Quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đúng như lời Vee nói, cả nhà cậu đều rất thoải mái, ai cũng đối xử với Mark rất nhiệt tình. Ông bà Vivis có vẻ khá hài lòng về Mark, gì chứ con trai ngốc của họ cần có một người trưởng thành như Mark ở bên thì họ mới yên tâm được. Mark dự định quay trở lại Chiang Mai ngay ngày hôm sau nhưng vì bố mẹ Vee quá nhiệt tình mời mọc mà anh quyết định ở lại Băng Cốc thêm 2 ngày nữa. Bà Vivis sẽ nấu những món ăn ngon đãi khách còn ông Vivis lại rủ anh ra vườn nhà chăm sóc cây cảnh, anh Yu mặc dù bận rộn làm việc cũng tranh thủ buổi tối cùng anh bàn luận mấy chuyện thể thao. Mark rất thích không khí trong gia đình Vee, mọi người lúc nào cũng vui vẻ cười nói và cực kì thân thiện, mới tiếp xúc cùng 1 thời gian ngắn nhưng anh đã cảm thấy ai cũng thân quen. Xem ra anh đã lựa chọn đúng người rồi, có được cả người yêu và người nhà người yêu thật ưng ý!

Mark trở lại Chiang Mai rồi mà lòng vẫn cứ vương vấn lòng ở Băng Cốc, sau chuyến đi này anh cảm thấy việc yêu xa thật không tốt tí nào. May mắn lần này anh dứt khoát đuổi đến tận nơi ép Vee phải nói ra hết nỗi lòng của mình, nếu không thì không biết chuyện tình cảm này còn có thể kéo dài được bao lâu. Cần phải rút ngắn khoảng cách lại, anh không muốn yêu xa thế này một chút nào!

Nhưng mà làm cách nào đây? Hai người sống ở 2 thành phố cách nhau quá xa...

Vee cũng có cùng tâm trạng như Mark, cậu không muốn mình lúc nào cũng thấp thỏm lo lắng không đâu, không muốn nỗi nhớ người mình yêu lúc nào cũng giày vò mình bất kể ngày đêm như thế này. Mới đầu cậu cho rằng chỉ cần 2 người thật lòng với nhau, thường xuyên giữ liên lạc với nhau là được rồi. Nhưng thực tế thì rõ ràng không đơn giản như vậy, khoảng cách địa lí là 1 lí do để khiến khoảng cách tình cảm ngày 1 lớn dần lên. Chuyện của Pack vừa rồi là một ví dụ điển hình, cậu tin tưởng Mark nhưng lại không tin tưởng chính mình, để cho sự hoài nghi và tự ti suýt đánh gục. Cũng may sự việc chưa đi quá xa, Mark vẫn đủ tinh tế để nhận ra sự bất thường của Vee và kịp thời giải tỏa nó. Nhưng liệu có bao nhiêu lần may mắn như thế? Còn có bao nhiêu Pack như thế xuất hiện nữa?

Yêu xa không phải là phương án tốt cho mầm cây tình yêu non nớt của hai người.

Vee nhăn nhó vò rối mái tóc của mình, cậu vừa kết thúc cuộc gọi với Mark và đã bắt đầu thấy nhớ anh. Cậu nhớ lại mùi hương thảo mộc nhẹ nhàng nơi anh, nhớ sự mềm mại nơi đầu môi anh, nhớ anh rất nhiều...

- Lại ngẩn người rồi! Suốt ngày mặt cứ như thằng đần ấy!

Anh Yu ném cho Vee một chai bia, ngồi xuống nhìn thằng em trai ngốc. Chà! Em trai anh đã trưởng thành, cũng biết tương tư rồi cơ đấy.

Vee đỡ lấy chai bia, mở nắp uống hết 1 nửa, buồn buồn đáp:

- Làm như có mỗi em như vậy chắc? Hồi anh chưa tán được chị Yihwa thì anh cũng ngáo ngơ suốt ngày còn gì!

- Nhưng mà thời đấy của anh qua rồi, anh sắp rước chị ấy về nhà rồi còn gì? Hahaha!!!

- ...

Vee khinh thường nhìn vẻ mặt tự mãn của anh trai, không nói gì lại tiếp tục ngồi uống bia. Anh Yu thở dài, vỗ vai cậu nói:

- Ai da! Mày nghe nói câu này chưa? Cưới vợ thì cưới liền tay, có mục tiêu rồi thì tấn công nhiệt tình vào mới có kết quả được. Mày cứ nhát nhát thế này thì e là...

- Nhưng mà chúng em ở xa nhau quá!

- Ài! Khi người ta yêu người ta sẽ tìm cách, hết yêu thì tìm lí do! Mày phải mạnh mẽ lên chứ!

