con mất cha. Ôi tiếng giọt mưa sau nhà, ru... ru cho mẹ, cho em, chìm vào giấc ngủ thật hiền, chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, không mai trở lại.

Đã vài trăm năm, từ khi cuộc cách mạng công nghiệp diễn ra. Sự bùng nổ về dân số, bùng nổ về kinh tế, xã hội, về sản xuất đã kéo theo vấn đề ô nhiễm môi trường khủng khiếp. Những vựa hồ đầy rác, những con sông đen ngòm, những bãi biển xác xơ, đèo trọc, khí hôi. Thật đáng buồn, khi mẹ thiên nhiên cuối cùng đã phẫn nộ! Từ bốn bể đại dương, sa vào mặt đất trận cuồng phong, mưa ngập lụt. Ta đang hại ta!

Cùng với những hậu quả mà nó để lại, mà nặng nhất là miền Trung. Làng xóm hoang vu, thành phố đau thương. Ôi từng da thịt vàng! Lần lượt rời bỏ quê hương mãi mãi. Còn thấy gì, mặt nước lênh đênh, còn thấy gì, nỗi đau không nguôi. Mây che đậy trời chiều, âm u như cố giấu đi giọt lệ buồn, giấu đi vết thương lòng...

Ơi đồng bào! Xin đừng lạnh lừng trước những nạn nhân đáng thương. Xin hãy chung tay nâng đỡ những vùng bão lũ, dù là vật chất hay tinh thần! Người nghèo góp ít, người giàu góp nhiều. Xin hãy chung ta nâng đỡ những vùng bão lũ, tuyên truyền phòng chống gió táp mưa sa, nói lên tiếng nói Việt Nam! Và chính quyền đất nước hình chữ S này, xin nhủ lòng tiếp thêm nhân lực, phát thêm cứu hộ, hãy nói với người, hãy tuyên truyền với người, cữu rỗi những linh hồn đang đau khổ.

Cùng một lòng ta vững như núi lớn.

Dù gần dù xa đều một dòng máu.

Cùng một màu da ta cùng nhau góp sức.

Ý chí ta đây đẩy lùi cả cuồng phong!

Ôi miền Trung ơi, dù có hoạn nạn vẫn không cô đơn, vì Tổ quốc vẫn luôn hướng về. Biết bao nhà hảo tâm, biết bao nhà từ thiện, từ chính quyền đến những người dân bình thường, đều cùng nhau hướng về góp sức. Ôi tấm lòng cao đẹp! Giữa dòng đời xô bồ hoạn nạn, ta mới thấy rõ nhất bản chất lòng người, đó là tình thương cao đẹp, tình thương vĩnh cửu, đẹp đẽ lạ lùng! Dù thật đau thương cho một mùa giông bão, nhưng cũng tràn đầy nghị lực!

Dù nắng gắt mưa dầm, vững mãi một niềm tin!

Rằng ta sẽ chiến thắng! Rằng ta sẽ vượt qua!

Dù bão táp mưa sa! Ta vững vàng ý chí!

Cùng một trời hào khí! Việt Nam ta tròn tay!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net