Có Đẹp Không? Rất Đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Em đem cất những thức ăn này vào trong tủ lạnh đi.”

Cô ngẩng đầu nhìn về phía cậu, đặt một vài túi mua sắm lớn dưới chân của mình.

Mấy túi đồ này đều là trợ lý của cô mua đem tới, Vương Đào mở tủ lạnh ra, xếp gọn các loại salad khác nhau vào bên trong.

“Chị làm việc nhiều như vậy mà chỉ ăn mỗi rau thôi à?”

“Người trên 30 tuổi có uống nước lạnh cũng sẽ tăng cân.” Cô dựa vào tường nhìn cậu, “mấy đứa trẻ như em thì làm sao mà hiểu được.”

“Em không phải là trẻ con.” Vương Đào rửa sạch mấy quả việt quốc đưa lên miệng, cố ý gọi hai chữ cuối cùng của tên cô, tựa như đang thì thầm một loại bùa chú nào đó, có ý định làm mờ đi khoảng cách 12 năm đó.

“Không phải trẻ con thì là gì?” Khi hỏi câu hỏi này cô còn cố ý nhìn chằm chằm vào cậu.

Đôi mắt đen trắng trong suốt có một chút lạnh lùng khi không cười, Vương Đào có chút choáng ngợp trước đôi mắt lạnh lùng của cô, dùng một tay che mắt.

“Đừng có nhìn em như vậy.” Ánh mắt cậu có phần lẩn tránh.

“Không cho chị nhìn?”

Lông mi cô chớp chớp, lòng bàn tay có chút ngứa ngáy khi nhìn cậu, trong lòng cô cũng cảm thấy khó chịu.

“Trợ lý của chị có biết chị giấu đàn ông ở trong nhà không?” Cậu ghé sát tai cô nhẹ giọng hỏi.

Cô đẩy cậu ra, có chút khó chịu nói: “Thật là trẻ con.”

Khóe miệng cậu hơi nhếch lên, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười nhạt, “à đúng rồi, em vừa chọn cho chị một vài bộ quần áo, bộ quần áo mà chị mua…” Cậu sờ mũi, rụt rè nói: “Thậm chí còn không xứng với chị.”

Cậu vừa dứt lời, áp suất không khí trong phòng đột nhiên giảm xuống, trước khi bàn tay đó chạm tới, chú cún con ngây thơ đã bỏ chạy mất rồi.

Màn đêm buông xuông.

Ánh sáng trên màn hình tivi như đang nhảy múa, cô đang xem tivi, còn cậu thì đang nghiêng đầu nhìn cô.

“Có đẹp không?*” Cô chăm chú hỏi cậu.

Trong mắt cậu hiện lên một nụ cười ôn hòa: “Rất đẹp.”

“Chị đang nói về các chương trình tạp kỹ.”

“Em cũng đang nói về các chương trình tạp kỹ.”

*Giải thích một xíu nha: Cẩn Ngôn đang hỏi Vương Đào là “ 好看吗?” nó sẽ được hiểu theo hai nghĩa (1) Vương Đào đang nghĩ chị hỏi mình là chị có đẹp không vì lúc này cậu đang nhìn chị (2) Chị đang hỏi cậu là chương trình trên tivi xem có hay không (không biết là cậu đang hiểu lầm hay chị cố ý vờn cậu đây)

Trong chương trình tạp kỹ trên tivi, một cặp đôi nổi tiếng đang kể cậu chuyện họ gặp và yêu nhau như thế nào. Thật trùng hợp, nữ chính trong câu chuyện ấy cũng hơn nam chính tới tận 10 tuổi.

Vương Đào cũng có lúc đã tưởng tượng tới viễn cảnh họ ở bên nhau sẽ trông như thế nào, nếu có người hỏi về quá trình yêu nhau ấy, không biết là nên bắt đầu kể từ đâu?

Cậu hơi ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, một mình trong gió đi hàng ngàn dặm, tất cả những gì cô cần làm chỉ là tiến thêm một bước nhỏ để hai người có thể ở bên nhau.

Ánh sáng từ đỉnh đầu truyền xuống dọc theo những đường gân cổ nổi lên một bên, hội tụ thành một bóng tối sâu thẳm ẩn sâu dưới xương quai xanh, yết hầu của cậu di chuyển một chút, một lúc lâu sau, cuối cùng cậu cũng khó khăn mà thốt ra được mấy chữ: “Em có chuyện muốn nói với chị.”

Không khí lúc này đột nhiên đông cứng lại, cô quay đầu lại nhìn cậu, “em muốn nói gì?”

Tim Vương Đào đập có chút nhanh, trước khi nói ra câu hỏi này, cậu có thể dùng hàng ngàn câu nói đùa để che giấu sự chân thành của mình, tuy nhiên khi mà cậu thực sự hỏi ra câu hỏi này, chỉ cần là một câu trả lởi phủ định, chỉ cần như vậy, cũng đủ khiến cậu cởi áo giáp mà chạy trốn.

Cậu không dám mở miệng, không dám nói gì, thậm chí còn không dám nghĩ đến đáp án cho câu hỏi này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net