- ...

- Về bố mẹ thì mày không cần phải lo, nhà mình còn có anh mà! Anh sẽ thay mày nhận hết tài sản của bố mẹ và chăm lo cho cả hai người. Mày yên tâm đi cua trai của mày đi! Haha!

Được rồi, công nhận là nụ cười của anh Yu khả ố thật đấy nhưng mà mấy lời anh Yu nói cũng đáng cân nhắc lắm chứ. Cậu cần làm gì đó để rút ngắn khoảng cách giữa cậu và Mark, có như thế thì tương lai của hai người mới bền vững được.

Vee không phải không cân nhắc đến việc chuyển công tác có điều cậu lại có chút lo lắng về bố mẹ. Vee chưa từng nghĩ mình sẽ rời xa Băng Cốc, tương lai mà cậu hướng tới trước khi gặp Mark là một tương lai cậu sẽ sống mãi cùng với bố mẹ mình, cậu sẽ nhìn họ già đi, sẽ cùng anh Yu chăm sóc cho họ.

Nhưng bây giờ, Mark xuất hiện khiến dự định của cậu thay đổi. Vee hiện giờ đang đứng trước ngã ba đường, hai lựa chọn trước mắt thật khó mà lựa chọn. Người mình yêu và gia đình mình – điều gì cũng đều quan trọng với cậu. Vee phải làm thế nào mới trọn vẹn cả đôi đường đây?

Trong bữa cơm tối, Vee rụt rè hỏi mẹ:

- Mẹ ơi, nếu mà...nếu mà con có việc cần đi xa một thời gian thì mẹ cho phép con đi nhé!

- Đi xa là đi đâu hả con? Con lại tính đi công tác à?

- U...ý con là...

Vee còn đang cố gắng lựa lời nói với mẹ thì anh Yu đã nhảy vào nói:

- Nó tính đi Chiang Mai đó mẹ, chắc tính ở rể ở đấy đó!

- Anh Yu! Im mồm!

Ông bà Vivis đồng loạt ồ lên 1 tiếng nhìn về phía con trai út, Vee chột dạ nói:

- Đúng là con muốn đi Chiang Mai...

- Nếu là vì thằng bé Mark đó thì...

Bà Vivis đăm chiêu nói, bà như đang suy tính điều gì, không khí gia đình lắng xuống, anh Yu rụt cổ không lên tiếng, Vee căng thẳng nhìn về phía mẹ mình. Cậu rất sợ mẹ không ủng hộ chuyện của mình và Mark. Mặc dù vài ngày trước cả hai ông bà Vivis tiếp đãi Mark đến chơi rất nhiệt tình, có vẻ như hai người đã ngầm tiếp nhận Mark nhưng mà so với việc để cho con trai của mình đi xa như thế lại là một chuyện khác. Vee cũng chưa biết mình sẽ phải làm gì nếu bố mẹ không đồng ý.

- ...thì được.

Cuối cùng bà Vivis cũng hoàn thành câu nói của mình.

Bà hiểu con trai của mình hơn ai hết, con trai bà đã thực sự trưởng thành rồi, biết yêu và hành động để bảo vệ tình yêu đó. Là một người mẹ, bà cũng lo lắng nhưng bà biết rằng mình không thể mãi bao bọc con trai trong vòng tay được. Nó cần tự mình đứng lên, tìm ra và tạo nên hạnh phúc của chính mình. Giờ chính là lúc bà cần buông tay ra để con mình bay cao bay xa.

Ông Vivis cũng lên tiếng:

- Dù sao nhà này cũng có 2 thằng con trai, một đứa bay đi thì vẫn còn một của nợ nữa ở nhà cơ mà! Lo gì chứ!

Anh Yu cũng gật đầu lia lịa:

- Đúng vậy! Đúng vậy! Nhà này cứ để con lo!

Vee thở phào nhẹ nhõm, cậu không nghĩ bố mẹ lại ủng hộ mình đến vậy.

Khi biết đối tượng của con trai mình là một người đàn ông – dù điều này không được bình thường cho lắm, bố mẹ vẫn vui vẻ tiếp nhận.

Khi biết con trai mình muốn đi xa tìm kiếm tình yêu – dù trong lòng có buồn và lo lắng, bố mẹ vẫn ủng hộ.

Vee thực sự cảm động đến phát khóc, cậu biết ơn cuộc đời này đã cho cậu một gia đình thật tuyệt vời! Cậu nhất định sẽ sống thật tốt, thật hạnh phúc để không phụ tình yêu và sự bao dung của mọi người! 

.............

Note: Mong ai trong chúng ta cũng có 1 gia đình yêu thương nhau  như vậy ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vui