Chương 16: Yêu ma trong Phượng cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm sau hoàng đế thiết triều, Thiên Minh lão nhân tâu với vua trong cung có nhiều yêu khí. Triều thần hoang mang, tỏ ý vua nên ban chiếu tìm đạo sĩ trừ yêu. Thiên Minh nói đến Phong Lạp chuyến này vốn là để hành đạo, sẽ vì thiên triều góp chút sức mọn mà trừ yêu diệt ma. Còn yêu khí trong dân gian tuy không thể ngày một ngày hai giải trừ, nhưng là có thể trong một tháng khiến cho kinh thành sạch bóng ma quỷ. Vua tuy chưa từng thấy yêu tinh trong cung, nhưng để an lòng quần thần cũng đồng ý để lão đạo sĩ đi tìm nguồn gốc yêu khí mà diệt trừ. Cung vua là long mạch có linh khí thiên địa, há có thể để yêu ma quấy phá.

Trong cung chiều hôm đó truyền ra khẩu lệnh của Đường Tích Ngôn, phàm là địa phương nằm trong cung đều tùy tiện để cho Thiên Minh đạo sĩ kiểm tra. Thánh lệnh này khiến cho hậu cung một trận gà bay chó chạy, buổi sáng vấn an hoàng hậu không khí đã không khác gì thiết triều. Để cho các phi tử không liên quan rời đi trước, trong điện vấn an còn lại chỉ khoảng năm mươi vị nương nương. Mỗi người một ý, bàn tán náo nhiệt.

- Hoàng hậu nương nương, thần thiếp thiết nghĩ Bạch mỹ nhân không giấu được lâu, đạo sĩ nếu như tìm đến e là liên lụy các phi tử khác. - Hạng Hồng tiệp dư đứng ra cho ý kiến. - Mong hoàng hậu sớm xử trí, giao nộp người trước.

- Ăn nói hồ đồ! Hậu cung chúng ta há để cho người ngoài phá phách! - Đức phi khí phách đứng ra phản đối. - Hoàng hậu, thần thiếp kiến nghị chúng ta cứng rắn không để cho Thiên Minh đạo sĩ vào hậu cung!

- Như vậy là kháng lệnh hoàng thượng, không thể được. - Hiền phi lắc đầu nhẹ nhàng góp ý. - Chuyện như thế này chi bằng chúng ta nói chuyện trước với Thiên Minh đạo sĩ. Bạch mỹ nhân tuy là yêu nhưng tâm tính tốt đẹp, thần thiếp cảm thấy Thiên Minh tiên sinh không phải người không nói đạo lý...

- Nói chuyện dư thừa. - Thục phi hừ một tiếng. - Phàm là đạo sĩ thì mấy ai không ghét yêu như thù? Hoàng hậu, xin hoàng hậu cho người đưa Bạch mỹ nhân bí mật xuất cung tạm ẩn thân, như vậy mới là thượng sách!

Lạc Sở Vân Hi xoa xoa trán. Chín người mười ý, nàng cũng không biết xử trí ra sao mới đúng. Bạch mỹ nhân thân hồ yêu là chuyện lớn, tiết lộ không được mà giữ kín cũng không xong. Thiên Minh đạo sĩ không phải là đạo sĩ tầm thường, e là khó qua mặt. Chỉ trách bây giờ tìm cách xử trí e là không kịp.

Trong lúc các nương nương bàn tán, Kim Tuyền từ bên ngoài vội vã chạy vào, quỳ xuống trước mặt hoàng hậu.

- Khởi bẩm nương nương, Thiên Minh tiên sinh cùng đạo sĩ Thiên Sơn vừa làm pháp sự ở tẩm cung hoàng thượng và cung thái hậu xong, tỏ ý muốn đến kiểm tra Phượng Tê Cung. Hiện người đang ở bên ngoài, mang theo rất nhiều pháp bảo tiến vào!

Lạc Sở Vân Hi cau mày, nộ khí vỗ bàn một cái. Chén trà đung đưa, đổ ra ngoài. Cung nữ luống cuống vội lau dọn, Lạc Hi đứng bật dậy.

- Hỗn láo! Không có sự cho phép của bổn cung, bổn cung muốn xem ai dám xông vào Phượng Tê Cung!

Nói rồi đứng dậy đi ra khỏi đại điện, Kim Tuyền vội đi theo nàng dẫn đường. Phi tử nghe thấy hoàng hậu tức giận, kéo nhau đi theo ra bên ngoài. Oanh oanh yến yến đi ra, cung nữ thái giám lũ lượt đi theo, ở trước Phượng Tê Cung quả thật là nhìn thấy Thiên Minh đạo sĩ mang theo vài tiểu đồng vác rất nhiều pháp bảo. Các thái giám cung nữ vất vả cản người lại, nói hết lời vẫn không xong. Mắt thấy hoàng hậu đi ra, người người lập tức đứng nghiêm chỉnh.

- Hoàng hậu cát tường.

Thiên Minh đạo sĩ nhìn thấy hoàng hậu, thái độ có phần thu liễm lại, mới cúi đầu lễ độ.

- Lão thần bái kiến hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế.

Vân Hi liếc nhìn hai tiểu đồng sau lưng Thiên Minh, phất ống tay áo.

- Bổn cung e là không thiên tuế nổi. Hôm nay đạo trưởng đến đây là vì nghi ngờ Phượng Tê Cung của bổn cung có yêu ma sao?

Thiên Minh lão nhân không giải thích, chỉ cung kính chắp tay.

- Lão đạo chẳng qua là phụng mệnh mà hành sự thôi.

Lão đạo sĩ mắt thấy hoàng hậu có vẻ sẽ không để yên, mới cau mày thật chặt, càng là đối với Phong Lạp không được hài lòng. Thục phi nhìn thấy lão nhân gia cau mày, thầm kêu hỏng. Khẩu dụ của bệ hạ đã ra, chống lệnh không phải cách hay. Tuy Phượng Tê Cung không có tà ma, nhưng cung hoàng hậu nếu để đi qua thì lãnh cung có là gì. Cho nên nếu còn muốn che giấu Bạch mỹ nhân, thập phần không nên để cho Thiên Minh đạo sĩ đi vào. Cho nên nàng lập tức bước ra phía trước.

- Thiên Minh đạo sư, đồ nhi Thục Yến xin ra mắt.

Đạo sĩ nhìn thấy Đình Thục Yến xuất hiện mới từ trong kinh ngạc đi ra. Sau lưng nàng còn có Phù Dung một mặt cung kính cúi người bái phỏng. Lão nhân gia lập tức hành lễ lại.

- Lão thân không dám nhận.

Đình Thục Yến không quan trọng chào hỏi, mới đứng thẳng dậy. Hoàng hậu thấy nàng có ý muốn giải quyết, cho nên lùi mấy bước để cơ sự lại cho nàng. Phù Dung thấy hoàng hậu lùi lại, coi như hiểu ý, mới cúi đầu nhận mệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net